古诗词

连夜不寐因成苦调

戴亨

玄冥作重阴,惨雪纷扬播。xuán míng zuò zhòng yīn,cǎn xuě fēn yáng bō。
冽冽交树风,凛凛侵书舍。liè liè jiāo shù fēng,lǐn lǐn qīn shū shě。
侧闻暖寒杯,欢歌动四座。cè wén nuǎn hán bēi,huān gē dòng sì zuò。
歌声遏行云,欢呼累长夜。gē shēng è xíng yún,huān hū lèi zhǎng yè。
顾影自生怜,终宵不能卧。gù yǐng zì shēng lián,zhōng xiāo bù néng wò。
万感结愁肠,默默对书坐。wàn gǎn jié chóu cháng,mò mò duì shū zuò。
出处两无能,生涯日趋下。chū chù liǎng wú néng,shēng yá rì qū xià。
忆昨返家门,妻孥令我怕。yì zuó fǎn jiā mén,qī nú lìng wǒ pà。
悴憔非人形,悬鹑仅掩胯。cuì qiáo fēi rén xíng,xuán chún jǐn yǎn kuà。
战慄向我言,口噤艰出话。zhàn lì xiàng wǒ yán,kǒu jìn jiān chū huà。
室内静炊烟,盎底积尘堁。shì nèi jìng chuī yān,àng dǐ jī chén kè。
绕膝黄口儿,苦道腹饥饿。rào xī huáng kǒu ér,kǔ dào fù jī è。
哀哀哭叫娘,顿足裂衣破。āi āi kū jiào niáng,dùn zú liè yī pò。
相顾正彷徨,高呼索租课。xiāng gù zhèng páng huáng,gāo hū suǒ zū kè。
婉语丐迟期,嗔怒杂嫚骂。wǎn yǔ gài chí qī,chēn nù zá mān mà。
身贫世所欺,非关性怯懦。shēn pín shì suǒ qī,fēi guān xìng qiè nuò。
此境谁能堪,听者足惊讶。cǐ jìng shuí néng kān,tīng zhě zú jīng yà。
皇天岂不仁,我独遭坎坷。huáng tiān qǐ bù rén,wǒ dú zāo kǎn kě。
年衰悲道穷,八口任难卸。nián shuāi bēi dào qióng,bā kǒu rèn nán xiè。
炎凉迥分途,馀光耻相借。yán liáng jiǒng fēn tú,yú guāng chǐ xiāng jiè。
逼处实在兹,展转增摧挫。bī chù shí zài zī,zhǎn zhuǎn zēng cuī cuò。
东方日不明,歌钟且未罢。dōng fāng rì bù míng,gē zhōng qiě wèi bà。
安得酒如渑,沈湎纵杯斝。ān dé jiǔ rú miǎn,shěn miǎn zòng bēi jiǎ。
既令百情远,又令磈礧化。jì lìng bǎi qíng yuǎn,yòu lìng wěi léi huà。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

送年家子毛秋岑归窆祖茔余有同约至期不遂

戴亨

卜阡余负约,夙愿尔无违。bo qiān yú fù yuē,sù yuàn ěr wú wéi。
洒我思乡泪,沾君返国衣。sǎ wǒ sī xiāng lèi,zhān jūn fǎn guó yī。
越江孤棹远,燕塞早鸿飞。yuè jiāng gū zhào yuǎn,yàn sāi zǎo hóng fēi。
有梦随荒麓,相携上翠微。yǒu mèng suí huāng lù,xiāng xié shàng cuì wēi。

再送秋岑

戴亨

杯酒送君行,秋风落叶声。bēi jiǔ sòng jūn xíng,qiū fēng luò yè shēng。
同悲衰老日,可奈别离情。tóng bēi shuāi lǎo rì,kě nài bié lí qíng。
孤屿扁舟夜,荒江古月明。gū yǔ biǎn zhōu yè,huāng jiāng gǔ yuè míng。
遥思悽绝处,噭噭听猿鸣。yáo sī qī jué chù,jiào jiào tīng yuán míng。

三题松乔小室

戴亨

小室藏幽邃,公馀足自娱。xiǎo shì cáng yōu suì,gōng yú zú zì yú。
纵横四五步,花竹两三株。zòng héng sì wǔ bù,huā zhú liǎng sān zhū。
长日鸦反哺,晴檐燕引雏。zhǎng rì yā fǎn bǔ,qíng yán yàn yǐn chú。
家庭饶至乐,岂必羡华膴。jiā tíng ráo zhì lè,qǐ bì xiàn huá hū。

四题小室

戴亨

入世仍尘迹,公归即散襟。rù shì réng chén jì,gōng guī jí sàn jīn。
移花邀月近,款竹闭门深。yí huā yāo yuè jìn,kuǎn zhú bì mén shēn。
鱼亦濠梁乐,云留谷口阴。yú yì háo liáng lè,yún liú gǔ kǒu yīn。
此中真味永,得意托微吟。cǐ zhōng zhēn wèi yǒng,dé yì tuō wēi yín。

北牖

戴亨

南荣思曝背,北牖苦寒侵。nán róng sī pù bèi,běi yǒu kǔ hán qīn。
风透成冰室,云留酿雪阴。fēng tòu chéng bīng shì,yún liú niàng xuě yīn。
客心增岁暮,老貌觉愁深。kè xīn zēng suì mù,lǎo mào jué chóu shēn。
逸调弹隆古,寥寥孰赏音。yì diào dàn lóng gǔ,liáo liáo shú shǎng yīn。

往晤云浦留饮竟日

戴亨

龙塞萦遥思,蜗庐减壮裁。lóng sāi yíng yáo sī,wō lú jiǎn zhuàng cái。
寂寥残腊候,冰雪故人来。jì liáo cán là hòu,bīng xuě gù rén lái。
辽海倾诗橐,燕山共酒杯。liáo hǎi qīng shī tuó,yàn shān gòng jiǔ bēi。
更看周急意,襟抱对君开。gèng kàn zhōu jí yì,jīn bào duì jūn kāi。

赋得岁寒松

戴亨

万物凋零日,青苍见尔辰。wàn wù diāo líng rì,qīng cāng jiàn ěr chén。
虽能甘苦节,非不愿阳春。suī néng gān kǔ jié,fēi bù yuàn yáng chūn。
岂羡知稀贵,偏于岁暮亲。qǐ xiàn zhī xī guì,piān yú suì mù qīn。
四时无改序,淹寂亦何瞋。sì shí wú gǎi xù,yān jì yì hé chēn。

除夕

戴亨

惨淡谋尊酒,妻孥坐夜阑。cǎn dàn móu zūn jiǔ,qī nú zuò yè lán。
岁从明日改,腊尽片时欢。suì cóng míng rì gǎi,là jǐn piàn shí huān。
艰苦年来惯,身心老渐安。jiān kǔ nián lái guàn,shēn xīn lǎo jiàn ān。
敢同颜子乐,颇识送穷难。gǎn tóng yán zi lè,pǒ shí sòng qióng nán。

元日

戴亨

一从辞宦籍,五载客长安。yī cóng cí huàn jí,wǔ zài kè zhǎng ān。
湖海难酬愿,风尘且驻颜。hú hǎi nán chóu yuàn,fēng chén qiě zhù yán。
繁华新物态,诗酒自人间。fán huá xīn wù tài,shī jiǔ zì rén jiān。
来往从纷剧,衡门镇日关。lái wǎng cóng fēn jù,héng mén zhèn rì guān。

客斋见月

戴亨

出世心如昨,羁尘迹尚初。chū shì xīn rú zuó,jī chén jì shàng chū。
深宵闻远笛,孤月照荒庐。shēn xiāo wén yuǎn dí,gū yuè zhào huāng lú。
诗句随年老,交情隔势疏。shī jù suí nián lǎo,jiāo qíng gé shì shū。
茫茫天宇下,何处卜吾居。máng máng tiān yǔ xià,hé chù bo wú jū。

仲夏过明复庵别业

戴亨

仲夏苦炎热,幽栖出郭寻。zhòng xià kǔ yán rè,yōu qī chū guō xún。
淹君高树荫,清我远尘襟。yān jūn gāo shù yīn,qīng wǒ yuǎn chén jīn。
山鸟偶然下,谷云时作阴。shān niǎo ǒu rán xià,gǔ yún shí zuò yīn。
对兹真作乐,聊可傲华簪。duì zī zhēn zuò lè,liáo kě ào huá zān。

戴亨

昼夜无停运,乾坤自混蒙。zhòu yè wú tíng yùn,qián kūn zì hùn méng。
万殊陶大化,一物杂昆虫。wàn shū táo dà huà,yī wù zá kūn chóng。
甘苦缘生命,荣枯各始终。gān kǔ yuán shēng mìng,róng kū gè shǐ zhōng。
无端秋又至,萧飒下天风。wú duān qiū yòu zhì,xiāo sà xià tiān fēng。

戴亨

索居多物感,孤坐易情伤。suǒ jū duō wù gǎn,gū zuò yì qíng shāng。
白露几时下,西风昨夜狂。bái lù jǐ shí xià,xī fēng zuó yè kuáng。
雁归知塞苦,人老觉秋忙。yàn guī zhī sāi kǔ,rén lǎo jué qiū máng。
回首思年少,匆匆两鬓霜。huí shǒu sī nián shǎo,cōng cōng liǎng bìn shuāng。

戴亨

白帝司秋令,当之草木棼。bái dì sī qiū lìng,dāng zhī cǎo mù fén。
但知成委折,那复辨莸薰。dàn zhī chéng wěi zhé,nà fù biàn yóu xūn。
霜杵敲寒月,边鸿叫夜云。shuāng chǔ qiāo hán yuè,biān hóng jiào yè yún。
商声无远近,孤客不堪闻。shāng shēng wú yuǎn jìn,gū kè bù kān wén。

戴亨

觉后原吾任,逡巡未尽迂。jué hòu yuán wú rèn,qūn xún wèi jǐn yū。
风尘无巨识,今古薄真儒。fēng chén wú jù shí,jīn gǔ báo zhēn rú。
作客非长计,依人岂壮夫。zuò kè fēi zhǎng jì,yī rén qǐ zhuàng fū。
云中瞻白鹤,翘翮笑樊笯。yún zhōng zhān bái hè,qiào hé xiào fán nú。