古诗词

入安化寺诗社

戴亨

夙昔抱微尚,丘壑结遥思。sù xī bào wēi shàng,qiū hè jié yáo sī。
一为尘网羁,此志终弗遂。yī wèi chén wǎng jī,cǐ zhì zhōng fú suì。
时每出郊坰,挈杖寻初地。shí měi chū jiāo jiōng,qiè zhàng xún chū dì。
聊博少时欢,岂足酬幽憩。liáo bó shǎo shí huān,qǐ zú chóu yōu qì。
不谓素心人,相期同把臂。bù wèi sù xīn rén,xiāng qī tóng bǎ bì。
僧寮作诗坛,窅然忘尘世。sēng liáo zuò shī tán,yǎo rán wàng chén shì。
咫尺不见招,知非我遐弃。zhǐ chǐ bù jiàn zhāo,zhī fēi wǒ xiá qì。
误疑精力颓,而不耐劳瘁。wù yí jīng lì tuí,ér bù nài láo cuì。
闻之即披衣,既见果无异。wén zhī jí pī yī,jì jiàn guǒ wú yì。
阴阴苔雨痕,翛翛竹风籁。yīn yīn tái yǔ hén,xiāo xiāo zhú fēng lài。
流水清俗情,孤云淡尘累。liú shuǐ qīng sú qíng,gū yún dàn chén lèi。
既不废游观,且联文友契。jì bù fèi yóu guān,qiě lián wén yǒu qì。
遥谢沮溺翁,远遁诚非计。yáo xiè jǔ nì wēng,yuǎn dùn chéng fēi jì。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

和叶某留别原韵

戴亨

一与群真笑语亲,八千秋过八千春。yī yǔ qún zhēn xiào yǔ qīn,bā qiān qiū guò bā qiān chūn。
蓝桥结眷邀神女,丹穴流珠醉锦茵。lán qiáo jié juàn yāo shén nǚ,dān xué liú zhū zuì jǐn yīn。
蓬岛月明朝贝阙,扶桑日出控鳌身。péng dǎo yuè míng cháo bèi quē,fú sāng rì chū kòng áo shēn。
若逢望气关门尹,吩咐青牛且暂驯。ruò féng wàng qì guān mén yǐn,fēn fù qīng niú qiě zàn xùn。

九日同年卢都转雅雨邀同钱少司寇香树平山堂登高

戴亨

重阳连袂眺高台,雨歇平山景物开。zhòng yáng lián mèi tiào gāo tái,yǔ xiē píng shān jǐng wù kāi。
楼阁参差排地起,峰峦突兀渡江来。lóu gé cān chà pái dì qǐ,fēng luán tū wù dù jiāng lái。
白云端为秋卿驻,肃气还因使节回。bái yún duān wèi qiū qīng zhù,sù qì hái yīn shǐ jié huí。
落帽风流传胜事,何如此日共衔杯。luò mào fēng liú chuán shèng shì,hé rú cǐ rì gòng xián bēi。

和同年卢都转雅雨红桥修禊原韵

戴亨

花光夹岸拥仙舟,觞咏良辰竞逗遛。huā guāng jiā àn yōng xiān zhōu,shāng yǒng liáng chén jìng dòu liú。
一自江滨开郑驿,顿令海内识荆州。yī zì jiāng bīn kāi zhèng yì,dùn lìng hǎi nèi shí jīng zhōu。
清尊到处金衣劝,好句成时锦簟酬。qīng zūn dào chù jīn yī quàn,hǎo jù chéng shí jǐn diàn chóu。
莫怪画桡喧柳浦,风流都转作遨头。mò guài huà ráo xuān liǔ pǔ,fēng liú dōu zhuǎn zuò áo tóu。

和同年卢都转雅雨红桥修禊原韵

戴亨

裙屐才名尽少年,彩毫争艳万花前。qún jī cái míng jǐn shǎo nián,cǎi háo zhēng yàn wàn huā qián。
纷趋巨壑沧溟外,罗列群峰太华巅。fēn qū jù hè cāng míng wài,luó liè qún fēng tài huá diān。
晓日僧开无碍塔,春风人坐总宜船。xiǎo rì sēng kāi wú ài tǎ,chūn fēng rén zuò zǒng yí chuán。
炊烟一片晴光合,遥指江城碧树圆。chuī yān yī piàn qíng guāng hé,yáo zhǐ jiāng chéng bì shù yuán。

和同年卢都转雅雨红桥修禊原韵

戴亨

交流碧玉四桥通,辇路纡回翠槛东。jiāo liú bì yù sì qiáo tōng,niǎn lù yū huí cuì kǎn dōng。
曲沼春波涵帝泽,层台仙籁下天风。qū zhǎo chūn bō hán dì zé,céng tái xiān lài xià tiān fēng。
离宫宛转窥青琐,绝峤依稀认紫蒙。lí gōng wǎn zhuǎn kuī qīng suǒ,jué jiào yī xī rèn zǐ méng。
此日太平传盛事,人人身到五云中。cǐ rì tài píng chuán shèng shì,rén rén shēn dào wǔ yún zhōng。

和同年卢都转雅雨红桥修禊原韵

戴亨

看花老眼倍添明,听遍枝头百啭声。kàn huā lǎo yǎn bèi tiān míng,tīng biàn zhī tóu bǎi zhuàn shēng。
愧我文章真少技,知君心迹自双清。kuì wǒ wén zhāng zhēn shǎo jì,zhī jūn xīn jì zì shuāng qīng。
笙歌队里长春国,灯火光中不夜城。shēng gē duì lǐ zhǎng chūn guó,dēng huǒ guāng zhōng bù yè chéng。
独撚霜髭赓丽句,水明楼上月三更。dú niǎn shuāng zī gēng lì jù,shuǐ míng lóu shàng yuè sān gèng。

送宫方伯怡云往嘉兴用同年卢都转雅雨韵

戴亨

平山高阁忆同游,倾盖论交恨白头。píng shān gāo gé yì tóng yóu,qīng gài lùn jiāo hèn bái tóu。
伏处岂徒钦宿望,晤言真不愧儒修。fú chù qǐ tú qīn sù wàng,wù yán zhēn bù kuì rú xiū。
銮江随养趋乌目,邗水扬帆向秀州。luán jiāng suí yǎng qū wū mù,hán shuǐ yáng fān xiàng xiù zhōu。
何日尊醪重把袂,碧云红树已深秋。hé rì zūn láo zhòng bǎ mèi,bì yún hóng shù yǐ shēn qiū。

前题

戴亨

邂逅逢君雪满头,怜才慕德两绸缪。xiè hòu féng jūn xuě mǎn tóu,lián cái mù dé liǎng chóu móu。
百年耽咏心长泰,万里乘风事早休。bǎi nián dān yǒng xīn zhǎng tài,wàn lǐ chéng fēng shì zǎo xiū。
都转雷塘思握管,客星严濑访披裘。dōu zhuǎn léi táng sī wò guǎn,kè xīng yán lài fǎng pī qiú。
老来我亦无拘束,愿与湖山结胜游。lǎo lái wǒ yì wú jū shù,yuàn yǔ hú shān jié shèng yóu。

古意

戴亨

白云起前山,遮断郎归路。bái yún qǐ qián shān,zhē duàn láng guī lù。
妾欲往从之,知郎在何处。qiè yù wǎng cóng zhī,zhī láng zài hé chù。

古意

戴亨

明月挂前轩,秋风下高树。míng yuè guà qián xuān,qiū fēng xià gāo shù。
忽动别离情,出门望江路。hū dòng bié lí qíng,chū mén wàng jiāng lù。

古意

戴亨

虫语响空阶,高梧落疏影。chóng yǔ xiǎng kōng jiē,gāo wú luò shū yǐng。
秋夜月华明,独照孤帏冷。qiū yè yuè huá míng,dú zhào gū wéi lěng。

古意

戴亨

郎爱蕙草花,花多恐难久。láng ài huì cǎo huā,huā duō kǒng nán jiǔ。
妾有幽兰香,愿君莫去手。qiè yǒu yōu lán xiāng,yuàn jūn mò qù shǒu。

古意

戴亨

嘉树植中庭,号为女贞木。jiā shù zhí zhōng tíng,hào wèi nǚ zhēn mù。
岁寒色不凋,霜雪从相酷。suì hán sè bù diāo,shuāng xuě cóng xiāng kù。

子夜歌

戴亨

妾有五色丝,织作同心带。qiè yǒu wǔ sè sī,zhī zuò tóng xīn dài。
绾以结不开,试看郎心耐。wǎn yǐ jié bù kāi,shì kàn láng xīn nài。

子夜歌

戴亨

采莲荡轻舟,莲房含未吐。cǎi lián dàng qīng zhōu,lián fáng hán wèi tǔ。
但见莲花娇,谁识莲心苦。dàn jiàn lián huā jiāo,shuí shí lián xīn kǔ。