古诗词

云峰歌

戴亨

自古夏云多奇峰,奇峰乃在山之中。zì gǔ xià yún duō qí fēng,qí fēng nǎi zài shān zhī zhōng。
披襟临风向山坐,山峰云峰争插空。pī jīn lín fēng xiàng shān zuò,shān fēng yún fēng zhēng chā kōng。
初如群仙戏山麓,山中有石若琼玉。chū rú qún xiān xì shān lù,shān zhōng yǒu shí ruò qióng yù。
初平叱之欲成羊,崭然石上生头角。chū píng chì zhī yù chéng yáng,zhǎn rán shí shàng shēng tóu jiǎo。
鬼物狰狞杂遝来,飙轮火炬空中排。guǐ wù zhēng níng zá tà lái,biāo lún huǒ jù kōng zhōng pái。
紫焰光,腾赤蛇,仙灵奄忽遭焚摧。zǐ yàn guāng,téng chì shé,xiān líng yǎn hū zāo fén cuī。
目眩心摇骇奇绝,淅淅凉飙起天末。mù xuàn xīn yáo hài qí jué,xī xī liáng biāo qǐ tiān mò。
怪形诡状须臾间,纷纷落落归澌灭。guài xíng guǐ zhuàng xū yú jiān,fēn fēn luò luò guī sī miè。
我因述作云峰歌,云峰变幻亦何多。wǒ yīn shù zuò yún fēng gē,yún fēng biàn huàn yì hé duō。
眼前荣悴速如此,古来万事复如何。yǎn qián róng cuì sù rú cǐ,gǔ lái wàn shì fù rú hé。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

题吴园二十景白沙翠竹江村

戴亨

烟霞逞殊观,变幻不可测。yān xiá chěng shū guān,biàn huàn bù kě cè。
转瞬归虚无,青苍见山色。zhuǎn shùn guī xū wú,qīng cāng jiàn shān sè。

题吴园二十景白沙翠竹江村

戴亨

妙谛悟真空,清净丘园里。miào dì wù zhēn kōng,qīng jìng qiū yuán lǐ。
明月照檐端,还照前江水。míng yuè zhào yán duān,hái zhào qián jiāng shuǐ。

题吴园二十景白沙翠竹江村

戴亨

小山丛桂花,秋风吹不落。xiǎo shān cóng guì huā,qiū fēng chuī bù luò。
此地近淮南,余将老栖托。cǐ dì jìn huái nán,yú jiāng lǎo qī tuō。

题采药图

戴亨

偶随玄鹿径,已入白云乡。ǒu suí xuán lù jìng,yǐ rù bái yún xiāng。
此际逢刘阮,相携渡石梁。cǐ jì féng liú ruǎn,xiāng xié dù shí liáng。

青陵台

戴亨

淫雨霖霖歇,江河水不深。yín yǔ lín lín xiē,jiāng hé shuǐ bù shēn。
只今台上日,万古照贞心。zhǐ jīn tái shàng rì,wàn gǔ zhào zhēn xīn。

淮阴钓台

戴亨

不耐王孙饿,收纶去此台。bù nài wáng sūn è,shōu lún qù cǐ tái。
曾经淮水渡,千古为生哀。céng jīng huái shuǐ dù,qiān gǔ wèi shēng āi。

子陵钓台

戴亨

人生各有志,乃在去就间。rén shēng gè yǒu zhì,nǎi zài qù jiù jiān。
一钓成千古,高风不可攀。yī diào chéng qiān gǔ,gāo fēng bù kě pān。

子陵钓台

戴亨

世代更千载,高人去不回。shì dài gèng qiān zài,gāo rén qù bù huí。
富春江上月,独照子陵台。fù chūn jiāng shàng yuè,dú zhào zi líng tái。

对镜

戴亨

冶容耀春花,妆罢自矜惜。yě róng yào chūn huā,zhuāng bà zì jīn xī。
顾影复徘徊,低头长太息。gù yǐng fù pái huái,dī tóu zhǎng tài xī。

午睡

戴亨

熏风清枕簟,娇睡晕潮生。xūn fēng qīng zhěn diàn,jiāo shuì yūn cháo shēng。
微笑朱唇启,应知梦里情。wēi xiào zhū chún qǐ,yīng zhī mèng lǐ qíng。

秋宵

戴亨

芙蓉落叶疏,鸳鸯怯波冷。fú róng luò yè shū,yuān yāng qiè bō lěng。
银汉耿中宵,孤帏清漏永。yín hàn gěng zhōng xiāo,gū wéi qīng lòu yǒng。

调砧

戴亨

孤妾调砧杵,空闺生早寒。gū qiè diào zhēn chǔ,kōng guī shēng zǎo hán。
思君沙漠外,风雪走弥漫。sī jūn shā mò wài,fēng xuě zǒu mí màn。

调砧

戴亨

夜气侵双臂,深宵睡未迟。yè qì qīn shuāng bì,shēn xiāo shuì wèi chí。
妾心难远寄,辛苦月明知。qiè xīn nán yuǎn jì,xīn kǔ yuè míng zhī。

题年家子卢主事

戴亨

明月照高天,青云傍庭户。míng yuè zhào gāo tiān,qīng yún bàng tíng hù。
心静夜摊书,欣然慕前古。xīn jìng yè tān shū,xīn rán mù qián gǔ。

题沈学子

戴亨

涉露采芳兰,花开被九畹。shè lù cǎi fāng lán,huā kāi bèi jiǔ wǎn。
将为王者香,莫畏秋风晚。jiāng wèi wáng zhě xiāng,mò wèi qiū fēng wǎn。