古诗词

题佟钟山先生画松

戴亨

吾闻黄山之松天下奇,奇物自荷神扶持。wú wén huáng shān zhī sōng tiān xià qí,qí wù zì hé shén fú chí。
夭矫轮囷岂臃肿,梁栋不用谁残摧。yāo jiǎo lún qūn qǐ yōng zhǒng,liáng dòng bù yòng shuí cán cuī。
深山邃谷自千古,唯与猿猴鹤鹿相攀跻。shēn shān suì gǔ zì qiān gǔ,wéi yǔ yuán hóu hè lù xiāng pān jī。
画师如林苦未见,濡毫惨淡空迟疑。huà shī rú lín kǔ wèi jiàn,rú háo cǎn dàn kōng chí yí。
佟翁健笔古莫比,泼墨淋漓为我拟。tóng wēng jiàn bǐ gǔ mò bǐ,pō mò lín lí wèi wǒ nǐ。
梦中开口群龙趋,幻作精灵出肘底。mèng zhōng kāi kǒu qún lóng qū,huàn zuò jīng líng chū zhǒu dǐ。
阴森鳞鬣蟠樛枝,半似飞腾半枯死。yīn sēn lín liè pán jiū zhī,bàn shì fēi téng bàn kū sǐ。
松根抱石石倔强,石势欺松松谲诡。sōng gēn bào shí shí jué qiáng,shí shì qī sōng sōng jué guǐ。
松石相争不相让,雄挐怒攫来撑牴。sōng shí xiāng zhēng bù xiāng ràng,xióng ná nù jué lái chēng dǐ。
离奇迥出永嘉僧,健挺空传毕庶子。lí qí jiǒng chū yǒng jiā sēng,jiàn tǐng kōng chuán bì shù zi。
茆堂展挂心神开,苍涛声逐清飙来。máo táng zhǎn guà xīn shén kāi,cāng tāo shēng zhú qīng biāo lái。
惝恍如申夜义臂,杈枒空际排云雷。chǎng huǎng rú shēn yè yì bì,chā yā kōng jì pái yún léi。
又疑老怪潜身骸,遂令晴昼生阴霾。yòu yí lǎo guài qián shēn hái,suì lìng qíng zhòu shēng yīn mái。
昨日庭前风雨作,苍茫满壁流烟雾。zuó rì tíng qián fēng yǔ zuò,cāng máng mǎn bì liú yān wù。
呼童收卷复缄藏,恐化神龙向空去。hū tóng shōu juǎn fù jiān cáng,kǒng huà shén lóng xiàng kōng qù。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

岁暮歌三章

戴亨

若有人兮在山阴。ruò yǒu rén xī zài shān yīn。
葛藟累兮石崎嵚。gé lěi lèi xī shí qí qīn。
阴阳摧兮岁暮,风萧萧兮猿狖吟。yīn yáng cuī xī suì mù,fēng xiāo xiāo xī yuán yòu yín。
皋兰萎兮不馥,谁余慕兮深林。gāo lán wēi xī bù fù,shuí yú mù xī shēn lín。

岁暮歌三章

戴亨

若有人兮在山麓。ruò yǒu rén xī zài shān lù。
飘风发兮陨草木。piāo fēng fā xī yǔn cǎo mù。
陟椒邱兮不返,高余冠兮被初服。zhì jiāo qiū xī bù fǎn,gāo yú guān xī bèi chū fú。
庸愚乐兮贤心悲,不我知兮谁告。yōng yú lè xī xián xīn bēi,bù wǒ zhī xī shuí gào。
1172«73747576777879