古诗词

觉罗八姑贞孝诗

戴亨

吾尝披卷读蒙庄,天有所全形可忘。wú cháng pī juǎn dú méng zhuāng,tiān yǒu suǒ quán xíng kě wàng。
至人委体若遗土,菁华内运神明昌。zhì rén wěi tǐ ruò yí tǔ,jīng huá nèi yùn shén míng chāng。
相刃相斗万感集,官骸虽具中先戕。xiāng rèn xiāng dòu wàn gǎn jí,guān hái suī jù zhōng xiān qiāng。
谁能外形笃至性,祓濯灵府生辉光。shuí néng wài xíng dǔ zhì xìng,fú zhuó líng fǔ shēng huī guāng。
觉罗有八姑,派系出天潢。jué luó yǒu bā gū,pài xì chū tiān huáng。
父为大宗伯,兄秉节钺膺封疆。fù wèi dà zōng bó,xiōng bǐng jié yuè yīng fēng jiāng。
姑生幼伤背,天欲厄之人则强。gū shēng yòu shāng bèi,tiān yù è zhī rén zé qiáng。
世人重貌不重德,恶能低头宛颈希颉颃。shì rén zhòng mào bù zhòng dé,è néng dī tóu wǎn jǐng xī jié háng。
兰蕙甘心在幽谷,不与凡卉同芬芳。lán huì gān xīn zài yōu gǔ,bù yǔ fán huì tóng fēn fāng。
瞻依怙恃永朝夕,天伦无忝乐且康。zhān yī hù shì yǒng cháo xī,tiān lún wú tiǎn lè qiě kāng。
研经练史发精蕴,陈椒谢絮殊虚张。yán jīng liàn shǐ fā jīng yùn,chén jiāo xiè xù shū xū zhāng。
冰作肝肠玉作骨,贤媛自古谁能方。bīng zuò gān cháng yù zuò gǔ,xián yuàn zì gǔ shuí néng fāng。
安得长留此姑作轨范,尽化天下闺阁咸端庄。ān dé zhǎng liú cǐ gū zuò guǐ fàn,jǐn huà tiān xià guī gé xián duān zhuāng。
奈何维皇不佑善,年未三十旋中殇。nài hé wéi huáng bù yòu shàn,nián wèi sān shí xuán zhōng shāng。
慈闱白发呼孝女,兄亦蹀躞悲雁行。cí wéi bái fā hū xiào nǚ,xiōng yì dié xiè bēi yàn xíng。
残编摭拾在人口,将与日月争辉煌。cán biān zhí shí zài rén kǒu,jiāng yǔ rì yuè zhēng huī huáng。
八十六则圣贤髓,熊熊瑞焰腾篇章。bā shí liù zé shèng xián suǐ,xióng xióng ruì yàn téng piān zhāng。
男儿读书万卷骋才骏,几人肯搆颜曾堂。nán ér dú shū wàn juǎn chěng cái jùn,jǐ rén kěn gòu yán céng táng。
见此?眙应阻丧,抚躬翻觉形摧藏。jiàn cǐ?yí yīng zǔ sàng,fǔ gōng fān jué xíng cuī cáng。
吁嗟嘻,我亦具此堂堂七尺之丰仪,嗜古岂屑矜文词。xū jiē xī,wǒ yì jù cǐ táng táng qī chǐ zhī fēng yí,shì gǔ qǐ xiè jīn wén cí。
即今因循忽衰老,不觉汗下惭须眉。jí jīn yīn xún hū shuāi lǎo,bù jué hàn xià cán xū méi。
熏沐反覆还自叹,纵能愤激时亦迟。xūn mù fǎn fù hái zì tàn,zòng néng fèn jī shí yì chí。
我朝德化如关睢,公族公姓多歧嶷。wǒ cháo dé huà rú guān suī,gōng zú gōng xìng duō qí yí。
讵意残驱弱质一女子,姱修直与名儒齐。jù yì cán qū ruò zhì yī nǚ zi,kuā xiū zhí yǔ míng rú qí。
支离疏,申徒嘉,古人立说非吾欺。zhī lí shū,shēn tú jiā,gǔ rén lì shuō fēi wú qī。
天全真觉形可遗,于戏天全真觉形可遗,高山仰止穷攀跻。tiān quán zhēn jué xíng kě yí,yú xì tiān quán zhēn jué xíng kě yí,gāo shān yǎng zhǐ qióng pān jī。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

抚宁道中

戴亨

上山复下山,时行山涧底。shàng shān fù xià shān,shí xíng shān jiàn dǐ。
落日恐夕心,遥遥望墟里。luò rì kǒng xī xīn,yáo yáo wàng xū lǐ。

涧底花

戴亨

空谷媚幽姿,寒花抱一枝。kōng gǔ mèi yōu zī,hán huā bào yī zhī。
秋风吹不息,摇落复谁知。qiū fēng chuī bù xī,yáo luò fù shuí zhī。

榆关遇雨

戴亨

萧萧红叶落,历历雁声过。xiāo xiāo hóng yè luò,lì lì yàn shēng guò。
一夜榆关雨,愁听出塞歌。yī yè yú guān yǔ,chóu tīng chū sāi gē。

出关闻雁

戴亨

匹马秋风道,荒山夜雨时。pǐ mǎ qiū fēng dào,huāng shān yè yǔ shí。
音书如解寄,为报客行迟。yīn shū rú jiě jì,wèi bào kè xíng chí。

翡翠花

戴亨

山中翡翠花,秀夺炎鸟色。shān zhōng fěi cuì huā,xiù duó yán niǎo sè。
采撷充佩帏,应教美人悦。cǎi xié chōng pèi wéi,yīng jiào měi rén yuè。

野茶花

戴亨

塞上牧马儿,采叶调酥酪。sāi shàng mù mǎ ér,cǎi yè diào sū lào。
空有珍珠花,随风自开落。kōng yǒu zhēn zhū huā,suí fēng zì kāi luò。

口占赠李复堂

戴亨

杰士多奇情,往往不得吐。jié shì duō qí qíng,wǎng wǎng bù dé tǔ。
相遇素心人,一日可千古。xiāng yù sù xīn rén,yī rì kě qiān gǔ。

山寺

戴亨

古寺翠烟深,日入空山静。gǔ sì cuì yān shēn,rì rù kōng shān jìng。
渔火隔溪明,寒松落疏磬。yú huǒ gé xī míng,hán sōng luò shū qìng。

春斋

戴亨

野性逖尘情,荒斋人独宿。yě xìng tì chén qíng,huāng zhāi rén dú sù。
昨夜春雨过,窗前发新绿。zuó yè chūn yǔ guò,chuāng qián fā xīn lǜ。

访隐

戴亨

空山太古民,茅茨结深处。kōng shān tài gǔ mín,máo cí jié shēn chù。
溪谷涨流云,惆怅山前路。xī gǔ zhǎng liú yún,chóu chàng shān qián lù。

新晴

戴亨

积雨溜阶除,临轩玩新霁。jī yǔ liū jiē chú,lín xuān wán xīn jì。
幽鸟不惊人,飞来啄山翠。yōu niǎo bù jīng rén,fēi lái zhuó shān cuì。

秋夜

戴亨

空山气候清,夜深人未寝。kōng shān qì hòu qīng,yè shēn rén wèi qǐn。
流萤入座来,忽觉衣裳冷。liú yíng rù zuò lái,hū jué yī shang lěng。

山出云

戴亨

闲云偶出山,时作山前雨。xián yún ǒu chū shān,shí zuò shān qián yǔ。
流光若近人,即之无觅处。liú guāng ruò jìn rén,jí zhī wú mì chù。

整屧

戴亨

整屧启荆扉,寻源约邻舍。zhěng xiè qǐ jīng fēi,xún yuán yuē lín shě。
忽听水声潺,新泉迸阶下。hū tīng shuǐ shēng chán,xīn quán bèng jiē xià。

早行

戴亨

石磴历崟崎,野花泫朝露。shí dèng lì yín qí,yě huā xuàn cháo lù。
空际但闻香,欲觅不知处。kōng jì dàn wén xiāng,yù mì bù zhī chù。