古诗词

觉罗八姑贞孝诗

戴亨

吾尝披卷读蒙庄,天有所全形可忘。wú cháng pī juǎn dú méng zhuāng,tiān yǒu suǒ quán xíng kě wàng。
至人委体若遗土,菁华内运神明昌。zhì rén wěi tǐ ruò yí tǔ,jīng huá nèi yùn shén míng chāng。
相刃相斗万感集,官骸虽具中先戕。xiāng rèn xiāng dòu wàn gǎn jí,guān hái suī jù zhōng xiān qiāng。
谁能外形笃至性,祓濯灵府生辉光。shuí néng wài xíng dǔ zhì xìng,fú zhuó líng fǔ shēng huī guāng。
觉罗有八姑,派系出天潢。jué luó yǒu bā gū,pài xì chū tiān huáng。
父为大宗伯,兄秉节钺膺封疆。fù wèi dà zōng bó,xiōng bǐng jié yuè yīng fēng jiāng。
姑生幼伤背,天欲厄之人则强。gū shēng yòu shāng bèi,tiān yù è zhī rén zé qiáng。
世人重貌不重德,恶能低头宛颈希颉颃。shì rén zhòng mào bù zhòng dé,è néng dī tóu wǎn jǐng xī jié háng。
兰蕙甘心在幽谷,不与凡卉同芬芳。lán huì gān xīn zài yōu gǔ,bù yǔ fán huì tóng fēn fāng。
瞻依怙恃永朝夕,天伦无忝乐且康。zhān yī hù shì yǒng cháo xī,tiān lún wú tiǎn lè qiě kāng。
研经练史发精蕴,陈椒谢絮殊虚张。yán jīng liàn shǐ fā jīng yùn,chén jiāo xiè xù shū xū zhāng。
冰作肝肠玉作骨,贤媛自古谁能方。bīng zuò gān cháng yù zuò gǔ,xián yuàn zì gǔ shuí néng fāng。
安得长留此姑作轨范,尽化天下闺阁咸端庄。ān dé zhǎng liú cǐ gū zuò guǐ fàn,jǐn huà tiān xià guī gé xián duān zhuāng。
奈何维皇不佑善,年未三十旋中殇。nài hé wéi huáng bù yòu shàn,nián wèi sān shí xuán zhōng shāng。
慈闱白发呼孝女,兄亦蹀躞悲雁行。cí wéi bái fā hū xiào nǚ,xiōng yì dié xiè bēi yàn xíng。
残编摭拾在人口,将与日月争辉煌。cán biān zhí shí zài rén kǒu,jiāng yǔ rì yuè zhēng huī huáng。
八十六则圣贤髓,熊熊瑞焰腾篇章。bā shí liù zé shèng xián suǐ,xióng xióng ruì yàn téng piān zhāng。
男儿读书万卷骋才骏,几人肯搆颜曾堂。nán ér dú shū wàn juǎn chěng cái jùn,jǐ rén kěn gòu yán céng táng。
见此?眙应阻丧,抚躬翻觉形摧藏。jiàn cǐ?yí yīng zǔ sàng,fǔ gōng fān jué xíng cuī cáng。
吁嗟嘻,我亦具此堂堂七尺之丰仪,嗜古岂屑矜文词。xū jiē xī,wǒ yì jù cǐ táng táng qī chǐ zhī fēng yí,shì gǔ qǐ xiè jīn wén cí。
即今因循忽衰老,不觉汗下惭须眉。jí jīn yīn xún hū shuāi lǎo,bù jué hàn xià cán xū méi。
熏沐反覆还自叹,纵能愤激时亦迟。xūn mù fǎn fù hái zì tàn,zòng néng fèn jī shí yì chí。
我朝德化如关睢,公族公姓多歧嶷。wǒ cháo dé huà rú guān suī,gōng zú gōng xìng duō qí yí。
讵意残驱弱质一女子,姱修直与名儒齐。jù yì cán qū ruò zhì yī nǚ zi,kuā xiū zhí yǔ míng rú qí。
支离疏,申徒嘉,古人立说非吾欺。zhī lí shū,shēn tú jiā,gǔ rén lì shuō fēi wú qī。
天全真觉形可遗,于戏天全真觉形可遗,高山仰止穷攀跻。tiān quán zhēn jué xíng kě yí,yú xì tiān quán zhēn jué xíng kě yí,gāo shān yǎng zhǐ qióng pān jī。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

古寺

戴亨

倾颓岩谷里,何代梵王宫。qīng tuí yán gǔ lǐ,hé dài fàn wáng gōng。
不见天花落,真成色相空。bù jiàn tiān huā luò,zhēn chéng sè xiāng kōng。
禅关邻虎穴,山鬼啸林风。chán guān lín hǔ xué,shān guǐ xiào lín fēng。
莲社凋零尽,凭谁问六通。lián shè diāo líng jǐn,píng shuí wèn liù tōng。

古树

戴亨

秦皇封未及,甘入不材林。qín huáng fēng wèi jí,gān rù bù cái lín。
老干擎天直,盘根拔地深。lǎo gàn qíng tiān zhí,pán gēn bá dì shēn。
风霜坚劲节,日月饱清阴。fēng shuāng jiān jìn jié,rì yuè bǎo qīng yīn。
且未浮槎去,焉知迟暮心。qiě wèi fú chá qù,yān zhī chí mù xīn。

出笼鸟

戴亨

蒙君垂盼意,小鸟亦何知。méng jūn chuí pàn yì,xiǎo niǎo yì hé zhī。
已破樊笼出,方思性命危。yǐ pò fán lóng chū,fāng sī xìng mìng wēi。
惊魂栖未稳,觅食意还疑。jīng hún qī wèi wěn,mì shí yì hái yí。
毛羽经磨损,飞鸣慎所之。máo yǔ jīng mó sǔn,fēi míng shèn suǒ zhī。

出笼鸟

戴亨

山林飞不去,罿?已难辞。shān lín fēi bù qù,chōng yǐ nán cí。
彩翮兼殊众,先鸣讵所宜。cǎi hé jiān shū zhòng,xiān míng jù suǒ yí。
自应随位置,敢复恨羁縻。zì yīng suí wèi zhì,gǎn fù hèn jī mí。
从此垂堂远,知几亦未迟。cóng cǐ chuí táng yuǎn,zhī jǐ yì wèi chí。

小砚跌破命儿廷璋胶固诗以识之

戴亨

一片端溪石,相随历岁时。yī piàn duān xī shí,xiāng suí lì suì shí。
吟哦长我共,辛苦独君知。yín ó zhǎng wǒ gòng,xīn kǔ dú jūn zhī。
此破虽关数,斯文实在兹。cǐ pò suī guān shù,sī wén shí zài zī。
岂甘来护弃,将效范馨遗。qǐ gān lái hù qì,jiāng xiào fàn xīn yí。

赋得轩皇鼎

戴亨

铸此留何意,轩皇仙不还。zhù cǐ liú hé yì,xuān huáng xiān bù hái。
盐梅非所用,草野亦徒闲。yán méi fēi suǒ yòng,cǎo yě yì tú xián。
无疾遭颠趾,馀丹可驻颜。wú jí zāo diān zhǐ,yú dān kě zhù yán。
蛟龙防驳落,珍重莫轻攀。jiāo lóng fáng bó luò,zhēn zhòng mò qīng pān。

古书

戴亨

一卷知何代,咸云是古书。yī juǎn zhī hé dài,xián yún shì gǔ shū。
但教余见扩,何必宋人馀。dàn jiào yú jiàn kuò,hé bì sòng rén yú。
濡墨补残字,熏芸辟蠹鱼。rú mò bǔ cán zì,xūn yún pì dù yú。
豁然糟粕外,先哲若同居。huō rán zāo pò wài,xiān zhé ruò tóng jū。

宝剑

戴亨

匣内作龙鸣,鸣应有不平。xiá nèi zuò lóng míng,míng yīng yǒu bù píng。
千金轻价值,百折重声名。qiān jīn qīng jià zhí,bǎi zhé zhòng shēng míng。
射斗原非妄,投珠总弗惊。shè dòu yuán fēi wàng,tóu zhū zǒng fú jīng。
奇功何处立,神物感精诚。qí gōng hé chù lì,shén wù gǎn jīng chéng。

磨剑

戴亨

宝剑谁能识,霜锋汨没中。bǎo jiàn shuí néng shí,shuāng fēng mì méi zhōng。
雌雄凭论断,利钝在磨砻。cí xióng píng lùn duàn,lì dùn zài mó lóng。
流水鸣秋涧,寒窗走夜虹。liú shuǐ míng qiū jiàn,hán chuāng zǒu yè hóng。
防身兼许国,何处有丰功。fáng shēn jiān xǔ guó,hé chù yǒu fēng gōng。

雨后见月

戴亨

久雨天初豁,移礅坐晚风。jiǔ yǔ tiān chū huō,yí dūn zuò wǎn fēng。
月无亏皦洁,云不碍虚空。yuè wú kuī jiǎo jié,yún bù ài xū kōng。
身老名犹在,官休道岂穷。shēn lǎo míng yóu zài,guān xiū dào qǐ qióng。
静中观大化,吾自得吾终。jìng zhōng guān dà huà,wú zì dé wú zhōng。

留别卢公亮

戴亨

官罢绝来客,相亲独有君。guān bà jué lái kè,xiāng qīn dú yǒu jūn。
间关归故国,杯酒惜离群。jiān guān guī gù guó,bēi jiǔ xī lí qún。
朔雪祝阿道,春城玄兔云。shuò xuě zhù ā dào,chūn chéng xuán tù yún。
何时重把袂,剪烛细论文。hé shí zhòng bǎ mèi,jiǎn zhú xì lùn wén。

孔员外为余刻齐清集赋谢

戴亨

老雪衡门积,虚窗皓月孤。lǎo xuě héng mén jī,xū chuāng hào yuè gū。
知音甘阒寂,闲咏对荒芜。zhī yīn gān qù jì,xián yǒng duì huāng wú。
得句惭圭璧,多君重珷玞。dé jù cán guī bì,duō jūn zhòng wǔ fū。
风流王宋后,此意世人无。fēng liú wáng sòng hòu,cǐ yì shì rén wú。

孤雁

戴亨

云路谁相导,先群众所推。yún lù shuí xiāng dǎo,xiān qún zhòng suǒ tuī。
将飞行忽断,欲落意还疑。jiāng fēi xíng hū duàn,yù luò yì hái yí。
影只惊弦及,霜寒奋翼迟。yǐng zhǐ jīng xián jí,shuāng hán fèn yì chí。
阳回神自旺,高举迥难追。yáng huí shén zì wàng,gāo jǔ jiǒng nán zhuī。

古庙二首

戴亨

倾颓何代庙,四壁但埃尘。qīng tuí hé dài miào,sì bì dàn āi chén。
老树干云日,虚堂聚鬼神。lǎo shù gàn yún rì,xū táng jù guǐ shén。
灯龛藏野鼠,风叶恐行人。dēng kān cáng yě shǔ,fēng yè kǒng xíng rén。
宿草秋坟路,荒原自结邻。sù cǎo qiū fén lù,huāng yuán zì jié lín。

古庙二首

戴亨

深山藏结构,高树带斜晖。shēn shān cáng jié gòu,gāo shù dài xié huī。
罗网牵珠箔,莓苔绣宝衣。luó wǎng qiān zhū bó,méi tái xiù bǎo yī。
江云来复去,梁燕乳还飞。jiāng yún lái fù qù,liáng yàn rǔ hái fēi。
望望村人远,依稀隔翠微。wàng wàng cūn rén yuǎn,yī xī gé cuì wēi。