古诗词

赠乐秀才汇川

戴亨

伊余削籍游京华,畴昔知交绝来往。yī yú xuē jí yóu jīng huá,chóu xī zhī jiāo jué lái wǎng。
踽踽孤踪近十年,邂逅石闾非梦想。jǔ jǔ gū zōng jìn shí nián,xiè hòu shí lǘ fēi mèng xiǎng。
高才逸气淩九霄,冰雪奇文共欣赏。gāo cái yì qì líng jiǔ xiāo,bīng xuě qí wén gòng xīn shǎng。
眉山即山相继来,睥睨今古分雄长。méi shān jí shān xiāng jì lái,pì nì jīn gǔ fēn xióng zhǎng。
三人磊落天下奇,世求一见恒难期。sān rén lěi luò tiān xià qí,shì qiú yī jiàn héng nán qī。
况与交游日把臂,此生此世诚一时。kuàng yǔ jiāo yóu rì bǎ bì,cǐ shēng cǐ shì chéng yī shí。
年来知己尽凋丧,诗文到处含酸悲。nián lái zhī jǐ jǐn diāo sàng,shī wén dào chù hán suān bēi。
群鸱聚族争腐鼠,安知溲渤潜蛟螭。qún chī jù zú zhēng fǔ shǔ,ān zhī sōu bó qián jiāo chī。
一椽索处类屈蠖,谁复问字来卑栖。yī chuán suǒ chù lèi qū huò,shuí fù wèn zì lái bēi qī。
乐生青云客,慕我如饥渴。lè shēng qīng yún kè,mù wǒ rú jī kě。
月明乘兴叩荆扉,疑是山阴夜中雪。yuè míng chéng xīng kòu jīng fēi,yí shì shān yīn yè zhōng xuě。
金尊绮馔玉作盘,邀我醉饱灯元节。jīn zūn qǐ zhuàn yù zuò pán,yāo wǒ zuì bǎo dēng yuán jié。
爱我作大书,不惜绢素供涂污。ài wǒ zuò dà shū,bù xī juàn sù gōng tú wū。
爱我作长句,频催屡促如追逋。ài wǒ zuò zhǎng jù,pín cuī lǚ cù rú zhuī bū。
自愧才同白头豕,何能扬鬣倾江湖。zì kuì cái tóng bái tóu shǐ,hé néng yáng liè qīng jiāng hú。
感君意,为君讴。gǎn jūn yì,wèi jūn ōu。
滔滔陇水去不休,各自南北东西流。tāo tāo lǒng shuǐ qù bù xiū,gè zì nán běi dōng xī liú。
纷纷草木无坚性,几日飘荡随残秋。fēn fēn cǎo mù wú jiān xìng,jǐ rì piāo dàng suí cán qiū。
与子共采明月珠,与子共宝荆山瑜。yǔ zi gòng cǎi míng yuè zhū,yǔ zi gòng bǎo jīng shān yú。
男儿立身贵不朽,莫教岁月空荒芜。nán ér lì shēn guì bù xiǔ,mò jiào suì yuè kōng huāng wú。
我今愿作他山石,攻金攻玉成琏瑚。wǒ jīn yuàn zuò tā shān shí,gōng jīn gōng yù chéng liǎn hú。
君不见少年慷慨酣杯酌,移山倒海轻一诺。jūn bù jiàn shǎo nián kāng kǎi hān bēi zhuó,yí shān dào hǎi qīng yī nuò。
口血未干盟已寒,星移雨散何浇薄。kǒu xuè wèi gàn méng yǐ hán,xīng yí yǔ sàn hé jiāo báo。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

伯夷叔齐庙

戴亨

遗踪旧是墨台城,景仰高风入圣清。yí zōng jiù shì mò tái chéng,jǐng yǎng gāo fēng rù shèng qīng。
万古君臣存叩马,两人心事遂逃名。wàn gǔ jūn chén cún kòu mǎ,liǎng rén xīn shì suì táo míng。
瘦癯亲炙当时貌,顽懦应兴此日情。shòu qú qīn zhì dāng shí mào,wán nuò yīng xīng cǐ rì qíng。
槛外愁听秋色里,雁行风断别离声。kǎn wài chóu tīng qiū sè lǐ,yàn xíng fēng duàn bié lí shēng。

伯夷叔齐庙

戴亨

天伦父命未分明,又值商辛历数更。tiān lún fù mìng wèi fēn míng,yòu zhí shāng xīn lì shù gèng。
才智云兴方应运,黄农歌罢已捐生。cái zhì yún xīng fāng yīng yùn,huáng nóng gē bà yǐ juān shēng。
西山岫耸当年绿,滦水波流万古清。xī shān xiù sǒng dāng nián lǜ,luán shuǐ bō liú wàn gǔ qīng。
野曲至今传牧竖,悽哀如听采薇声。yě qū zhì jīn chuán mù shù,qī āi rú tīng cǎi wēi shēng。

伯夷叔齐庙

戴亨

云山高峻水流长,清圣名争日月光。yún shān gāo jùn shuǐ liú zhǎng,qīng shèng míng zhēng rì yuè guāng。
逃国衣冠同揖让,采薇歌曲忆羲皇。táo guó yī guān tóng yī ràng,cǎi wēi gē qū yì xī huáng。
齐桓竞霸雄风尽,唐帝征辽故垒荒。qí huán jìng bà xióng fēng jǐn,táng dì zhēng liáo gù lěi huāng。
地下应逢吴泰伯,可堪携手说兴亡。dì xià yīng féng wú tài bó,kě kān xié shǒu shuō xīng wáng。

出山海关是日宿叶家坟

戴亨

又逐西风出塞垣,却将辽海作家园。yòu zhú xī fēng chū sāi yuán,què jiāng liáo hǎi zuò jiā yuán。
黄沙白草荒城曙,衰柳残烟古戍昏。huáng shā bái cǎo huāng chéng shǔ,shuāi liǔ cán yān gǔ shù hūn。
风景空增游子恨,江山不返二亲魂。fēng jǐng kōng zēng yóu zi hèn,jiāng shān bù fǎn èr qīn hún。
回看万里云天杳,泪洒龙冈暮雨繁。huí kàn wàn lǐ yún tiān yǎo,lèi sǎ lóng gāng mù yǔ fán。

出山海关是日宿叶家坟

戴亨

龙冈夜雨晓初收,惊见霜花草际浮。lóng gāng yè yǔ xiǎo chū shōu,jīng jiàn shuāng huā cǎo jì fú。
一剑凄凉人出塞,万山巀嵲雁鸣秋。yī jiàn qī liáng rén chū sāi,wàn shān jié niè yàn míng qiū。
驱驰世路馀空橐,荏苒光阴已白头。qū chí shì lù yú kōng tuó,rěn rǎn guāng yīn yǐ bái tóu。
把酒自悲还自笑,古来得失只荒邱。bǎ jiǔ zì bēi hái zì xiào,gǔ lái dé shī zhǐ huāng qiū。

艾明德叶圣嘉蔡宗鲁魏文壁与余皆庚午年生交最善十年来相继物故归而哭之又随征雁上长安月照离筵惨不欢满眼穷愁悲骨肉空囊冰雪走饥寒炎凉作客肌肤惯天地无家去住难八口关心聊复尔松楸回首泪阑干既痛逝者且自念也

戴亨

一官匏系逐风尘,十载归来问故人。yī guān páo xì zhú fēng chén,shí zài guī lái wèn gù rén。
嵇阮莫酬青史愿,轩岐不救白华身。jī ruǎn mò chóu qīng shǐ yuàn,xuān qí bù jiù bái huá shēn。
诗书世泽空文藻,鸿博徵名付莽榛。shī shū shì zé kōng wén zǎo,hóng bó zhēng míng fù mǎng zhēn。
幸我同庚未同死,生刍犹奠一卮春。xìng wǒ tóng gēng wèi tóng sǐ,shēng chú yóu diàn yī zhī chūn。

沈阳留别家人

戴亨

又随征雁上长安,月照离筵惨不欢。yòu suí zhēng yàn shàng zhǎng ān,yuè zhào lí yán cǎn bù huān。
满眼穷愁悲骨肉,空囊冰雪走饥寒。mǎn yǎn qióng chóu bēi gǔ ròu,kōng náng bīng xuě zǒu jī hán。
炎凉作客肌肤惯,天地无家去住难。yán liáng zuò kè jī fū guàn,tiān dì wú jiā qù zhù nán。
八口关心聊复尔,松楸回首泪阑干。bā kǒu guān xīn liáo fù ěr,sōng qiū huí shǒu lèi lán gàn。

姜女祠和壁间韵

戴亨

嵯峨片石对秦城,千古存亡动远情。cuó é piàn shí duì qín chéng,qiān gǔ cún wáng dòng yuǎn qíng。
过客谩深姜女恨,芳名翻幸祖龙成。guò kè mán shēn jiāng nǚ hèn,fāng míng fān xìng zǔ lóng chéng。
山雄绝塞当祠落,海卷洪涛到岸平。shān xióng jué sāi dāng cí luò,hǎi juǎn hóng tāo dào àn píng。
瞻罢出门频叹息,贞魂缥缈望中生。zhān bà chū mén pín tàn xī,zhēn hún piāo miǎo wàng zhōng shēng。

红瓦店晓发

戴亨

梦回边戍月朦胧,海峤嗷嗷过雁鸿。mèng huí biān shù yuè méng lóng,hǎi jiào áo áo guò yàn hóng。
满眼霜花连塞白,惊心燎火彻天红。mǎn yǎn shuāng huā lián sāi bái,jīng xīn liáo huǒ chè tiān hóng。
侵星入谷驱羸马,鹤骨鹑衣战朔风。qīn xīng rù gǔ qū léi mǎ,hè gǔ chún yī zhàn shuò fēng。
老去壮心穷未减,那知羞涩一囊空。lǎo qù zhuàng xīn qióng wèi jiǎn,nà zhī xiū sè yī náng kōng。

腐儒

戴亨

历遍诸艰返故园,百年蓬荜腐儒尊。lì biàn zhū jiān fǎn gù yuán,bǎi nián péng bì fǔ rú zūn。
鍊成铁骨磨天地,撞破烟楼让子孙。liàn chéng tiě gǔ mó tiān dì,zhuàng pò yān lóu ràng zi sūn。
高揭云心参大化,深探月胁识真源。gāo jiē yún xīn cān dà huà,shēn tàn yuè xié shí zhēn yuán。
玄猿老鹤来三径,朱草琪花自一村。xuán yuán lǎo hè lái sān jìng,zhū cǎo qí huā zì yī cūn。

孟夏雨后简毛秋岑明复庵相约再游王园

戴亨

燕地春寒景物湮,寻春春尽不逢春。yàn dì chūn hán jǐng wù yān,xún chūn chūn jǐn bù féng chūn。
连朝已渥催花雨,清兴还思附骑尘。lián cháo yǐ wò cuī huā yǔ,qīng xīng hái sī fù qí chén。
山翠自添前度色,莺声应唤再游人。shān cuì zì tiān qián dù sè,yīng shēng yīng huàn zài yóu rén。
过迟太早均无当,斟酌良辰办酒缗。guò chí tài zǎo jūn wú dāng,zhēn zhuó liáng chén bàn jiǔ mín。

再简毛秋岑

戴亨

名场蝉蜕歌式微,重来燕市故识稀。míng chǎng chán tuì gē shì wēi,zhòng lái yàn shì gù shí xī。
冠裳久乏真知己,侠义终归大布衣。guān shang jiǔ fá zhēn zhī jǐ,xiá yì zhōng guī dà bù yī。
野鸟野花足寄傲,醉歌醉哭咸忘机。yě niǎo yě huā zú jì ào,zuì gē zuì kū xián wàng jī。
况君不趿信陵履,春光谁复能羁违。kuàng jūn bù tā xìn líng lǚ,chūn guāng shuí fù néng jī wéi。

咏落叶敬步御制原韵

戴亨

露折霜摧岂自由,花残莺老债谁留。lù zhé shuāng cuī qǐ zì yóu,huā cán yīng lǎo zhài shuí liú。
无边晻暧成虚荫,不断萧骚付浊流。wú biān àn ài chéng xū yīn,bù duàn xiāo sāo fù zhuó liú。
弃妇机中明月夜,离人江上白云秋。qì fù jī zhōng míng yuè yè,lí rén jiāng shàng bái yún qiū。
何须更听回风曲,满眼荣枯导客愁。hé xū gèng tīng huí fēng qū,mǎn yǎn róng kū dǎo kè chóu。

咏落叶敬步御制原韵

戴亨

东西飘泊散残红,寥落关山夕照空。dōng xī piāo pō sàn cán hóng,liáo luò guān shān xī zhào kōng。
岂向御沟流锦字,已甘憔首逐飞蓬。qǐ xiàng yù gōu liú jǐn zì,yǐ gān qiáo shǒu zhú fēi péng。
集无枯菀随凉雨,望断青葱忆好风。jí wú kū wǎn suí liáng yǔ,wàng duàn qīng cōng yì hǎo fēng。
最是蝉鸣凄绝处,萧萧声乱五更中。zuì shì chán míng qī jué chù,xiāo xiāo shēng luàn wǔ gèng zhōng。

咏落叶敬步御制原韵

戴亨

瞥眼惊看节序殊,流光那得住斯须。piē yǎn jīng kàn jié xù shū,liú guāng nà dé zhù sī xū。
已伤茂苑差池陨,旋感深林次第无。yǐ shāng mào yuàn chà chí yǔn,xuán gǎn shēn lín cì dì wú。
力怯云衢甘委壑,巢怜风影泣栖乌。lì qiè yún qú gān wěi hè,cháo lián fēng yǐng qì qī wū。
枝头未尽苍黄色,惨淡馀荣尚守株。zhī tóu wèi jǐn cāng huáng sè,cǎn dàn yú róng shàng shǒu zhū。