古诗词

题金孝廉棕亭

戴亨

高天明星丽东壁,照临下土司文章。gāo tiān míng xīng lì dōng bì,zhào lín xià tǔ sī wén zhāng。
精华陊地化才子,上与朝日夕月同辉光。jīng huá duò dì huà cái zi,shàng yǔ cháo rì xī yuè tóng huī guāng。
大块不语赖宣泄,灵奇窅眇咸森张。dà kuài bù yǔ lài xuān xiè,líng qí yǎo miǎo xián sēn zhāng。
冥搜造化入阃奥,陶镕万象分否臧。míng sōu zào huà rù kǔn ào,táo róng wàn xiàng fēn fǒu zāng。
但觉毫端百灵集,谁知呼吸通天阊。dàn jué háo duān bǎi líng jí,shuí zhī hū xī tōng tiān chāng。
篇终有时一吟啸,天地震惊鬼神夜哭。piān zhōng yǒu shí yī yín xiào,tiān dì zhèn jīng guǐ shén yè kū。
波涛倏忽翻江湖,蛟龙腾踔摇山谷。bō tāo shū hū fān jiāng hú,jiāo lóng téng chuō yáo shān gǔ。
诗人之笔隐显变化乃如此,岂与蛙吟蝉噪争申缩。shī rén zhī bǐ yǐn xiǎn biàn huà nǎi rú cǐ,qǐ yǔ wā yín chán zào zhēng shēn suō。
何人颓其风,相趋入樊笼,遂令风雅大道埋没荆榛丛。hé rén tuí qí fēng,xiāng qū rù fán lóng,suì lìng fēng yǎ dà dào mái méi jīng zhēn cóng。
我欲鼓洪钧、煽大冶,铸万石之金镛,登高一撞惊群聋。wǒ yù gǔ hóng jūn shān dà yě,zhù wàn shí zhī jīn yōng,dēng gāo yī zhuàng jīng qún lóng。
又欲高泻黄河之水昆仑峰,洗伐毛髓之疲苶浩浩元气流心胸。yòu yù gāo xiè huáng hé zhī shuǐ kūn lún fēng,xǐ fá máo suǐ zhī pí nié hào hào yuán qì liú xīn xiōng。
自顾才气短,老马力尽日复晚。zì gù cái qì duǎn,lǎo mǎ lì jǐn rì fù wǎn。
吁嗟乎吁嗟,万钧之任谁能挽。xū jiē hū xū jiē,wàn jūn zhī rèn shuí néng wǎn。
金子逸才真出群,身骑鸾凤翔风云。jīn zi yì cái zhēn chū qún,shēn qí luán fèng xiáng fēng yún。
行将上界朝紫氛,丰隆列缺纷来宾。xíng jiāng shàng jiè cháo zǐ fēn,fēng lóng liè quē fēn lái bīn。
口吹昭华云璈之玉琯,手执金支翠羽之朱竿。kǒu chuī zhāo huá yún áo zhī yù guǎn,shǒu zhí jīn zhī cuì yǔ zhī zhū gān。
指点英奇导仙路,担当巨任将属君。zhǐ diǎn yīng qí dǎo xiān lù,dān dāng jù rèn jiāng shǔ jūn。
呜呼担当巨任将属君,慎勿降心屈节希悦乎凡耳之听闻。wū hū dān dāng jù rèn jiāng shǔ jūn,shèn wù jiàng xīn qū jié xī yuè hū fán ěr zhī tīng wén。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

古寺

戴亨

倾颓岩谷里,何代梵王宫。qīng tuí yán gǔ lǐ,hé dài fàn wáng gōng。
不见天花落,真成色相空。bù jiàn tiān huā luò,zhēn chéng sè xiāng kōng。
禅关邻虎穴,山鬼啸林风。chán guān lín hǔ xué,shān guǐ xiào lín fēng。
莲社凋零尽,凭谁问六通。lián shè diāo líng jǐn,píng shuí wèn liù tōng。

古树

戴亨

秦皇封未及,甘入不材林。qín huáng fēng wèi jí,gān rù bù cái lín。
老干擎天直,盘根拔地深。lǎo gàn qíng tiān zhí,pán gēn bá dì shēn。
风霜坚劲节,日月饱清阴。fēng shuāng jiān jìn jié,rì yuè bǎo qīng yīn。
且未浮槎去,焉知迟暮心。qiě wèi fú chá qù,yān zhī chí mù xīn。

出笼鸟

戴亨

蒙君垂盼意,小鸟亦何知。méng jūn chuí pàn yì,xiǎo niǎo yì hé zhī。
已破樊笼出,方思性命危。yǐ pò fán lóng chū,fāng sī xìng mìng wēi。
惊魂栖未稳,觅食意还疑。jīng hún qī wèi wěn,mì shí yì hái yí。
毛羽经磨损,飞鸣慎所之。máo yǔ jīng mó sǔn,fēi míng shèn suǒ zhī。

出笼鸟

戴亨

山林飞不去,罿?已难辞。shān lín fēi bù qù,chōng yǐ nán cí。
彩翮兼殊众,先鸣讵所宜。cǎi hé jiān shū zhòng,xiān míng jù suǒ yí。
自应随位置,敢复恨羁縻。zì yīng suí wèi zhì,gǎn fù hèn jī mí。
从此垂堂远,知几亦未迟。cóng cǐ chuí táng yuǎn,zhī jǐ yì wèi chí。

小砚跌破命儿廷璋胶固诗以识之

戴亨

一片端溪石,相随历岁时。yī piàn duān xī shí,xiāng suí lì suì shí。
吟哦长我共,辛苦独君知。yín ó zhǎng wǒ gòng,xīn kǔ dú jūn zhī。
此破虽关数,斯文实在兹。cǐ pò suī guān shù,sī wén shí zài zī。
岂甘来护弃,将效范馨遗。qǐ gān lái hù qì,jiāng xiào fàn xīn yí。

赋得轩皇鼎

戴亨

铸此留何意,轩皇仙不还。zhù cǐ liú hé yì,xuān huáng xiān bù hái。
盐梅非所用,草野亦徒闲。yán méi fēi suǒ yòng,cǎo yě yì tú xián。
无疾遭颠趾,馀丹可驻颜。wú jí zāo diān zhǐ,yú dān kě zhù yán。
蛟龙防驳落,珍重莫轻攀。jiāo lóng fáng bó luò,zhēn zhòng mò qīng pān。

古书

戴亨

一卷知何代,咸云是古书。yī juǎn zhī hé dài,xián yún shì gǔ shū。
但教余见扩,何必宋人馀。dàn jiào yú jiàn kuò,hé bì sòng rén yú。
濡墨补残字,熏芸辟蠹鱼。rú mò bǔ cán zì,xūn yún pì dù yú。
豁然糟粕外,先哲若同居。huō rán zāo pò wài,xiān zhé ruò tóng jū。

宝剑

戴亨

匣内作龙鸣,鸣应有不平。xiá nèi zuò lóng míng,míng yīng yǒu bù píng。
千金轻价值,百折重声名。qiān jīn qīng jià zhí,bǎi zhé zhòng shēng míng。
射斗原非妄,投珠总弗惊。shè dòu yuán fēi wàng,tóu zhū zǒng fú jīng。
奇功何处立,神物感精诚。qí gōng hé chù lì,shén wù gǎn jīng chéng。

磨剑

戴亨

宝剑谁能识,霜锋汨没中。bǎo jiàn shuí néng shí,shuāng fēng mì méi zhōng。
雌雄凭论断,利钝在磨砻。cí xióng píng lùn duàn,lì dùn zài mó lóng。
流水鸣秋涧,寒窗走夜虹。liú shuǐ míng qiū jiàn,hán chuāng zǒu yè hóng。
防身兼许国,何处有丰功。fáng shēn jiān xǔ guó,hé chù yǒu fēng gōng。

雨后见月

戴亨

久雨天初豁,移礅坐晚风。jiǔ yǔ tiān chū huō,yí dūn zuò wǎn fēng。
月无亏皦洁,云不碍虚空。yuè wú kuī jiǎo jié,yún bù ài xū kōng。
身老名犹在,官休道岂穷。shēn lǎo míng yóu zài,guān xiū dào qǐ qióng。
静中观大化,吾自得吾终。jìng zhōng guān dà huà,wú zì dé wú zhōng。

留别卢公亮

戴亨

官罢绝来客,相亲独有君。guān bà jué lái kè,xiāng qīn dú yǒu jūn。
间关归故国,杯酒惜离群。jiān guān guī gù guó,bēi jiǔ xī lí qún。
朔雪祝阿道,春城玄兔云。shuò xuě zhù ā dào,chūn chéng xuán tù yún。
何时重把袂,剪烛细论文。hé shí zhòng bǎ mèi,jiǎn zhú xì lùn wén。

孔员外为余刻齐清集赋谢

戴亨

老雪衡门积,虚窗皓月孤。lǎo xuě héng mén jī,xū chuāng hào yuè gū。
知音甘阒寂,闲咏对荒芜。zhī yīn gān qù jì,xián yǒng duì huāng wú。
得句惭圭璧,多君重珷玞。dé jù cán guī bì,duō jūn zhòng wǔ fū。
风流王宋后,此意世人无。fēng liú wáng sòng hòu,cǐ yì shì rén wú。

孤雁

戴亨

云路谁相导,先群众所推。yún lù shuí xiāng dǎo,xiān qún zhòng suǒ tuī。
将飞行忽断,欲落意还疑。jiāng fēi xíng hū duàn,yù luò yì hái yí。
影只惊弦及,霜寒奋翼迟。yǐng zhǐ jīng xián jí,shuāng hán fèn yì chí。
阳回神自旺,高举迥难追。yáng huí shén zì wàng,gāo jǔ jiǒng nán zhuī。

古庙二首

戴亨

倾颓何代庙,四壁但埃尘。qīng tuí hé dài miào,sì bì dàn āi chén。
老树干云日,虚堂聚鬼神。lǎo shù gàn yún rì,xū táng jù guǐ shén。
灯龛藏野鼠,风叶恐行人。dēng kān cáng yě shǔ,fēng yè kǒng xíng rén。
宿草秋坟路,荒原自结邻。sù cǎo qiū fén lù,huāng yuán zì jié lín。

古庙二首

戴亨

深山藏结构,高树带斜晖。shēn shān cáng jié gòu,gāo shù dài xié huī。
罗网牵珠箔,莓苔绣宝衣。luó wǎng qiān zhū bó,méi tái xiù bǎo yī。
江云来复去,梁燕乳还飞。jiāng yún lái fù qù,liáng yàn rǔ hái fēi。
望望村人远,依稀隔翠微。wàng wàng cūn rén yuǎn,yī xī gé cuì wēi。