古诗词

凫塘病久而信庸医虑其伤元气也诗以劝之

李鼎元

驱病如驱贼,选医似选将。qū bìng rú qū zéi,xuǎn yī shì xuǎn jiāng。
岂不事攻伐,元气未可丧。qǐ bù shì gōng fá,yuán qì wèi kě sàng。
当其初病时,身弱神尚王。dāng qí chū bìng shí,shēn ruò shén shàng wáng。
生军搜根株,虽苦用犹当。shēng jūn sōu gēn zhū,suī kǔ yòng yóu dāng。
姑恤既养奸,阴邪日以壮。gū xù jì yǎng jiān,yīn xié rì yǐ zhuàng。
脉浮出三关,形枯累五脏。mài fú chū sān guān,xíng kū lèi wǔ zàng。
妙药兹奏功,宽猛两无仗。miào yào zī zòu gōng,kuān měng liǎng wú zhàng。
何以知良医,法必济名相。hé yǐ zhī liáng yī,fǎ bì jì míng xiāng。
先求寸心安,渐令四肢畅。xiān qiú cùn xīn ān,jiàn lìng sì zhī chàng。
生死而肉骨,庸手焉敢望。shēng sǐ ér ròu gǔ,yōng shǒu yān gǎn wàng。
投鼠须忌器,此义古难忘。tóu shǔ xū jì qì,cǐ yì gǔ nán wàng。
最怜沈疴人,欲速性遍亢。zuì lián shěn kē rén,yù sù xìng biàn kàng。
小利滋大害,如以杀止谤。xiǎo lì zī dà hài,rú yǐ shā zhǐ bàng。
便恐川壅溃,万夫莫能防。biàn kǒng chuān yōng kuì,wàn fū mò néng fáng。
性命争毫厘,那得不惆怅。xìng mìng zhēng háo lí,nà dé bù chóu chàng。
慎哉复慎哉,时医半孟浪。shèn zāi fù shèn zāi,shí yī bàn mèng làng。

李鼎元

清四川绵州人,字味堂,一字和叔,号墨庄。乾隆四十三年进士,官兵部主事。曾奉使赴琉球。工诗文,与兄及弟称“绵州三李”。有《师竹斋集》。 李鼎元的作品>>

猜您喜欢

峨嵋碛

李鼎元

仲春暖似夏初时,万县桐花开满枝。zhòng chūn nuǎn shì xià chū shí,wàn xiàn tóng huā kāi mǎn zhī。
夜半山岈残月吐,一痕沙碛画娥眉。yè bàn shān yá cán yuè tǔ,yī hén shā qì huà é méi。
1612