古诗词

游普陀山喜晤寺僧明然别后却寄

金朝觐

兰畹向我称明然,濡笔磨墨述诗篇。lán wǎn xiàng wǒ chēng míng rán,rú bǐ mó mò shù shī piān。
推敲字句费辛苦,此中有人山之颠。tuī qiāo zì jù fèi xīn kǔ,cǐ zhōng yǒu rén shān zhī diān。
入山已无台阁气,出世那复烟火味。rù shān yǐ wú tái gé qì,chū shì nà fù yān huǒ wèi。
有时拈韵疏性灵,清高淡远自矜贵。yǒu shí niān yùn shū xìng líng,qīng gāo dàn yuǎn zì jīn guì。
今见明然俨寒酸,慈悲欢喜兼庄严。jīn jiàn míng rán yǎn hán suān,cí bēi huān xǐ jiān zhuāng yán。
手持唐诗三百首,权当贝叶翻经看。shǒu chí táng shī sān bǎi shǒu,quán dāng bèi yè fān jīng kàn。
古来名僧如名士,不学戒律不衫履。gǔ lái míng sēng rú míng shì,bù xué jiè lǜ bù shān lǚ。
文法但可拘俗人,何必蜂子钻窗纸。wén fǎ dàn kě jū sú rén,hé bì fēng zi zuān chuāng zhǐ。
诗笔生成瞿昙花,诗才淘尽恒河沙。shī bǐ shēng chéng qú tán huā,shī cái táo jǐn héng hé shā。
说法能得无上乘,偏袒吟肩拖袈裟。shuō fǎ néng dé wú shàng chéng,piān tǎn yín jiān tuō jiā shā。
昌黎辟佛友大颠,欧阳钜儒交秘演。chāng lí pì fú yǒu dà diān,ōu yáng jù rú jiāo mì yǎn。
访僧兼欲访名山,俱可随缘作消遣。fǎng sēng jiān yù fǎng míng shān,jù kě suí yuán zuò xiāo qiǎn。
我当三度朝普陀,友生陪侍来游歌。wǒ dāng sān dù cháo pǔ tuó,yǒu shēng péi shì lái yóu gē。
清静自得古欢趣,开轩高挹秋风多。qīng jìng zì dé gǔ huān qù,kāi xuān gāo yì qiū fēng duō。
临风且咏将进酒,有约不来良辰负。lín fēng qiě yǒng jiāng jìn jiǔ,yǒu yuē bù lái liáng chén fù。
佛国极乐重行行,石火流光莫回首。fú guó jí lè zhòng xíng xíng,shí huǒ liú guāng mò huí shǒu。
可念前人曾志游,题诗不惜姓名留。kě niàn qián rén céng zhì yóu,tí shī bù xī xìng míng liú。
天末鸿雁尚流影,肯让崔题黄鹤楼。tiān mò hóng yàn shàng liú yǐng,kěn ràng cuī tí huáng hè lóu。
猜您喜欢

课农七首

金朝觐

昨夜沾濡雨一犁,春融袯襫又涂泥。zuó yè zhān rú yǔ yī lí,chūn róng bó shì yòu tú ní。
朝来试向东郊望,人迹依稀遍晓堤。cháo lái shì xiàng dōng jiāo wàng,rén jì yī xī biàn xiǎo dī。

课农七首

金朝觐

曾从郊外去迎春,又看东皋播种人。céng cóng jiāo wài qù yíng chūn,yòu kàn dōng gāo bō zhǒng rén。
虽际太平农事乐,谁知颗粒总艰辛。suī jì tài píng nóng shì lè,shuí zhī kē lì zǒng jiān xīn。

课农七首

金朝觐

好是和风旭日时,分明画出大田诗。hǎo shì hé fēng xù rì shí,fēn míng huà chū dà tián shī。
愿将粉本陈丹陛,当日豳风想见之。yuàn jiāng fěn běn chén dān bì,dāng rì bīn fēng xiǎng jiàn zhī。

课农七首

金朝觐

三春休说日迟迟,有鸟催耕恐失时。sān chūn xiū shuō rì chí chí,yǒu niǎo cuī gēng kǒng shī shí。
欲报西成且东作,农歌半是赛神诗。yù bào xī chéng qiě dōng zuò,nóng gē bàn shì sài shén shī。

课农七首

金朝觐

每从耕凿识民情,依恋家山课雨晴。měi cóng gēng záo shí mín qíng,yī liàn jiā shān kè yǔ qíng。
他日长安西望处,可能回首忆躬耕。tā rì zhǎng ān xī wàng chù,kě néng huí shǒu yì gōng gēng。

李将军射虎石二首其一

金朝觐

老将威名震北平,却教顽石落魂惊。lǎo jiāng wēi míng zhèn běi píng,què jiào wán shí luò hún jīng。
笑他试剑原儿戏,未必吟成猛虎行。xiào tā shì jiàn yuán ér xì,wèi bì yín chéng měng hǔ xíng。

读吊古战场文四首

金朝觐

万骑连营催暮笳,思归军士死为家。wàn qí lián yíng cuī mù jiā,sī guī jūn shì sǐ wèi jiā。
沙场万里埋枯骨,哭奠徒劳天一涯。shā chǎng wàn lǐ mái kū gǔ,kū diàn tú láo tiān yī yá。

读吊古战场文四首

金朝觐

雪满征途远帝阍,金戈铁马若云屯。xuě mǎn zhēng tú yuǎn dì hūn,jīn gē tiě mǎ ruò yún tún。
成功也有生归日,寝寐犹惊未定魂。chéng gōng yě yǒu shēng guī rì,qǐn mèi yóu jīng wèi dìng hún。

读吊古战场文四首

金朝觐

黄沙白草望中迷,新鬼含愁旧鬼悽。huáng shā bái cǎo wàng zhōng mí,xīn guǐ hán chóu jiù guǐ qī。
一样北邙山下死,堪怜塞北与辽西。yī yàng běi máng shān xià sǐ,kān lián sāi běi yǔ liáo xī。

读吊古战场文四首

金朝觐

我欲开编吊古人,何堪卒读耐酸辛。wǒ yù kāi biān diào gǔ rén,hé kān zú dú nài suān xīn。
书生未识从征苦,犹说文章薄武臣。shū shēng wèi shí cóng zhēng kǔ,yóu shuō wén zhāng báo wǔ chén。

李愬雪夜入蔡州四首

金朝觐

雪夜衔枚走敌师,军声鹅鹳两惊疑。xuě yè xián méi zǒu dí shī,jūn shēng é guàn liǎng jīng yí。
探囊取得吴元济,计夺昆仑一觉时。tàn náng qǔ dé wú yuán jì,jì duó kūn lún yī jué shí。

李愬雪夜入蔡州四首

金朝觐

六出都缘兆岁丰,能邀天幸是元戎。liù chū dōu yuán zhào suì fēng,néng yāo tiān xìng shì yuán róng。
休夸谋定由裴度,此夜应推滕六功。xiū kuā móu dìng yóu péi dù,cǐ yè yīng tuī téng liù gōng。

李愬雪夜入蔡州四首

金朝觐

擒虎谁探虎穴中,分明敢入不居功。qín hǔ shuí tàn hǔ xué zhōng,fēn míng gǎn rù bù jū gōng。
将军负弩称前导,扫雪开门拜相公。jiāng jūn fù nǔ chēng qián dǎo,sǎo xuě kāi mén bài xiāng gōng。

李愬雪夜入蔡州四首

金朝觐

参赞纶扉属秉衡,何须内主诉分明。cān zàn lún fēi shǔ bǐng héng,hé xū nèi zhǔ sù fēn míng。
他年远走蓝关雪,多为碑词有不平。tā nián yuǎn zǒu lán guān xuě,duō wèi bēi cí yǒu bù píng。

苏武牧羊

金朝觐

啮雪能回塞外春,功名难望写麒麟。niè xuě néng huí sāi wài chūn,gōng míng nán wàng xiě qí lín。
谁知羝乳成归谶,便信传书有雁臣。shuí zhī dī rǔ chéng guī chèn,biàn xìn chuán shū yǒu yàn chén。