古诗词

后彩云曲

樊增祥

纳兰昔御仪鸾殿,曾以宰官三召见。nà lán xī yù yí luán diàn,céng yǐ zǎi guān sān zhào jiàn。
画栋珠帘霭御香,金床玉几开宫扇。huà dòng zhū lián ǎi yù xiāng,jīn chuáng yù jǐ kāi gōng shàn。
明年西幸万人哀,桂观蜚廉委劫灰。míng nián xī xìng wàn rén āi,guì guān fēi lián wěi jié huī。
虏骑乱穿驿道走,汉宫重见柏梁灾。lǔ qí luàn chuān yì dào zǒu,hàn gōng zhòng jiàn bǎi liáng zāi。
白头宫监逢人说,庚子灾年秋七月。bái tóu gōng jiān féng rén shuō,gēng zi zāi nián qiū qī yuè。
六龙一去万马来,柏灵旧帅称魁桀。liù lóng yī qù wàn mǎ lái,bǎi líng jiù shuài chēng kuí jié。
红巾蚁附端郡王,擅杀德使董福祥。hóng jīn yǐ fù duān jùn wáng,shàn shā dé shǐ dǒng fú xiáng。
愤兵入城恣淫掠,董逃不获池鱼殃。fèn bīng rù chéng zì yín lüè,dǒng táo bù huò chí yú yāng。
瓦酋入据仪鸾座,凤城十家九家破。wǎ qiú rù jù yí luán zuò,fèng chéng shí jiā jiǔ jiā pò。
武夫好色胜贪财,桂殿清秋少眠卧。wǔ fū hǎo sè shèng tān cái,guì diàn qīng qiū shǎo mián wò。
闻道平康有丽人,能操德语工德文。wén dào píng kāng yǒu lì rén,néng cāo dé yǔ gōng dé wén。
状元紫诰曾相假,英后殊施并写真。zhuàng yuán zǐ gào céng xiāng jiǎ,yīng hòu shū shī bìng xiě zhēn。
柏灵当日人争看,依稀记得芙蓉面。bǎi líng dāng rì rén zhēng kàn,yī xī jì dé fú róng miàn。
隔越蓬山十二年,琼华岛畔邀相见。gé yuè péng shān shí èr nián,qióng huá dǎo pàn yāo xiāng jiàn。
隔水疑通银汉槎,催妆还用天山箭。gé shuǐ yí tōng yín hàn chá,cuī zhuāng hái yòng tiān shān jiàn。
彩云此际泥秋衾,云雨巫山何处寻?cǎi yún cǐ jì ní qiū qīn,yún yǔ wū shān hé chù xún?
忽报将军亲折简,自来花下问青禽。hū bào jiāng jūn qīn zhé jiǎn,zì lái huā xià wèn qīng qín。
徐娘虽老犹风致,巧换西妆称人意。xú niáng suī lǎo yóu fēng zhì,qiǎo huàn xī zhuāng chēng rén yì。
百环螺髻满簪花,全匹鲛绡长拂地。bǎi huán luó jì mǎn zān huā,quán pǐ jiāo xiāo zhǎng fú dì。
鸦娘催上七香车,豹尾银枪两行侍。yā niáng cuī shàng qī xiāng chē,bào wěi yín qiāng liǎng xíng shì。
细马遥遵辇路来,袜罗果踏金莲至。xì mǎ yáo zūn niǎn lù lái,wà luó guǒ tà jīn lián zhì。
历乱宫帷飞野鸡,荒唐御座拥狐狸。lì luàn gōng wéi fēi yě jī,huāng táng yù zuò yōng hú lí。
将军携手瑶阶下,未上迷楼意已迷。jiāng jūn xié shǒu yáo jiē xià,wèi shàng mí lóu yì yǐ mí。
骂贼翻嗤毛惜惜,入宫自诩李师师。mà zéi fān chī máo xī xī,rù gōng zì xǔ lǐ shī shī。
言和言战纷纭久,乱杀平人及鸡狗。yán hé yán zhàn fēn yún jiǔ,luàn shā píng rén jí jī gǒu。
彩云一点菩提心,操纵夷獠在纤手。cǎi yún yī diǎn pú tí xīn,cāo zòng yí liáo zài xiān shǒu。
胠箧休探赤侧钱,操刀莫逼红颜妇。qū qiè xiū tàn chì cè qián,cāo dāo mò bī hóng yán fù。
始信倾城哲妇言,强于辩士仪秦口。shǐ xìn qīng chéng zhé fù yán,qiáng yú biàn shì yí qín kǒu。
后来虐婢如虺蝮,此日能言赛鹦鹉。hòu lái nüè bì rú huī fù,cǐ rì néng yán sài yīng wǔ。
较量功罪相折除,侥幸他年免缳首。jiào liàng gōng zuì xiāng zhé chú,jiǎo xìng tā nián miǎn huán shǒu。
将军七十虬髯白,四十秋娘盛钗泽。jiāng jūn qī shí qiú rán bái,sì shí qiū niáng shèng chāi zé。
普法战罢又今年,枕席行师老无力。pǔ fǎ zhàn bà yòu jīn nián,zhěn xí xíng shī lǎo wú lì。
女闾中有女登徒,笑捋虎须亲虎额。nǚ lǘ zhōng yǒu nǚ dēng tú,xiào lǚ hǔ xū qīn hǔ é。
不随盘瓠卧花单,那得驯狐集城阙?bù suí pán hù wò huā dān,nà dé xùn hú jí chéng quē?
谁知九庙神灵怒,夜半瑶台生紫雾。shuí zhī jiǔ miào shén líng nù,yè bàn yáo tái shēng zǐ wù。
火马飞驰过凤楼,金蛇舕舚燔鸡树。huǒ mǎ fēi chí guò fèng lóu,jīn shé tàn tiàn fán jī shù。
此时锦帐双鸳鸯,皓躯惊起无襦裤。cǐ shí jǐn zhàng shuāng yuān yāng,hào qū jīng qǐ wú rú kù。
小家女记入抱时,夜度娘寻凿坏处。xiǎo jiā nǚ jì rù bào shí,yè dù niáng xún záo huài chù。
撞破烟楼闪电窗,釜鱼笼鸟求生路。zhuàng pò yān lóu shǎn diàn chuāng,fǔ yú lóng niǎo qiú shēng lù。
一霎秦灰楚炬空,依然别馆离宫住。yī shà qín huī chǔ jù kōng,yī rán bié guǎn lí gōng zhù。
朝云暮雨秋复春,坐见珠盘和议成。cháo yún mù yǔ qiū fù chūn,zuò jiàn zhū pán hé yì chéng。
一闻红海班师诏,可有青楼惜别情?yī wén hóng hǎi bān shī zhào,kě yǒu qīng lóu xī bié qíng?
从此茫茫隔云海,将军也有连波悔。cóng cǐ máng máng gé yún hǎi,jiāng jūn yě yǒu lián bō huǐ。
君王神武不可欺,遥识军中妇人在。jūn wáng shén wǔ bù kě qī,yáo shí jūn zhōng fù rén zài。
有罪无功损国威,金符铁券趣销毁。yǒu zuì wú gōng sǔn guó wēi,jīn fú tiě quàn qù xiāo huǐ。
太息联邦虎将才,终为旧院蛾眉累。tài xī lián bāng hǔ jiāng cái,zhōng wèi jiù yuàn é méi lèi。
蛾眉重落教坊司,已是琵琶弹破时。é méi zhòng luò jiào fāng sī,yǐ shì pí pá dàn pò shí。
白门沦落归乡里,绿草依稀具狱词。bái mén lún luò guī xiāng lǐ,lǜ cǎo yī xī jù yù cí。
世人有情多不达,明明祸水寨裳涉。shì rén yǒu qíng duō bù dá,míng míng huò shuǐ zhài shang shè。
玉堂鹓鹭愆羽仪,碧海鲸鱼丧鳞甲。yù táng yuān lù qiān yǔ yí,bì hǎi jīng yú sàng lín jiǎ。
何限人间将相家,墙茨不扫伤门阀。hé xiàn rén jiān jiāng xiāng jiā,qiáng cí bù sǎo shāng mén fá。
乐府休歌杨柳枝,星家最忌桃花煞。lè fǔ xiū gē yáng liǔ zhī,xīng jiā zuì jì táo huā shā。
今者株林一老妇,青裙来往春申浦。jīn zhě zhū lín yī lǎo fù,qīng qún lái wǎng chūn shēn pǔ。
北门学士最关渠,西幸丛谈亦及汝。běi mén xué shì zuì guān qú,xī xìng cóng tán yì jí rǔ。
古人诗贵达事情,事有阙遗须拾补。gǔ rén shī guì dá shì qíng,shì yǒu quē yí xū shí bǔ。
不然落溷退红花,白发摩登何足数。bù rán luò hùn tuì hóng huā,bái fā mó dēng hé zú shù。

樊增祥

樊增祥,字嘉父,号云门、樊山,别署天琴老人。湖北恩施人。同治六年(1867)举人,光绪三年(1877)进士。曾任陕西宜川、渭南等县令。后累官至陕西布政使、江宁布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,逃居沪上。袁世凯执政时,曾为参政院参政。擅长诗、骈文、词,为近代晚唐诗派代表诗人。著有《樊山全书》。  樊增祥关系台湾诗二首,见连横《台湾诗乘》,今据以校录。(吴福助撰) 樊增祥的作品>>

猜您喜欢

买陂塘

樊增祥

挂春帆、清波门外,垂杨几换金缕。guà chūn fān qīng bō mén wài,chuí yáng jǐ huàn jīn lǚ。
佳人更比湖山好,三十年前旧雨。jiā rén gèng bǐ hú shān hǎo,sān shí nián qián jiù yǔ。
今健否。jīn jiàn fǒu。
道右手、姜芽难下鲈鱼箸。dào yòu shǒu jiāng yá nán xià lú yú zhù。
重寻画谱。zhòng xún huà pǔ。
是戊戌灾年,孤山隐者,自写六桥树。shì wù xū zāi nián,gū shān yǐn zhě,zì xiě liù qiáo shù。
趁秋潮,我亦乘槎东去。chèn qiū cháo,wǒ yì chéng chá dōng qù。
谁赍神臂弓弩。shuí jī shén bì gōng nǔ。
荷花桂子香如海,蟹眼茶铛再煮。hé huā guì zi xiāng rú hǎi,xiè yǎn chá dāng zài zhǔ。
君记否。jūn jì fǒu。
记十锦、名城旧是钱家土。jì shí jǐn míng chéng jiù shì qián jiā tǔ。
香山俊语。xiāng shān jùn yǔ。
与玉局仙词,一齐分付,湖上采菱女。yǔ yù jú xiān cí,yī qí fēn fù,hú shàng cǎi líng nǚ。

双调望江南过磁州作

樊增祥

磁州好,河北似江南。cí zhōu hǎo,hé běi shì jiāng nán。
釉白花青茶器美,笋香鱼熟酒杯甜。yòu bái huā qīng chá qì měi,sǔn xiāng yú shú jiǔ bēi tián。
莲芡价尤廉。lián qiàn jià yóu lián。
重系马,夹路柳毵毵。zhòng xì mǎ,jiā lù liǔ sān sān。
??锦毛思旧绣,蜻蜓红尾趁疏帘。xī jǐn máo sī jiù xiù,qīng tíng hóng wěi chèn shū lián。
留看一钩蟾。liú kàn yī gōu chán。

菩萨蛮·雨

樊增祥

秋阶雨滴莓苔紫。qiū jiē yǔ dī méi tái zǐ。
一声声入愁人耳。yī shēng shēng rù chóu rén ěr。
别泪定何如。bié lèi dìng hé rú。
梧桐叶上珠。wú tóng yè shàng zhū。
青泥黄叶阪。qīng ní huáng yè bǎn。
且可巾车缓。qiě kě jīn chē huǎn。
花瘦小红檠。huā shòu xiǎo hóng qíng。
安排听到明。ān pái tīng dào míng。

望江南

樊增祥

都门好,六月采红蕖。dōu mén hǎo,liù yuè cǎi hóng qú。
倚扇玉河观洗象,系船银闸看罾鱼。yǐ shàn yù hé guān xǐ xiàng,xì chuán yín zhá kàn zēng yú。
绣幰夹城隅。xiù xiǎn jiā chéng yú。

望江南改玉壶用吴园次“把酒祝东风,种出双红豆”词意,画美人障子,戏题其上。

樊增祥

心上事,把酒祝东风。xīn shàng shì,bǎ jiǔ zhù dōng fēng。
妾泪定随春雨霁,君颜长驻晚霞红。qiè lèi dìng suí chūn yǔ jì,jūn yán zhǎng zhù wǎn xiá hóng。
双照镜屏中。shuāng zhào jìng píng zhōng。

望江南改玉壶用吴园次“把酒祝东风,种出双红豆”词意,画美人障子,戏题其上。

樊增祥

双红豆,双豆抵双金。shuāng hóng dòu,shuāng dòu dǐ shuāng jīn。
色子玲珑嵌得否,相思入骨两难禁。sè zi líng lóng qiàn dé fǒu,xiāng sī rù gǔ liǎng nán jìn。
情比爱河深。qíng bǐ ài hé shēn。

望江南改玉壶用吴园次“把酒祝东风,种出双红豆”词意,画美人障子,戏题其上。

樊增祥

封姨道,难得两心同。fēng yí dào,nán dé liǎng xīn tóng。
乞汝坤灵仙扇子,与人方便是东风。qǐ rǔ kūn líng xiān shàn zi,yǔ rén fāng biàn shì dōng fēng。
此酒不胜浓。cǐ jiǔ bù shèng nóng。

望江南改玉壶用吴园次“把酒祝东风,种出双红豆”词意,画美人障子,戏题其上。

樊增祥

红豆子,两两似珊瑚。hóng dòu zi,liǎng liǎng shì shān hú。
捣作椒泥栖合德,修成丸药疗相如。dǎo zuò jiāo ní qī hé dé,xiū chéng wán yào liáo xiāng rú。
双引凤皇雏。shuāng yǐn fèng huáng chú。

洞仙歌·用坡公韵

樊增祥

曾持绣帕,拭檀奴珠汗。céng chí xiù pà,shì tán nú zhū hàn。
奉倩余香袖罗满。fèng qiàn yú xiāng xiù luó mǎn。
记招凉、玉砌双扑流萤,娇喘定,茉莉钗旁发乱。jì zhāo liáng yù qì shuāng pū liú yíng,jiāo chuǎn dìng,mò lì chāi páng fā luàn。
鉴鸾羞照影,重抿鬟云,俗粉庸脂薄花汉。jiàn luán xiū zhào yǐng,zhòng mǐn huán yún,sú fěn yōng zhī báo huā hàn。
底物喻郎心,比似春驹,拚一日、绕花千转。dǐ wù yù láng xīn,bǐ shì chūn jū,pàn yī rì rào huā qiān zhuǎn。
算不栉、才人最怜才,把钿合香囊,尽将诗换。suàn bù zhì cái rén zuì lián cái,bǎ diàn hé xiāng náng,jǐn jiāng shī huàn。

双调望江南戏寄葆生

樊增祥

风吹水,皱损绿罗裙。fēng chuī shuǐ,zhòu sǔn lǜ luó qún。
见说楼东梳洗懒,真珠须付寂寥人。jiàn shuō lóu dōng shū xǐ lǎn,zhēn zhū xū fù jì liáo rén。
莫遣翠眉颦。mò qiǎn cuì méi pín。
金条脱,终始感郎恩。jīn tiáo tuō,zhōng shǐ gǎn láng ēn。
休说水晶如意事,一圭獭髓补无痕。xiū shuō shuǐ jīng rú yì shì,yī guī tǎ suǐ bǔ wú hén。
重认掌中身。zhòng rèn zhǎng zhōng shēn。

双调望江南戏寄葆生

樊增祥

王家女,重画汉宫颦。wáng jiā nǚ,zhòng huà hàn gōng pín。
延寿当时原谬误,奇章再世与温存。yán shòu dāng shí yuán miù wù,qí zhāng zài shì yǔ wēn cún。
宜喜未宜嗔。yí xǐ wèi yí chēn。
休放诞,私地戒文君。xiū fàng dàn,sī dì jiè wén jūn。
一笑一啼双玉女,再抟再和两泥人。yī xiào yī tí shuāng yù nǚ,zài tuán zài hé liǎng ní rén。
花底一消魂。huā dǐ yī xiāo hún。

双调望江南戏寄葆生

樊增祥

斑竹子,点点是啼痕。bān zhú zi,diǎn diǎn shì tí hén。
怕读毛诗逢薄怒,自持班扇掩长门。pà dú máo shī féng báo nù,zì chí bān shàn yǎn zhǎng mén。
倩女早离魂。qiàn nǚ zǎo lí hún。
闺房事,惭愧达丹宸。guī fáng shì,cán kuì dá dān chén。
眉妩何伤京兆尹,弹章冷笑瘦腰人。méi wǔ hé shāng jīng zhào yǐn,dàn zhāng lěng xiào shòu yāo rén。
枉自画朝云。wǎng zì huà cháo yún。

寿楼春·闻花间女史诵《樊山集》,戏寄

樊增祥

如春莺娇啼。rú chūn yīng jiāo tí。
又风蝉细咽,何处哦诗。yòu fēng chán xì yàn,hé chù ó shī。
莫是青城花蕊,自书宫词。mò shì qīng chéng huā ruǐ,zì shū gōng cí。
非曹惠,非文姬。fēi cáo huì,fēi wén jī。
与女中相如同时。yǔ nǚ zhōng xiāng rú tóng shí。
甚镂月裁云,樊山一集,传诵到红闺。shén lòu yuè cái yún,fán shān yī jí,chuán sòng dào hóng guī。
乐莫乐,心相知。lè mò lè,xīn xiāng zhī。
绣平原小像,五色柔丝。xiù píng yuán xiǎo xiàng,wǔ sè róu sī。
早识扶风都讲,莫如蛾眉。zǎo shí fú fēng dōu jiǎng,mò rú é méi。
黄紬梦,犹寻伊。huáng chóu mèng,yóu xún yī。
怪月中、青鸾来迟。guài yuè zhōng qīng luán lái chí。
想写韵楼前,千条绿杨俱向西。xiǎng xiě yùn lóu qián,qiān tiáo lǜ yáng jù xiàng xī。

满江红·雨夜

樊增祥

檐雨垂垂,夜未寝、茶鼎暗潮。yán yǔ chuí chuí,yè wèi qǐn chá dǐng àn cháo。
谯门掩、画鼍寒咽,朱杖三敲。qiáo mén yǎn huà tuó hán yàn,zhū zhàng sān qiāo。
此际邻墙谁过酒,红珠一串滴春槽。cǐ jì lín qiáng shuí guò jiǔ,hóng zhū yī chuàn dī chūn cáo。
想那人、灯畔卸头时,香半销。xiǎng nà rén dēng pàn xiè tóu shí,xiāng bàn xiāo。
胭脂湿,无限娇。yān zhī shī,wú xiàn jiāo。
锁山黛,敛荑苗。suǒ shān dài,liǎn tí miáo。
怕绣衾无梦,愁到明朝。pà xiù qīn wú mèng,chóu dào míng cháo。
湘水泣乾妃子竹,红心凉透美人蕉。xiāng shuǐ qì qián fēi zi zhú,hóng xīn liáng tòu měi rén jiāo。
待蕙风、吹暖凤皇琴,弦再调。dài huì fēng chuī nuǎn fèng huáng qín,xián zài diào。

满江红·雨夜

樊增祥

罗袂生寒,试雀茗、香冷画瓷。luó mèi shēng hán,shì què míng xiāng lěng huà cí。
无憀处、猛风吹竹,颤袅灯枝。wú liáo chù měng fēng chuī zhú,chàn niǎo dēng zhī。
不信银河全化泪,了知髹鬓未成丝。bù xìn yín hé quán huà lèi,le zhī xiū bìn wèi chéng sī。
傍玉荷、闲看牡丹亭,更漏迟。bàng yù hé xián kàn mǔ dān tíng,gèng lòu chí。
笺香草,温楚词。jiān xiāng cǎo,wēn chǔ cí。
数红豆,寄相思。shù hóng dòu,jì xiāng sī。
向奈何天里,各自禁持。xiàng nài hé tiān lǐ,gè zì jìn chí。
新梦都随风线断,故情那逐扇纨移。xīn mèng dōu suí fēng xiàn duàn,gù qíng nà zhú shàn wán yí。
待晓珠、明定水精盘,君始知。dài xiǎo zhū míng dìng shuǐ jīng pán,jūn shǐ zhī。