古诗词

有闻

龚鼎孳

万口同喑此一时,孤臣心敢望天知。wàn kǒu tóng yīn cǐ yī shí,gū chén xīn gǎn wàng tiān zhī。
相怜鲍管愚难及,并作膺滂死不辞。xiāng lián bào guǎn yú nán jí,bìng zuò yīng pāng sǐ bù cí。
丹槛雷霆回草木,党碑风雨护蛟螭。dān kǎn léi tíng huí cǎo mù,dǎng bēi fēng yǔ hù jiāo chī。
丝纶高阁多黄发,缓带鸣珂自委蛇。sī lún gāo gé duō huáng fā,huǎn dài míng kē zì wěi shé。

龚鼎孳

龚鼎孳生于1615年,殆于1673年。字孝升,因出生时庭院中紫芝正开,故号芝麓,谥端毅。安徽合肥人。与吴伟业、钱谦益并称为“江左三大家”。崇祯七年(1634年)进士,龚鼎孳在兵科任职,前后弹劾周延儒、陈演、王应熊、陈新甲、吕大器等权臣。明代谏官多好发议论,擅于弹劾别人。龚鼎孳在明亡后,可以用“闯来则降闯,满来则降满”形容。气节沦丧,至于极点。风流放荡,不拘男女。在父亲去世奔丧之时尤放浪形骸,夜夜狂欢。死后百年,被满清划为贰臣之列。著有《定山堂文集》、《定山堂诗集》和《诗余》,后人另辑有《龚端毅公奏疏》、《龚端毅公手札》、《龚端毅公集》等。 龚鼎孳的作品>>

猜您喜欢

和牧斋先生韵为丁继之题秦淮水阁

龚鼎孳

开元白发镜中新,朱雀花寒梦后春。kāi yuán bái fā jìng zhōng xīn,zhū què huā hán mèng hòu chūn。
妆阁自题偕隐处,踏歌曾作太平人。zhuāng gé zì tí xié yǐn chù,tà gē céng zuò tài píng rén。
乌啼杨柳仍芳树,鸥阅风波有定身。wū tí yáng liǔ réng fāng shù,ōu yuè fēng bō yǒu dìng shēn。
骠骑武安门第改,一帘烟月未全贫。biāo qí wǔ ān mén dì gǎi,yī lián yān yuè wèi quán pín。

送盛顺伯归丹阳

龚鼎孳

人雒相看鬓发苍,十年踪迹阻沧桑。rén luò xiāng kàn bìn fā cāng,shí nián zōng jì zǔ cāng sāng。
畏途自懒嵇中散,古道难忘盛孝章。wèi tú zì lǎn jī zhōng sàn,gǔ dào nán wàng shèng xiào zhāng。
龙卧东京留党锢,乌啼北寺共星霜。lóng wò dōng jīng liú dǎng gù,wū tí běi sì gòng xīng shuāng。
樽前欲别重牵袂,辇路长秋过夕阳。zūn qián yù bié zhòng qiān mèi,niǎn lù zhǎng qiū guò xī yáng。

人日同张登子邓孝威游海幢寺访澹归上人

龚鼎孳

雨后经行祇树林,石栏横屐碧苔岑。yǔ hòu jīng xíng qí shù lín,shí lán héng jī bì tái cén。
佛云不改清流色,人日偏宜海国阴。fú yún bù gǎi qīng liú sè,rén rì piān yí hǎi guó yīn。
过岁白花飞蝶早,当时赤棒伏龙深。guò suì bái huā fēi dié zǎo,dāng shí chì bàng fú lóng shēn。
旅辰暇肯虚莲社,一饭青精万里心。lǚ chén xiá kěn xū lián shè,yī fàn qīng jīng wàn lǐ xīn。

慰朱蒿庵都谏以言事谪官

龚鼎孳

掖垣封事朝朝下,谁并朱云折槛名。yē yuán fēng shì cháo cháo xià,shuí bìng zhū yún zhé kǎn míng。
断狱已无于定国,上书空累宝游平。duàn yù yǐ wú yú dìng guó,shàng shū kōng lèi bǎo yóu píng。
危言计肯谋妻子,长虑吾终愧友生。wēi yán jì kěn móu qī zi,zhǎng lǜ wú zhōng kuì yǒu shēng。
一斥未须悲仗马,报君今日谏官成。yī chì wèi xū bēi zhàng mǎ,bào jūn jīn rì jiàn guān chéng。

寄彭禹峰方伯酬燕京留别韵

龚鼎孳

得时鹰隼岂卑栖,行省威名播翟鞮。dé shí yīng sǔn qǐ bēi qī,xíng shěng wēi míng bō dí dī。
屐折围棋千帐静,檄成横槊万山低。jī zhé wéi qí qiān zhàng jìng,xí chéng héng shuò wàn shān dī。
军中转粟青天上,使者论功大夏西。jūn zhōng zhuǎn sù qīng tiān shàng,shǐ zhě lùn gōng dà xià xī。
柔远古惟恩信重,年来象马倦霜蹄。róu yuǎn gǔ wéi ēn xìn zhòng,nián lái xiàng mǎ juàn shuāng tí。

人日同古古诸君作

龚鼎孳

十年浊酒望清尘,安得同君聚好春。shí nián zhuó jiǔ wàng qīng chén,ān dé tóng jūn jù hǎo chūn。
嵇阮自成名下士,荆高岂是酒中人。jī ruǎn zì chéng míng xià shì,jīng gāo qǐ shì jiǔ zhōng rén。
吹箫仗剑非无事,辟谷封留总此身。chuī xiāo zhàng jiàn fēi wú shì,pì gǔ fēng liú zǒng cǐ shēn。
珍重鹿门遗老在,须将出世答君亲。zhēn zhòng lù mén yí lǎo zài,xū jiāng chū shì dá jūn qīn。

清明同古古伯紫仲调兔床诸子登妙光阁感悼

龚鼎孳

石火平催白首春,芳兰折尽感芳辰。shí huǒ píng cuī bái shǒu chūn,fāng lán zhé jǐn gǎn fāng chén。
布金园阔忘家俭,炊玉心枯念客贫。bù jīn yuán kuò wàng jiā jiǎn,chuī yù xīn kū niàn kè pín。
化去魂归无色界,悲来佛是有情人。huà qù hún guī wú sè jiè,bēi lái fú shì yǒu qíng rén。
让他帘外飞双燕,又见垂杨碧草新。ràng tā lián wài fēi shuāng yàn,yòu jiàn chuí yáng bì cǎo xīn。

和答禹峰大参见怀

龚鼎孳

汉廷流涕治安书,谣诼申申几詈余。hàn tíng liú tì zhì ān shū,yáo zhuó shēn shēn jǐ lì yú。
四海交游官谪后,三更灯火雁来初。sì hǎi jiāo yóu guān zhé hòu,sān gèng dēng huǒ yàn lái chū。
春星惜别惟弹剑,他日相逢肯下车。chūn xīng xī bié wéi dàn jiàn,tā rì xiāng féng kěn xià chē。
矫首南云无羽翼,晨风托寄一踌躇。jiǎo shǒu nán yún wú yǔ yì,chén fēng tuō jì yī chóu chú。

和答禹峰大参见怀

龚鼎孳

卧龙勋业日南旁,万里关河首独骧。wò lóng xūn yè rì nán páng,wàn lǐ guān hé shǒu dú xiāng。
抱膝已知输管乐,论心终自许膺滂。bào xī yǐ zhī shū guǎn lè,lùn xīn zhōng zì xǔ yīng pāng。
功成天马来西极,战定珠崖奉朔方。gōng chéng tiān mǎ lái xī jí,zhàn dìng zhū yá fèng shuò fāng。
安得从公参佐暇,婆娑衰客共飞觞。ān dé cóng gōng cān zuǒ xiá,pó suō shuāi kè gòng fēi shāng。

上巳将过金陵

龚鼎孳

倚槛春愁玉树飘,空江铁锁野烟销。yǐ kǎn chūn chóu yù shù piāo,kōng jiāng tiě suǒ yě yān xiāo。
兴怀何限兰亭感,流水青山送六朝。xīng huái hé xiàn lán tíng gǎn,liú shuǐ qīng shān sòng liù cháo。

乌江怀古

龚鼎孳

萧萧碧树隐红墙,古庙春沙客断肠。xiāo xiāo bì shù yǐn hóng qiáng,gǔ miào chūn shā kè duàn cháng。
真霸假王谁胜负,淮阴高冢亦斜阳。zhēn bà jiǎ wáng shuí shèng fù,huái yīn gāo zhǒng yì xié yáng。

口号赠朱音仙

龚鼎孳

万甲楼船仗水犀,一军莺燕散前溪。wàn jiǎ lóu chuán zhàng shuǐ xī,yī jūn yīng yàn sàn qián xī。
难闻拥髻消魂语,战垒苍茫落日低。nán wén yōng jì xiāo hún yǔ,zhàn lěi cāng máng luò rì dī。

偶感

龚鼎孳

东市朝衣溅血年,惊看老鹘奋霜拳。dōng shì cháo yī jiàn xuè nián,jīng kàn lǎo gǔ fèn shuāng quán。
到头恩怨知谁是,田窦袁晁尽可怜。dào tóu ēn yuàn zhī shuí shì,tián dòu yuán cháo jǐn kě lián。

赠歌者王郎南归和牧斋先生韵

龚鼎孳

生成珠树有鸾栖,丞相鸣钟邸第西。shēng chéng zhū shù yǒu luán qī,chéng xiāng míng zhōng dǐ dì xī。
为报五侯鲭又熟,平津花月贱如泥。wèi bào wǔ hóu qīng yòu shú,píng jīn huā yuè jiàn rú ní。

赠歌者王郎南归和牧斋先生韵

龚鼎孳

长恨飘零入雒身,相看憔悴掩罗巾。zhǎng hèn piāo líng rù luò shēn,xiāng kàn qiáo cuì yǎn luó jīn。
后庭花落肠应断,也是陈隋失路人。hòu tíng huā luò cháng yīng duàn,yě shì chén suí shī lù rén。