古诗词

人日同张登子邓孝威游海幢寺访澹归上人

龚鼎孳

雨后经行祇树林,石栏横屐碧苔岑。yǔ hòu jīng xíng qí shù lín,shí lán héng jī bì tái cén。
佛云不改清流色,人日偏宜海国阴。fú yún bù gǎi qīng liú sè,rén rì piān yí hǎi guó yīn。
过岁白花飞蝶早,当时赤棒伏龙深。guò suì bái huā fēi dié zǎo,dāng shí chì bàng fú lóng shēn。
旅辰暇肯虚莲社,一饭青精万里心。lǚ chén xiá kěn xū lián shè,yī fàn qīng jīng wàn lǐ xīn。

龚鼎孳

龚鼎孳生于1615年,殆于1673年。字孝升,因出生时庭院中紫芝正开,故号芝麓,谥端毅。安徽合肥人。与吴伟业、钱谦益并称为“江左三大家”。崇祯七年(1634年)进士,龚鼎孳在兵科任职,前后弹劾周延儒、陈演、王应熊、陈新甲、吕大器等权臣。明代谏官多好发议论,擅于弹劾别人。龚鼎孳在明亡后,可以用“闯来则降闯,满来则降满”形容。气节沦丧,至于极点。风流放荡,不拘男女。在父亲去世奔丧之时尤放浪形骸,夜夜狂欢。死后百年,被满清划为贰臣之列。著有《定山堂文集》、《定山堂诗集》和《诗余》,后人另辑有《龚端毅公奏疏》、《龚端毅公手札》、《龚端毅公集》等。 龚鼎孳的作品>>

猜您喜欢

贺新郎·和赠其年

龚鼎孳

津柳霜飙发。jīn liǔ shuāng biāo fā。
乍分手、骊驹一曲,凤凰双阙。zhà fēn shǒu lí jū yī qū,fèng huáng shuāng quē。
黄菊丹枫犹在眼,休怅红亭吹雪。huáng jú dān fēng yóu zài yǎn,xiū chàng hóng tíng chuī xuě。
换几度、天涯圆月。huàn jǐ dù tiān yá yuán yuè。
酒醒梦回多少事,感萧萧、易水冲冠发。jiǔ xǐng mèng huí duō shǎo shì,gǎn xiāo xiāo yì shuǐ chōng guān fā。
试脱颖,见其末。shì tuō yǐng,jiàn qí mò。
宝刀欲赠心先折。bǎo dāo yù zèng xīn xiān zhé。
算今古、丰城龙剑,终为神物。suàn jīn gǔ fēng chéng lóng jiàn,zhōng wèi shén wù。
一任椎埋与屠狗,浪诩烂羊魁杰。yī rèn chuí mái yǔ tú gǒu,làng xǔ làn yáng kuí jié。
那更记、灰飞烟灭。nà gèng jì huī fēi yān miè。
此去夷门还郑重,有满怀、未老侯生血。cǐ qù yí mén hái zhèng zhòng,yǒu mǎn huái wèi lǎo hóu shēng xuè。
更却扫,待三益。gèng què sǎo,dài sān yì。

吴郎南征赋别

龚鼎孳

功名凭燕颔,三十佩吴钩。gōng míng píng yàn hàn,sān shí pèi wú gōu。
天地看横角,风尘避短裘。tiān dì kàn héng jiǎo,fēng chén bì duǎn qiú。
还家如出塞,多难贱封侯。hái jiā rú chū sāi,duō nán jiàn fēng hóu。
自古磨崖绩,书生据上头。zì gǔ mó yá jì,shū shēng jù shàng tóu。

万子年少自清江过访值余他出赋此寄谢

龚鼎孳

鼓城悲战色,岁晏客心同。gǔ chéng bēi zhàn sè,suì yàn kè xīn tóng。
一饭怜青眼,千年想《大风》。yī fàn lián qīng yǎn,qiān nián xiǎng dà fēng。
中原从逐鹿,吾党各飞鸿。zhōng yuán cóng zhú lù,wú dǎng gè fēi hóng。
厨俊相看尽,幽人得桂丛。chú jùn xiāng kàn jǐn,yōu rén dé guì cóng。

万子年少自清江过访值余他出赋此寄谢

龚鼎孳

门外清江路,张融万里船。mén wài qīng jiāng lù,zhāng róng wàn lǐ chuán。
道穷宽出世,书就痛编年。dào qióng kuān chū shì,shū jiù tòng biān nián。
丰沛英雄老,曹刘壁垒坚。fēng pèi yīng xióng lǎo,cáo liú bì lěi jiān。
过江诸侠少,心折祖生鞭。guò jiāng zhū xiá shǎo,xīn zhé zǔ shēng biān。

馆卿命下孝威以诗见赠和答

龚鼎孳

白简心犹悸,黄冠局不新。bái jiǎn xīn yóu jì,huáng guān jú bù xīn。
饥仍同曼倩,逸已愧刘驎。jī réng tóng màn qiàn,yì yǐ kuì liú lín。
风俗骄焚桂,功名薄徙薪。fēng sú jiāo fén guì,gōng míng báo xǐ xīn。
向来薇蕨意,终是恋逋臣。xiàng lái wēi jué yì,zhōng shì liàn bū chén。

馆卿命下孝威以诗见赠和答

龚鼎孳

雁鹜谋诚短,夔龙地敢论。yàn wù móu chéng duǎn,kuí lóng dì gǎn lùn。
幻频看海市,梦亦怯天门。huàn pín kàn hǎi shì,mèng yì qiè tiān mén。
事过疑羊祜,时清醉屈原。shì guò yí yáng hù,shí qīng zuì qū yuán。
侧身知亢悔,柔道欲占坤。cè shēn zhī kàng huǐ,róu dào yù zhàn kūn。

挽河东夫人

龚鼎孳

岂少完人传,如君论定稀。qǐ shǎo wán rén chuán,rú jūn lùn dìng xī。
朱颜原独立,白首果同归。zhū yán yuán dú lì,bái shǒu guǒ tóng guī。
绝脰心方见,齐牢宠不非。jué dòu xīn fāng jiàn,qí láo chǒng bù fēi。
可怜共命鸟,犹逐绛云飞。kě lián gòng mìng niǎo,yóu zhú jiàng yún fēi。

有闻

龚鼎孳

万口同喑此一时,孤臣心敢望天知。wàn kǒu tóng yīn cǐ yī shí,gū chén xīn gǎn wàng tiān zhī。
相怜鲍管愚难及,并作膺滂死不辞。xiāng lián bào guǎn yú nán jí,bìng zuò yīng pāng sǐ bù cí。
丹槛雷霆回草木,党碑风雨护蛟螭。dān kǎn léi tíng huí cǎo mù,dǎng bēi fēng yǔ hù jiāo chī。
丝纶高阁多黄发,缓带鸣珂自委蛇。sī lún gāo gé duō huáng fā,huǎn dài míng kē zì wěi shé。

过巩鸿图都尉故居

龚鼎孳

彩云萧史旧门阑,绮榻香销蕙草残。cǎi yún xiāo shǐ jiù mén lán,qǐ tà xiāng xiāo huì cǎo cán。
冠玉人偏轻鼎镬,餐霞骨合返旃檀。guān yù rén piān qīng dǐng huò,cān xiá gǔ hé fǎn zhān tán。
封章洒血心犹在,花月联吟梦已寒。fēng zhāng sǎ xuè xīn yóu zài,huā yuè lián yín mèng yǐ hán。
定是神仙饶慧福,乐昌鸾镜不禁看。dìng shì shén xiān ráo huì fú,lè chāng luán jìng bù jìn kàn。

过城东戚贵诸里第

龚鼎孳

复道当年驻五侯,家家红袖拂箜篌。fù dào dāng nián zhù wǔ hóu,jiā jiā hóng xiù fú kōng hóu。
屏移凤蜡青烟冷,人去章华皓月流。píng yí fèng là qīng yān lěng,rén qù zhāng huá hào yuè liú。
垂柳依然临绣户,玉骢无计问高楼。chuí liǔ yī rán lín xiù hù,yù cōng wú jì wèn gāo lóu。
重来江令头先白,不待言愁始欲愁。zhòng lái jiāng lìng tóu xiān bái,bù dài yán chóu shǐ yù chóu。

春日宴集观宋徽宗墨宝

龚鼎孳

宸翰高悬宝墨香,争从劫火拜灵光。chén hàn gāo xuán bǎo mò xiāng,zhēng cóng jié huǒ bài líng guāng。
杜鹃不解留青帝,鹦鹉犹能哭上皇。dù juān bù jiě liú qīng dì,yīng wǔ yóu néng kū shàng huáng。
璧碗风烟禾黍后,金门花月駃騠傍。bì wǎn fēng yān hé shǔ hòu,jīn mén huā yuè jué tí bàng。
衔杯难尽文通感,独立苍茫过夕阳。xián bēi nán jǐn wén tōng gǎn,dú lì cāng máng guò xī yáng。

伯父雍篪公惠诗垂忆依韵奉报

龚鼎孳

劫火昆明万事隤,壮心初向镜边灰。jié huǒ kūn míng wàn shì tuí,zhuàng xīn chū xiàng jìng biān huī。
休文座上人非少,庾信江南赋独哀。xiū wén zuò shàng rén fēi shǎo,yǔ xìn jiāng nán fù dú āi。
满眼干戈疑去住,百年家国重徘徊。mǎn yǎn gàn gē yí qù zhù,bǎi nián jiā guó zhòng pái huái。
遥知檐日题书恨,泪裛新诗惨不开。yáo zhī yán rì tí shū hèn,lèi yì xīn shī cǎn bù kāi。

怀方密之

龚鼎孳

修竹墙阴爱结邻,十年缟带奉清尘。xiū zhú qiáng yīn ài jié lín,shí nián gǎo dài fèng qīng chén。
天移忍复论交道,剑在何堪拟故人。tiān yí rěn fù lùn jiāo dào,jiàn zài hé kān nǐ gù rén。
同死臧洪谁慷慨,逃生张俭独悲辛。tóng sǐ zāng hóng shuí kāng kǎi,táo shēng zhāng jiǎn dú bēi xīn。
也知盗贼纵横甚,不敌江东丞相嗔。yě zhī dào zéi zòng héng shén,bù dí jiāng dōng chéng xiāng chēn。

怀方密之

龚鼎孳

掉臂天风万里游,奇怀跌宕俯沧洲。diào bì tiān fēng wàn lǐ yóu,qí huái diē dàng fǔ cāng zhōu。
单衣短剑仇人赠,大壑雄峰倦眼收。dān yī duǎn jiàn chóu rén zèng,dà hè xióng fēng juàn yǎn shōu。
漫倚洁身消毒怨,岂知名士尽离忧。màn yǐ jié shēn xiāo dú yuàn,qǐ zhī míng shì jǐn lí yōu。
他年执手三山岛,细数铜驼陌上愁。tā nián zhí shǒu sān shān dǎo,xì shù tóng tuó mò shàng chóu。

秦淮社集白孟新有诗纪事和韵

龚鼎孳

次公礼法醉全宽,岸帜高吟一水寒。cì gōng lǐ fǎ zuì quán kuān,àn zhì gāo yín yī shuǐ hán。
乱后江声仍北固,座中人影半南冠。luàn hòu jiāng shēng réng běi gù,zuò zhōng rén yǐng bàn nán guān。
自伤钩党名曾噪,颇怪坑儒策未完。zì shāng gōu dǎng míng céng zào,pǒ guài kēng rú cè wèi wán。
狎客冷消三阁烬,却留寄字满琅玕。xiá kè lěng xiāo sān gé jìn,què liú jì zì mǎn láng gān。