古诗词

岭南喜晤曹秋岳作歌

龚鼎孳

琳宫飞阁冬残月,斜阳罢酒骊驹发。lín gōng fēi gé dōng cán yuè,xié yáng bà jiǔ lí jū fā。
梅花腊尽海云边,恰停万里江门船。méi huā là jǐn hǎi yún biān,qià tíng wàn lǐ jiāng mén chuán。
经岁风波怨离索,胶漆看颜豁飘泊。jīng suì fēng bō yuàn lí suǒ,jiāo qī kàn yán huō piāo pō。
人言命驾似嵇吕,天遣扁舟同李郭。rén yán mìng jià shì jī lǚ,tiān qiǎn biǎn zhōu tóng lǐ guō。
杂坐篷窗夜始半,疏镫细语心零乱。zá zuò péng chuāng yè shǐ bàn,shū dèng xì yǔ xīn líng luàn。
番舶鸡人筹屡更,银河敛色长天旦。fān bó jī rén chóu lǚ gèng,yín hé liǎn sè zhǎng tiān dàn。
是日星前锦席张,春风火树翻球场。shì rì xīng qián jǐn xí zhāng,chūn fēng huǒ shù fān qiú chǎng。
清歌玉瑟杂羌拍,军城鼓罢仍笙簧。qīng gē yù sè zá qiāng pāi,jūn chéng gǔ bà réng shēng huáng。
官斋玉浮图书府,笑披台牒多如雨。guān zhāi yù fú tú shū fǔ,xiào pī tái dié duō rú yǔ。
昼永名香伴鸲鹆,帘开琼雪调鹦鹉。zhòu yǒng míng xiāng bàn qú yù,lián kāi qióng xuě diào yīng wǔ。
广南珠璧愁凋枯,西园刻印金模糊。guǎng nán zhū bì chóu diāo kū,xī yuán kè yìn jīn mó hú。
酒垆□□□狼藉,高楼大市欢鍪弧。jiǔ lú láng jí,gāo lóu dà shì huān móu hú。
一饭生民泪如霰,至尊旰食明光殿。yī fàn shēng mín lèi rú xiàn,zhì zūn gàn shí míng guāng diàn。
薄海弄兵皆赤子,荒疆几日犹酣战。báo hǎi nòng bīng jiē chì zi,huāng jiāng jǐ rì yóu hān zhàn。
季主行藏卜贾生,一归身已私柴荆。jì zhǔ xíng cáng bo jiǎ shēng,yī guī shēn yǐ sī chái jīng。
轻帆落日五湖客,醉眠何处长安城。qīng fān luò rì wǔ hú kè,zuì mián hé chù zhǎng ān chéng。
长安城夹风云高,朱门轩盖如牛毛。zhǎng ān chéng jiā fēng yún gāo,zhū mén xuān gài rú niú máo。
南箕北斗漫指日,九天铩翮纷鸾刀。nán jī běi dòu màn zhǐ rì,jiǔ tiān shā hé fēn luán dāo。
同时丹笔含元仗,重瞳造膝亲嗟赏。tóng shí dān bǐ hán yuán zhàng,zhòng tóng zào xī qīn jiē shǎng。
修蛾申詈起须臾,玉阶芳草生尘网。xiū é shēn lì qǐ xū yú,yù jiē fāng cǎo shēng chén wǎng。
孟博登车空贾祸,黄门录牒悬钩党。mèng bó dēng chē kōng jiǎ huò,huáng mén lù dié xuán gōu dǎng。
天关詄荡敞白日,主圣心能容倔强。tiān guān dié dàng chǎng bái rì,zhǔ shèng xīn néng róng jué qiáng。
江海一麾交戟下,颐指难承甘蹈藉。jiāng hǎi yī huī jiāo jǐ xià,yí zhǐ nán chéng gān dǎo jí。
诸生幡正举阳城,狂奴态尚轻侯霸。zhū shēng fān zhèng jǔ yáng chéng,kuáng nú tài shàng qīng hóu bà。
逡巡浃月君留邸,摇落穷冬吾报罢。qūn xún jiā yuè jūn liú dǐ,yáo luò qióng dōng wú bào bà。
一斥犹存去国名,群贤未谓工弹射。yī chì yóu cún qù guó míng,qún xián wèi wèi gōng dàn shè。
亡何骢马蹶霜蹄,我曹失路偏连鸡。wáng hé cōng mǎ jué shuāng tí,wǒ cáo shī lù piān lián jī。
野沙急滚阴风入,高城呵殿惊云泥。yě shā jí gǔn yīn fēng rù,gāo chéng hē diàn jīng yún ní。
茅檐炙冰晨不暖,冻禽未叫肩相齐。máo yán zhì bīng chén bù nuǎn,dòng qín wèi jiào jiān xiāng qí。
九重霆怒岂及夕,至今心骨寒诃诋。jiǔ zhòng tíng nù qǐ jí xī,zhì jīn xīn gǔ hán hē dǐ。
春水扬舲别津树,觚棱回首飘烟雾。chūn shuǐ yáng líng bié jīn shù,gū léng huí shǒu piāo yān wù。
市虎谗才雪拾糜,同文簿又沾厨顾。shì hǔ chán cái xuě shí mí,tóng wén bù yòu zhān chú gù。
青眼全经枫陛晓,黄扉已返榆关戍。qīng yǎn quán jīng fēng bì xiǎo,huáng fēi yǐ fǎn yú guān shù。
江天徙倚鹤归来,携手云山非晓暮。jiāng tiān xǐ yǐ hè guī lái,xié shǒu yún shān fēi xiǎo mù。
即今海角挽君衣,铜柱功名志未违。jí jīn hǎi jiǎo wǎn jūn yī,tóng zhù gōng míng zhì wèi wéi。
壮夫抽身计亦得,不尔强食还翻飞。zhuàng fū chōu shēn jì yì dé,bù ěr qiáng shí hái fān fēi。

龚鼎孳

龚鼎孳生于1615年,殆于1673年。字孝升,因出生时庭院中紫芝正开,故号芝麓,谥端毅。安徽合肥人。与吴伟业、钱谦益并称为“江左三大家”。崇祯七年(1634年)进士,龚鼎孳在兵科任职,前后弹劾周延儒、陈演、王应熊、陈新甲、吕大器等权臣。明代谏官多好发议论,擅于弹劾别人。龚鼎孳在明亡后,可以用“闯来则降闯,满来则降满”形容。气节沦丧,至于极点。风流放荡,不拘男女。在父亲去世奔丧之时尤放浪形骸,夜夜狂欢。死后百年,被满清划为贰臣之列。著有《定山堂文集》、《定山堂诗集》和《诗余》,后人另辑有《龚端毅公奏疏》、《龚端毅公手札》、《龚端毅公集》等。 龚鼎孳的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·其二

龚鼎孳

肠断鸳鸯锦字文。cháng duàn yuān yāng jǐn zì wén。
一双疼热在春分。yī shuāng téng rè zài chūn fēn。
新愁欹枕不能闻。xīn chóu yī zhěn bù néng wén。
影入菱花留夕照,香凝纨扇忆朝熏。yǐng rù líng huā liú xī zhào,xiāng níng wán shàn yì cháo xūn。
玉窗还肯受殷勤。yù chuāng hái kěn shòu yīn qín。

小重山·其五

龚鼎孳

一缕春心托杜鹃。yī lǚ chūn xīn tuō dù juān。
也防人薄幸、靠青天。yě fáng rén báo xìng kào qīng tiān。
琼楼真负凤箫缘。qióng lóu zhēn fù fèng xiāo yuán。
无聊赖。wú liáo lài。
劈碎紫鸳弦。pī suì zǐ yuān xián。
送眼落霞边。sòng yǎn luò xiá biān。
只愁深阁里、误芳年。zhǐ chóu shēn gé lǐ wù fāng nián。
戴花那得木兰船。dài huā nà dé mù lán chuán。
桃花路,风雨接幽燕。táo huā lù,fēng yǔ jiē yōu yàn。

浪淘沙·其六

龚鼎孳

翠幰报花来。cuì xiǎn bào huā lái。
春恨重栽。chūn hèn zhòng zāi。
西风吹上妆台。xī fēng chuī shàng zhuāng tái。
旧梦不留新梦远,影里徘徊。jiù mèng bù liú xīn mèng yuǎn,yǐng lǐ pái huái。
客思绕秋苔。kè sī rào qiū tái。
铁马惊开。tiě mǎ jīng kāi。
银床冷落薛涛才。yín chuáng lěng luò xuē tāo cái。
细展红香温丽句,一字千猜。xì zhǎn hóng xiāng wēn lì jù,yī zì qiān cāi。

长相思·其三

龚鼎孳

惜花期,订花期。xī huā qī,dìng huā qī。
诉向花愁知未知。sù xiàng huā chóu zhī wèi zhī。
天怜两道眉。tiān lián liǎng dào méi。
望中疑,梦中疑。wàng zhōng yí,mèng zhōng yí。
斗帐檀丝月午时。dòu zhàng tán sī yuè wǔ shí。
香泥塑蝶痴。xiāng ní sù dié chī。

长相思·其三

龚鼎孳

似多情。shì duō qíng。
似无情。shì wú qíng。
玉艳心情是怎生。yù yàn xīn qíng shì zěn shēng。
春衫记不明。chūn shān jì bù míng。
长歌行。zhǎng gē xíng。
短歌行。duǎn gē xíng。
多少柔肠撺掇成。duō shǎo róu cháng cuān duō chéng。
流莺只一声。liú yīng zhǐ yī shēng。

浣溪沙·其七

龚鼎孳

死向云英一哭休。sǐ xiàng yún yīng yī kū xiū。
蓝桥风路不中愁。lán qiáo fēng lù bù zhōng chóu。
勾符明注小红楼。gōu fú míng zhù xiǎo hóng lóu。
青鸟梦尝迷绣户。qīng niǎo mèng cháng mí xiù hù。
孤鸳冢莫葬芳洲。gū yuān zhǒng mò zàng fāng zhōu。
诉花难放玉搔头。sù huā nán fàng yù sāo tóu。

锁阳台重游京口用周美成怀钱塘韵

龚鼎孳

楼枕层涛,屏横遥翠,卷帘多少黄昏。lóu zhěn céng tāo,píng héng yáo cuì,juǎn lián duō shǎo huáng hūn。
西风客到,江蓼剪江村。xī fēng kè dào,jiāng liǎo jiǎn jiāng cūn。
一派天台旧路,金舆送、七宝霞裙。yī pài tiān tái jiù lù,jīn yú sòng qī bǎo xiá qún。
差侥幸,云阶叹息,阮肇不曾闻。chà jiǎo xìng,yún jiē tàn xī,ruǎn zhào bù céng wén。
墙东诸女伴,苍苔共踏,争拾香尘。qiáng dōng zhū nǚ bàn,cāng tái gòng tà,zhēng shí xiāng chén。
为映花人面,常梦题门。wèi yìng huā rén miàn,cháng mèng tí mén。
记得妆台小妹,看看改、芳岁天孙。jì dé zhuāng tái xiǎo mèi,kàn kàn gǎi fāng suì tiān sūn。
青山外,六朝明月,留照绮罗春。qīng shān wài,liù cháo míng yuè,liú zhào qǐ luó chūn。

西江月·春日湖上用秋岳韵

龚鼎孳

晴日花边萧鼓,春人画里楼台。qíng rì huā biān xiāo gǔ,chūn rén huà lǐ lóu tái。
鸱夷烟桨碧天开。chī yí yān jiǎng bì tiān kāi。
不记鸣笳绝塞。bù jì míng jiā jué sāi。
岁月频销浊酒,风波不到苍苔。suì yuè pín xiāo zhuó jiǔ,fēng bō bù dào cāng tái。
小苏罗带柳卿才。xiǎo sū luó dài liǔ qīng cái。
喜与青山同在。xǐ yǔ qīng shān tóng zài。

蝶恋花·湖上春雨用吴修蟾倦绣韵

龚鼎孳

婉转珠栏烟共倚。wǎn zhuǎn zhū lán yān gòng yǐ。
薄倦微寒,小坐香肩比乍听晓莺啼梦里。báo juàn wēi hán,xiǎo zuò xiāng jiān bǐ zhà tīng xiǎo yīng tí mèng lǐ。
海棠又湿鹦哥嘴。hǎi táng yòu shī yīng gē zuǐ。
柳外兰桡添涨水。liǔ wài lán ráo tiān zhǎng shuǐ。
黛浅颦深,雨过千峰矣。dài qiǎn pín shēn,yǔ guò qiān fēng yǐ。
瘦损落花擎不起。shòu sǔn luò huā qíng bù qǐ。
春来一味愁而已。chūn lái yī wèi chóu ér yǐ。

清平乐·春情和吴修蟾韵

龚鼎孳

浅颦深语。qiǎn pín shēn yǔ。
疼杀樱桃雨。téng shā yīng táo yǔ。
柳岸人家烟正吐。liǔ àn rén jiā yān zhèng tǔ。
寒食春阴当午。hán shí chūn yīn dāng wǔ。
清波写影堪怜,春人好处难传。qīng bō xiě yǐng kān lián,chūn rén hǎo chù nán chuán。
便为花愁无赖,禁他风鬓云鬟。biàn wèi huā chóu wú lài,jìn tā fēng bìn yún huán。

点绛唇·春闺追和何籀韵

龚鼎孳

菱镜堆烟,黛螺过午犹慵扫。líng jìng duī yān,dài luó guò wǔ yóu yōng sǎo。
荼蘼开了。tú mí kāi le。
衣桁杨花小。yī héng yáng huā xiǎo。
识字鹦哥,婉转相排调。shí zì yīng gē,wǎn zhuǎn xiāng pái diào。
愁多少。chóu duō shǎo。
玉钩萦抱。yù gōu yíng bào。
羞见红兰老。xiū jiàn hóng lán lǎo。

桃园忆故人同善持君湖舫送春用秦少游春闺韵

龚鼎孳

子规絮梦兰窗晓。zi guī xù mèng lán chuāng xiǎo。
哽咽落红无了。gěng yàn luò hóng wú le。
今夜断肠花鸟。jīn yè duàn cháng huā niǎo。
春去愁应少。chūn qù chóu yīng shǎo。
画栏十二香绵袅。huà lán shí èr xiāng mián niǎo。
吹上白蘋难扫。chuī shàng bái píng nán sǎo。
青鬓为谁催老。qīng bìn wèi shuí cuī lǎo。
又是西陵草。yòu shì xī líng cǎo。

虞美人·其二用秋岳泊京口韵

龚鼎孳

春光九十原嫌窄。chūn guāng jiǔ shí yuán xián zhǎi。
闪杀飘零客。shǎn shā piāo líng kè。
啼花泪逐水东流。tí huā lèi zhú shuǐ dōng liú。
且载银樽绿鬓尽情游。qiě zài yín zūn lǜ bìn jǐn qíng yóu。
千山罨画吹红雾。qiān shān yǎn huà chuī hóng wù。
却改离亭路。què gǎi lí tíng lù。
长条攀折一番新。zhǎng tiáo pān zhé yī fān xīn。
嘱咐明年还傍可怜人。zhǔ fù míng nián hái bàng kě lián rén。

临江仙·其三用欧阳永叔夏景韵

龚鼎孳

谁遣封姨吹画楫,晴湖蹴作涛声。shuí qiǎn fēng yí chuī huà jí,qíng hú cù zuò tāo shēng。
轻寒罗袖最分明。qīng hán luó xiù zuì fēn míng。
催花落尽。cuī huā luò jǐn。
此别太生生。cǐ bié tài shēng shēng。
薄福东君应自悔,一春云幔风旌。báo fú dōng jūn yīng zì huǐ,yī chūn yún màn fēng jīng。
双蛾小皱縠纹平。shuāng é xiǎo zhòu hú wén píng。
夕阳无赖,不管钿钗横。xī yáng wú lài,bù guǎn diàn chāi héng。

苏幕遮·其四用范希文韵

龚鼎孳

粉香城歌舞地。fěn xiāng chéng gē wǔ dì。
明月金宵,偏照双峰翠。míng yuè jīn xiāo,piān zhào shuāng fēng cuì。
一夜碧蟾凉似水,为送春归,特到红窗外。yī yè bì chán liáng shì shuǐ,wèi sòng chūn guī,tè dào hóng chuāng wài。
五更愁千叠思,对月端详,不许垂杨睡。wǔ gèng chóu qiān dié sī,duì yuè duān xiáng,bù xǔ chuí yáng shuì。
珠箔檀肩长共倚。zhū bó tán jiān zhǎng gòng yǐ。
断鼓零箫,迸入留春泪。duàn gǔ líng xiāo,bèng rù liú chūn lèi。
2201234567»