古诗词

塞馆杂诗

王芑孙

边山莽无极,其来若长虹。biān shān mǎng wú jí,qí lái ruò zhǎng hóng。
中间万堆阜,起落相雌雄。zhōng jiān wàn duī fù,qǐ luò xiāng cí xióng。
当其谽谺处,居人以为宫。dāng qí hān xiā chù,jū rén yǐ wèi gōng。
筑基无定向,随势为横纵。zhù jī wú dìng xiàng,suí shì wèi héng zòng。
旭日朝在梁,暮日还穿栊。xù rì cháo zài liáng,mù rì hái chuān lóng。
乃知东家西,不是西家东。nǎi zhī dōng jiā xī,bù shì xī jiā dōng。
东西本强名,拘墟诮章逢。dōng xī běn qiáng míng,jū xū qiào zhāng féng。
人生处大地,下上缘蚁封。rén shēng chù dà dì,xià shàng yuán yǐ fēng。
朔方千人帐,南海万斛艟。shuò fāng qiān rén zhàng,nán hǎi wàn hú chōng。
其人更相笑,等为缀窠蜂。qí rén gèng xiāng xiào,děng wèi zhuì kē fēng。
宁知九州外,积水浮空蒙。níng zhī jiǔ zhōu wài,jī shuǐ fú kōng méng。
吾居小西沟,众水走其麓。wú jū xiǎo xī gōu,zhòng shuǐ zǒu qí lù。
一雨浩无涯,往往没马腹。yī yǔ hào wú yá,wǎng wǎng méi mǎ fù。
厥土埴而疏,滑汰苦硗埆。jué tǔ zhí ér shū,huá tài kǔ qiāo què。
边居出无车,有亦当折轴。biān jū chū wú chē,yǒu yì dāng zhé zhóu。
借屋祇二间,置我并两仆。jiè wū qí èr jiān,zhì wǒ bìng liǎng pū。
瓦脊动鳞甲,墙罅下雷瀑。wǎ jí dòng lín jiǎ,qiáng xià xià léi pù。
屋如渔舟小,水气浸衣绿。wū rú yú zhōu xiǎo,shuǐ qì jìn yī lǜ。
斜风卷地来,恍将荡回洑。xié fēng juǎn dì lái,huǎng jiāng dàng huí fú。
飘然江湖心,一叶稳百斛。piāo rán jiāng hú xīn,yī yè wěn bǎi hú。
晓起白蒙蒙,方知抱云宿。xiǎo qǐ bái méng méng,fāng zhī bào yún sù。
此时山头望,见云不见屋。cǐ shí shān tóu wàng,jiàn yún bù jiàn wū。
春江欲入户,快取坡诗读。chūn jiāng yù rù hù,kuài qǔ pō shī dú。

王芑孙

王芑孙,字念丰,号惕甫,一号铁夫,长洲人。乾隆戊申召试举人,官华亭教谕。有《渊雅堂集》。 王芑孙的作品>>

猜您喜欢

读史

王芑孙

带剑云龙门,《晋书》事略录。dài jiàn yún lóng mén,jìn shū shì lüè lù。
持梃慈庆宫,明臣争聚族。chí tǐng cí qìng gōng,míng chén zhēng jù zú。
要其事皆疑,浅深随所鞫。yào qí shì jiē yí,qiǎn shēn suí suǒ jū。
有元既崇佛,演揲变国俗。yǒu yuán jì chóng fú,yǎn dié biàn guó sú。
因多内道场,蕃梵往来熟。yīn duō nèi dào chǎng,fān fàn wǎng lái shú。
缁素久淆讹,蘖芽遂潜伏。zī sù jiǔ xiáo é,niè yá suì qián fú。
妖僧高菩萨,蕴谋成反覆。yāo sēng gāo pú sà,yùn móu chéng fǎn fù。
千户王著者,相倚为背腹。qiān hù wáng zhù zhě,xiāng yǐ wèi bèi fù。
其时驾在行,诸臣递入宿。qí shí jià zài xíng,zhū chén dì rù sù。
仓猝非所虞,刀光闪笼烛。cāng cù fēi suǒ yú,dāo guāng shǎn lóng zhú。
堂堂张九思,奋起快歼戮。táng táng zhāng jiǔ sī,fèn qǐ kuài jiān lù。
事平第其功,忠勇九思独。shì píng dì qí gōng,zhōng yǒng jiǔ sī dú。
衅由用事臣,祸被宫省酷。xìn yóu yòng shì chén,huò bèi gōng shěng kù。
然犹未入中,亦未惊辇毂。rán yóu wèi rù zhōng,yì wèi jīng niǎn gǔ。
女子小人间,前修费商榷。nǚ zi xiǎo rén jiān,qián xiū fèi shāng què。
冢宰领宫中,《周官》义可复。zhǒng zǎi lǐng gōng zhōng,zhōu guān yì kě fù。

读史

王芑孙

滑台故岩州,魏晋积战争。huá tái gù yán zhōu,wèi jìn jī zhàn zhēng。
本缘滑氏垒,增之以为城。běn yuán huá shì lěi,zēng zhī yǐ wèi chéng。
兼有逯明址,未随陵谷更。jiān yǒu lù míng zhǐ,wèi suí líng gǔ gèng。
坚崄不可攻,曩牒载分明。jiān xiǎn bù kě gōng,nǎng dié zài fēn míng。
兵法贵攻瑕,何事以力征。bīng fǎ guì gōng xiá,hé shì yǐ lì zhēng。
其民俗刚武,夏育所自生。qí mín sú gāng wǔ,xià yù suǒ zì shēng。
至今雄鸡冠,上冢祭结缨。zhì jīn xióng jī guān,shàng zhǒng jì jié yīng。
古城筑来久,或空蒸土成。gǔ chéng zhù lái jiǔ,huò kōng zhēng tǔ chéng。
不容卓锥刺,安有一炮轰。bù róng zhuó zhuī cì,ān yǒu yī pào hōng。
火攻良下策,穴之讵能倾。huǒ gōng liáng xià cè,xué zhī jù néng qīng。
台前赤眉聚,山上白马鸣。tái qián chì méi jù,shān shàng bái mǎ míng。
元戎虓如虎,分树荡寇旌。yuán róng xiāo rú hǔ,fēn shù dàng kòu jīng。
梯登既云属,烽举亦雷惊。tī dēng jì yún shǔ,fēng jǔ yì léi jīng。
灭此乃朝食,不觉老我兵。miè cǐ nǎi cháo shí,bù jué lǎo wǒ bīng。
宰相须读书,有将皆韩彭。zǎi xiāng xū dú shū,yǒu jiāng jiē hán péng。
谋帅取敦诗,悦学利师贞。móu shuài qǔ dūn shī,yuè xué lì shī zhēn。
1712