古诗词

愚园道中赠浩吾二首

夏曾佑

一鞭残照马蹄驰,风满春衣揽鬓丝。yī biān cán zhào mǎ tí chí,fēng mǎn chūn yī lǎn bìn sī。
明日红尘京辇路,疲驴日暮苦行迟。míng rì hóng chén jīng niǎn lù,pí lǘ rì mù kǔ xíng chí。

夏曾佑

夏曾佑,字穗卿,钱塘人。光绪庚寅进士,改庶吉士,历官泗州知州。有《碎佛师杂诗》。 夏曾佑的作品>>

猜您喜欢

题沈子培方伯寒林坐腊图谨用原韵即送方伯东归

夏曾佑

仓书以来五千年,怯卢恐在羲炎前。cāng shū yǐ lái wǔ qiān nián,qiè lú kǒng zài xī yán qián。
磨砖画石锲草木,物论自尔纷云烟。mó zhuān huà shí qiè cǎo mù,wù lùn zì ěr fēn yún yān。
观其大归亦寂寞,皆求形化而登仙。guān qí dà guī yì jì mò,jiē qiú xíng huà ér dēng xiān。
可知人身足厌患,百家对此同相看。kě zhī rén shēn zú yàn huàn,bǎi jiā duì cǐ tóng xiāng kàn。
韦驮雄艳出南纪,本随大梵来三禅。wéi tuó xióng yàn chū nán jì,běn suí dà fàn lái sān chán。
金头两众迭相继,紬绎道妙稍完全。jīn tóu liǎng zhòng dié xiāng jì,chóu yì dào miào shāo wán quán。
鸺鹃夜出得五顶,胜数两宗炎与寒。xiū juān yè chū dé wǔ dǐng,shèng shù liǎng zōng yán yǔ hán。
其他偏至出奇怪,同思度世殷痌瘝。qí tā piān zhì chū qí guài,tóng sī dù shì yīn tōng guān。
双林晚开具众妙,生老病死为因缘。shuāng lín wǎn kāi jù zhòng miào,shēng lǎo bìng sǐ wèi yīn yuán。
浮尘聚沫称意说,排除小果捐人天。fú chén jù mò chēng yì shuō,pái chú xiǎo guǒ juān rén tiān。
众生同业故同病,菩萨三大阿僧祇劫相周旋。zhòng shēng tóng yè gù tóng bìng,pú sà sān dà ā sēng qí jié xiāng zhōu xuán。
留惑润生本宏誓,甘就脆薄捐精坚。liú huò rùn shēng běn hóng shì,gān jiù cuì báo juān jīng jiān。
先生故是应化者,天龙推出横相牵。xiān shēng gù shì yīng huà zhě,tiān lóng tuī chū héng xiāng qiān。
谈经说剑偶然事,为与五浊相缠绵。tán jīng shuō jiàn ǒu rán shì,wèi yǔ wǔ zhuó xiāng chán mián。
况当火宅逼万苦,化城何必非人间。kuàng dāng huǒ zhái bī wàn kǔ,huà chéng hé bì fēi rén jiān。
我生廿载侍瓶钵,收拾樗散加镌刊。wǒ shēng niàn zài shì píng bō,shōu shí chū sàn jiā juān kān。
慈思恨密禅恨放,宝山终见空手还。cí sī hèn mì chán hèn fàng,bǎo shān zhōng jiàn kōng shǒu hái。
披图恍若见前世,径欲往叩空山关。pī tú huǎng ruò jiàn qián shì,jìng yù wǎng kòu kōng shān guān。
斜阳不语归鸟寂,流水自去石自顽。xié yáng bù yǔ guī niǎo jì,liú shuǐ zì qù shí zì wán。
再三弹指不出定,欲往从之众业繁。zài sān dàn zhǐ bù chū dìng,yù wǎng cóng zhī zhòng yè fán。
湛湛长江去,东去无由延。zhàn zhàn zhǎng jiāng qù,dōng qù wú yóu yán。
寒潮归壑江岸迥,明山未上衔山圆。hán cháo guī hè jiāng àn jiǒng,míng shān wèi shàng xián shān yuán。
机轮曳响入寥泬,塔灯隐树犹巑岏。jī lún yè xiǎng rù liáo jué,tǎ dēng yǐn shù yóu cuán wán。
结茅他日定何处,得毋图中万壑千峰巅。jié máo tā rì dìng hé chù,dé wú tú zhōng wàn hè qiān fēng diān。
莼鲈自有无穷意,岂独拈花有别传。chún lú zì yǒu wú qióng yì,qǐ dú niān huā yǒu bié chuán。

寿严又陵六十

夏曾佑

冥心测玄化,难以智力争。míng xīn cè xuán huà,nán yǐ zhì lì zhēng。
若就得见论,似亦粗可明。ruò jiù dé jiàn lùn,shì yì cū kě míng。
必与外物遇,始有新理成。bì yǔ wài wù yù,shǐ yǒu xīn lǐ chéng。
造物凭此例,乃以有此昌。zào wù píng cǐ lì,nǎi yǐ yǒu cǐ chāng。
吾人用此例,学术乃可商。wú rén yòng cǐ lì,xué shù nǎi kě shāng。
邃古有巫风,物魅恣披猖。suì gǔ yǒu wū fēng,wù mèi zì pī chāng。
洞庭彭蠡间,苗民所徜徉。dòng tíng péng lí jiān,miáo mín suǒ cháng yáng。
及与吾族遇,其说稍精良。jí yǔ wú zú yù,qí shuō shāo jīng liáng。
五行通天人,八卦明阴阳。wǔ xíng tōng tiān rén,bā guà míng yīn yáng。
糅合作史巫,用事最久长。róu hé zuò shǐ wū,yòng shì zuì jiǔ zhǎng。
悠悠及柱下,哲理始萌芒。yōu yōu jí zhù xià,zhé lǐ shǐ méng máng。
青牛邃沦隐,赤鸟来翱翔。qīng niú suì lún yǐn,chì niǎo lái áo xiáng。
又复合真伪,后以制百王。yòu fù hé zhēn wěi,hòu yǐ zhì bǎi wáng。
自从制作来,大义未改常。zì cóng zhì zuò lái,dà yì wèi gǎi cháng。
然而微言际,委屈不可详。rán ér wēi yán jì,wěi qū bù kě xiáng。
秦皇覆六合,天下赖以平。qín huáng fù liù hé,tiān xià lài yǐ píng。
左手携方士,右手挈儒生。zuǒ shǒu xié fāng shì,yòu shǒu qiè rú shēng。
二者交相妒,乃各盗所长。èr zhě jiāo xiāng dù,nǎi gè dào suǒ zhǎng。
高文冠千古,此义为宗纲。gāo wén guān qiān gǔ,cǐ yì wèi zōng gāng。
班马俨然在,吾说非荒唐。bān mǎ yǎn rán zài,wú shuō fēi huāng táng。
金人既入梦,白马旋就荒。jīn rén jì rù mèng,bái mǎ xuán jiù huāng。
一时流略力,辟易莫敢当。yī shí liú lüè lì,pì yì mò gǎn dāng。
尔来数百年,惟释为主张。ěr lái shù bǎi nián,wéi shì wèi zhǔ zhāng。
中间中国盛,非无梯与航。zhōng jiān zhōng guó shèng,fēi wú tī yǔ háng。
景教说沙殚,大食称天方。jǐng jiào shuō shā dān,dà shí chēng tiān fāng。
摩尼辨光暗,突厥祀豺狼。mó ní biàn guāng àn,tū jué sì chái láng。
细琐不足道,如沸羹蜩螗。xì suǒ bù zú dào,rú fèi gēng tiáo táng。
委蛇及赵宋,始决儒释防。wěi shé jí zhào sòng,shǐ jué rú shì fáng。
剥极在明季,弥望成汪茫。bō jí zài míng jì,mí wàng chéng wāng máng。
斯时利氏学,乃适来西洋。sī shí lì shì xué,nǎi shì lái xī yáng。
几何及名理,一挽空言狂。jǐ hé jí míng lǐ,yī wǎn kōng yán kuáng。
清朝盛考订,汉唐莫与京。qīng cháo shèng kǎo dìng,hàn táng mò yǔ jīng。
推其得力处,讵非数与名。tuī qí dé lì chù,jù fēi shù yǔ míng。
悠悠岁千祀,沉沉书万囊。yōu yōu suì qiān sì,chén chén shū wàn náng。
人事变如海,玄理日以张。rén shì biàn rú hǎi,xuán lǐ rì yǐ zhāng。
寥寥数匹夫,实斡其存亡。liáo liáo shù pǐ fū,shí wò qí cún wáng。
启非图书力,天地为低昂。qǐ fēi tú shū lì,tiān dì wèi dī áng。
先生晚出世,时正丁晚清。xiān shēng wǎn chū shì,shí zhèng dīng wǎn qīng。
新忧日以迫,旧俗日以更。xīn yōu rì yǐ pò,jiù sú rì yǐ gèng。
辕驹及枥马,静待鞭与烹。yuán jū jí lì mǎ,jìng dài biān yǔ pēng。
一旦出数卷,万怪始大呈。yī dàn chū shù juǎn,wàn guài shǐ dà chéng。
譬如解骥足,一骋不可程。pì rú jiě jì zú,yī chěng bù kě chéng。
虽云世运开,要亦贤者诚。suī yún shì yùn kāi,yào yì xián zhě chéng。
阳春转寒冽,风日流辉光。yáng chūn zhuǎn hán liè,fēng rì liú huī guāng。
两头安丝竹,中间罗酒浆。liǎng tóu ān sī zhú,zhōng jiān luó jiǔ jiāng。
芜词发积素,为寿登高堂。wú cí fā jī sù,wèi shòu dēng gāo táng。
十年例见事,相对突惭惶。shí nián lì jiàn shì,xiāng duì tū cán huáng。
所赖尚能饮,当为尽百觞。suǒ lài shàng néng yǐn,dāng wèi jǐn bǎi shāng。
彭篯非所志,相期在羲皇。péng jiān fēi suǒ zhì,xiāng qī zài xī huáng。
921234567