古诗词

虞美人花

许南英

垓下闻歌气不扬,美人憔悴委疆场。gāi xià wén gē qì bù yáng,měi rén qiáo cuì wěi jiāng chǎng。
英雄叱咤更新主,儿女娉婷化旧妆。yīng xióng chì zhà gèng xīn zhǔ,ér nǚ pīng tíng huà jiù zhuāng。
终古雅妍传异种,只今艺圃冠群芳。zhōng gǔ yǎ yán chuán yì zhǒng,zhǐ jīn yì pǔ guān qún fāng。
名花薄命春无主,小草承恩霸不王。míng huā báo mìng chūn wú zhǔ,xiǎo cǎo chéng ēn bà bù wáng。
仿佛树萱能解忿,依稀采芷隐含香。fǎng fú shù xuān néng jiě fèn,yī xī cǎi zhǐ yǐn hán xiāng。
低头月下羞莲子,细瓣风前醉米囊。dī tóu yuè xià xiū lián zi,xì bàn fēng qián zuì mǐ náng。
楚楚娱人蜂上下,翩翩眤我蝶回翔。chǔ chǔ yú rén fēng shàng xià,piān piān nì wǒ dié huí xiáng。
翠茎稚叶摇空谷,片萼柔枝扬曲廊。cuì jīng zhì yè yáo kōng gǔ,piàn è róu zhī yáng qū láng。
浑似蔷薇和玉露,绝非罂粟酿琼浆。hún shì qiáng wēi hé yù lù,jué fēi yīng sù niàng qióng jiāng。
东风袅袅藏巫峡,秋雨沈沈梦楚乡。dōng fēng niǎo niǎo cáng wū xiá,qiū yǔ shěn shěn mèng chǔ xiāng。
带露湘妃频渍泪,傲霜帝女若回肠。dài lù xiāng fēi pín zì lèi,ào shuāng dì nǚ ruò huí cháng。
清歌按板春如此,蛮舞飞觥夜未央。qīng gē àn bǎn chūn rú cǐ,mán wǔ fēi gōng yè wèi yāng。
楚些长吟闻断续,虞兮小照叹凄凉。chǔ xiē zhǎng yín wén duàn xù,yú xī xiǎo zhào tàn qī liáng。
闪红剑影埋军幕,拾翠钗光近女妆。shǎn hóng jiàn yǐng mái jūn mù,shí cuì chāi guāng jìn nǚ zhuāng。
领略画图悲淑女,迷离环佩怨姬姜。lǐng lüè huà tú bēi shū nǚ,mí lí huán pèi yuàn jī jiāng。
中原逐鹿雄犹昔,半夜歌骓事已荒。zhōng yuán zhú lù xióng yóu xī,bàn yè gē zhuī shì yǐ huāng。
鸿宴戈兵无限恨,乌江草木有馀光。hóng yàn gē bīng wú xiàn hèn,wū jiāng cǎo mù yǒu yú guāng。
遂令读史长相忆,转使看花志不忘。suì lìng dú shǐ zhǎng xiāng yì,zhuǎn shǐ kàn huā zhì bù wàng。
画谱仿摹抄粉本,古词凭吊读新章。huà pǔ fǎng mó chāo fěn běn,gǔ cí píng diào dú xīn zhāng。
诗成踯躅栏杆畔,我见犹怜鬓已霜。shī chéng zhí zhú lán gān pàn,wǒ jiàn yóu lián bìn yǐ shuāng。

许南英

许南英,字子蕴,号蕴白、允白,自号窥园主人、留发头陀、龙马书生、昆舍耶客、春江冷宦,两度来台。期间与南社、瀛社、桃社、竹社、栎社等诸多诗友往返。民国二年(1913)厦门鼓浪屿菽庄花园建成,林尔嘉广邀诗文同好组「菽庄吟社」,许南英亦常参与盛会。现存《窥园留草》包括「窥园诗」、「窥园词」。诗集按时间排列,甲申以前(光绪十年,1884)之少作亦收录。兹以1933年北京和济印书馆之原刊本为底本,参照1962年台银本编校。 许南英的作品>>

猜您喜欢

红拂女

许南英

尸居馀气知杨素,倜傥权奇识卫公。shī jū yú qì zhī yáng sù,tì tǎng quán qí shí wèi gōng。
公子太原裘可裼,侍儿半夜服仍红。gōng zi tài yuán qiú kě tì,shì ér bàn yè fú réng hóng。
能令夫婿军天策,更有阿兄王海东。néng lìng fū xù jūn tiān cè,gèng yǒu ā xiōng wáng hǎi dōng。
惭愧凌烟诸将相,论功合让女英雄。cán kuì líng yān zhū jiāng xiāng,lùn gōng hé ràng nǚ yīng xióng。

风筝

许南英

飘扬秋空一线痕,夕阳弹指又黄昏。piāo yáng qiū kōng yī xiàn hén,xī yáng dàn zhǐ yòu huáng hūn。
远音似听飞鸿遽,绝调犹闻老鹤喧。yuǎn yīn shì tīng fēi hóng jù,jué diào yóu wén lǎo hè xuān。
昨夜霓裳开月府,当年词曲奏云门。zuó yè ní shang kāi yuè fǔ,dāng nián cí qū zòu yún mén。
钧天旧乐翻新调,入耳声声总断魂!jūn tiān jiù lè fān xīn diào,rù ěr shēng shēng zǒng duàn hún!

病起

许南英

瘦尽腰围懒画眉,熏笼斜倚自支颐。shòu jǐn yāo wéi lǎn huà méi,xūn lóng xié yǐ zì zhī yí。
憨痴故意骄慈母,困倦无因泥侍儿。hān chī gù yì jiāo cí mǔ,kùn juàn wú yīn ní shì ér。
粉印分明留角枕,花枝摇曳拂罗帏。fěn yìn fēn míng liú jiǎo zhěn,huā zhī yáo yè fú luó wéi。
阿侬别有伤心事,不是人间药可医!ā nóng bié yǒu shāng xīn shì,bù shì rén jiān yào kě yī!

苏属国

许南英

忍死依然是汉臣,独全一节受诸辛。rěn sǐ yī rán shì hàn chén,dú quán yī jié shòu zhū xīn。
冰天雪窖寒如此,马角乌头惨不春。bīng tiān xuě jiào hán rú cǐ,mǎ jiǎo wū tóu cǎn bù chūn。
犹有音书传绝塞,别成眷属老胡尘。yóu yǒu yīn shū chuán jué sāi,bié chéng juàn shǔ lǎo hú chén。
北平不见封侯印,君是将军劫后身。běi píng bù jiàn fēng hóu yìn,jūn shì jiāng jūn jié hòu shēn。

苏属国

许南英

议和不战议和亲,始见单于放使臣。yì hé bù zhàn yì hé qīn,shǐ jiàn dān yú fàng shǐ chén。
属国一官归绝塞,中原万里靖胡尘。shǔ guó yī guān guī jué sāi,zhōng yuán wàn lǐ jìng hú chén。
风骚独创五言体,冰雪能过十九春。fēng sāo dú chuàng wǔ yán tǐ,bīng xuě néng guò shí jiǔ chūn。
骸骨依然归汉土,明妃毕竟是恩人。hái gǔ yī rán guī hàn tǔ,míng fēi bì jìng shì ēn rén。

满城风雨近重阳

许南英

满城风雨近重阳,旅客他乡是故乡。mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng,lǚ kè tā xiāng shì gù xiāng。
遍插茱萸犹有恨,独看鸿雁不成行。biàn chā zhū yú yóu yǒu hèn,dú kàn hóng yàn bù chéng xíng。
悲秋自古诗多好,败兴从今事正长。bēi qiū zì gǔ shī duō hǎo,bài xīng cóng jīn shì zhèng zhǎng。
羡杀孤高篱下菊,保持晚节傲新霜。xiàn shā gū gāo lí xià jú,bǎo chí wǎn jié ào xīn shuāng。

吊祢衡

许南英

埋冤地下恨难消,鹦鹉洲前怅望遥!mái yuān dì xià hèn nán xiāo,yīng wǔ zhōu qián chàng wàng yáo!
天下滔滔谁气节?tiān xià tāo tāo shuí qì jié?
诸公衮衮尽么么!zhū gōng gǔn gǔn jǐn me me!
当时诸子阴相妒,从古才人病在骄。dāng shí zhū zi yīn xiāng dù,cóng gǔ cái rén bìng zài jiāo。
大小儿曹终见杀,愧君清白树风标!dà xiǎo ér cáo zhōng jiàn shā,kuì jūn qīng bái shù fēng biāo!

重阳前一日吴园分韵小集

许南英

小楼耸出古城闉,中有栖迟一散人。xiǎo lóu sǒng chū gǔ chéng yīn,zhōng yǒu qī chí yī sàn rén。
闲日且还文字债,深秋尚滞去来身。xián rì qiě hái wén zì zhài,shēn qiū shàng zhì qù lái shēn。
十年旧雨如萍聚,两鬓飞霜对菊新。shí nián jiù yǔ rú píng jù,liǎng bìn fēi shuāng duì jú xīn。
预约明朝高会处,老夫先脱惠文巾。yù yuē míng cháo gāo huì chù,lǎo fū xiān tuō huì wén jīn。

重阳前一日吴园分韵小集

许南英

偶逢佳节联诗会,节未来时兴转新。ǒu féng jiā jié lián shī huì,jié wèi lái shí xīng zhuǎn xīn。
作客他乡唯独我,逢时觅句有同人。zuò kè tā xiāng wéi dú wǒ,féng shí mì jù yǒu tóng rén。
深秋已想开兰棹,胜友犹留落葛巾。shēn qiū yǐ xiǎng kāi lán zhào,shèng yǒu yóu liú luò gé jīn。
老去可能身健在,明年明日去来频?lǎo qù kě néng shēn jiàn zài,míng nián míng rì qù lái pín?

重阳后二日送黄西圃东航

许南英

酒赋琴歌已十旬,喜君烂熳见天真。jiǔ fù qín gē yǐ shí xún,xǐ jūn làn màn jiàn tiān zhēn。
文章天地皆秋气,品格江湖一散人。wén zhāng tiān dì jiē qiū qì,pǐn gé jiāng hú yī sàn rén。
再策鳌头高濯足,莫留鹿耳困吟身!zài cè áo tóu gāo zhuó zú,mò liú lù ěr kùn yín shēn!
布帆无恙西风紧,君向蜓洲我鹭津。bù fān wú yàng xī fēng jǐn,jūn xiàng tíng zhōu wǒ lù jīn。

秋月

许南英

万籁无声独倚阑,当头皓魄挂云端。wàn lài wú shēng dú yǐ lán,dāng tóu hào pò guà yún duān。
清辉莫到十分满,圆缺从无一例看。qīng huī mò dào shí fēn mǎn,yuán quē cóng wú yī lì kàn。
遍地疑霜秋有色,长空如水夜生寒。biàn dì yí shuāng qiū yǒu sè,zhǎng kōng rú shuǐ yè shēng hán。
关心伫望山河影,知否中原尚未安?guān xīn zhù wàng shān hé yǐng,zhī fǒu zhōng yuán shàng wèi ān?

晚香楼即景

许南英

一瞥沧桑十八年,延陵斋馆已云烟!yī piē cāng sāng shí bā nián,yán líng zhāi guǎn yǐ yún yān!
尚馀青草数弓地,况是黄花九月天!shàng yú qīng cǎo shù gōng dì,kuàng shì huáng huā jiǔ yuè tiān!
博雅参观方物贵,清高亲炙主人贤。bó yǎ cān guān fāng wù guì,qīng gāo qīn zhì zhǔ rén xián。
儿时我亦频来此,再上高楼独怆然!ér shí wǒ yì pín lái cǐ,zài shàng gāo lóu dú chuàng rán!

吴大帝其二

许南英

紫髯碧眼亦威严,破虏生儿自不凡。zǐ rán bì yǎn yì wēi yán,pò lǔ shēng ér zì bù fán。
兄寿不长天意在,母怀徵异月华衔。xiōng shòu bù zhǎng tiān yì zài,mǔ huái zhēng yì yuè huá xián。
薄情竟绝金刀婿,奇计能烧铁锁帆。báo qíng jìng jué jīn dāo xù,qí jì néng shāo tiě suǒ fān。
王气至今犹未歇,石头城外石巉巉。wáng qì zhì jīn yóu wèi xiē,shí tóu chéng wài shí chán chán。

孙夫人

许南英

堂堂夫婿卯金刀,正统相承自不磨。táng táng fū xù mǎo jīn dāo,zhèng tǒng xiāng chéng zì bù mó。
窃幸蒹葭能倚玉,独怜戎马竟称戈。qiè xìng jiān jiā néng yǐ yù,dú lián róng mǎ jìng chēng gē。
云封蜀栈迷归路,水溢吴江绝爱河。yún fēng shǔ zhàn mí guī lù,shuǐ yì wú jiāng jué ài hé。
莫谓枭姬非正室,苦将失计怨哥哥!mò wèi xiāo jī fēi zhèng shì,kǔ jiāng shī jì yuàn gē gē!

闻笛

许南英

寒蛩四壁冷啾啾,寂静长空众籁收。hán qióng sì bì lěng jiū jiū,jì jìng zhǎng kōng zhòng lài shōu。
何处一声初弄笛,有人万里独悲秋。hé chù yī shēng chū nòng dí,yǒu rén wàn lǐ dú bēi qiū。
馀音嘹亮桓伊曲,曙色凄凉赵嘏楼。yú yīn liáo liàng huán yī qū,shǔ sè qī liáng zhào gǔ lóu。
不尽江山摇落感,碧云如水满天流!bù jǐn jiāng shān yáo luò gǎn,bì yún rú shuǐ mǎn tiān liú!