古诗词

述怀

许南英

独客已无家,客中重作客。dú kè yǐ wú jiā,kè zhōng zhòng zuò kè。
鮀江已他乡,他乡复行役!tuó jiāng yǐ tā xiāng,tā xiāng fù xíng yì!
五月入羊城,酷暑汗流额。wǔ yuè rù yáng chéng,kù shǔ hàn liú é。
岭南烟瘴地,况是炎威迫。lǐng nán yān zhàng dì,kuàng shì yán wēi pò。
西人重卫生,先事防疹疫。xī rén zhòng wèi shēng,xiān shì fáng zhěn yì。
英属新嘉坡,因之禁海舶。yīng shǔ xīn jiā pō,yīn zhī jìn hǎi bó。
来者尚有人,往者已绝迹。lái zhě shàng yǒu rén,wǎng zhě yǐ jué jì。
令我心如焚,进退殊躅踯。lìng wǒ xīn rú fén,jìn tuì shū zhú zhí。
赖有贤主人,早晚相慰籍。lài yǒu xián zhǔ rén,zǎo wǎn xiāng wèi jí。
时为驾桐艇,相与醉花席。shí wèi jià tóng tǐng,xiāng yǔ zuì huā xí。
转瞬忽新秋,珠江珠露白。zhuǎn shùn hū xīn qiū,zhū jiāng zhū lù bái。
泛海七洲洋,船唇浪花拍。fàn hǎi qī zhōu yáng,chuán chún làng huā pāi。
水程八日馀,寝馈蛟龙宅。shuǐ chéng bā rì yú,qǐn kuì jiāo lóng zhái。
壮哉此行游,岂曰行蛮貊!zhuàng zāi cǐ xíng yóu,qǐ yuē xíng mán mò!
入世虽无缘,反躬惟自责。rù shì suī wú yuán,fǎn gōng wéi zì zé。
悔不学逢迎,况有孤高癖!huǐ bù xué féng yíng,kuàng yǒu gū gāo pǐ!
倦鸟不知还,毋乃太局蹐。juàn niǎo bù zhī hái,wú nǎi tài jú jí。
且勿随人忙,偷闲过除夕。qiě wù suí rén máng,tōu xián guò chú xī。

许南英

许南英,字子蕴,号蕴白、允白,自号窥园主人、留发头陀、龙马书生、昆舍耶客、春江冷宦,两度来台。期间与南社、瀛社、桃社、竹社、栎社等诸多诗友往返。民国二年(1913)厦门鼓浪屿菽庄花园建成,林尔嘉广邀诗文同好组「菽庄吟社」,许南英亦常参与盛会。现存《窥园留草》包括「窥园诗」、「窥园词」。诗集按时间排列,甲申以前(光绪十年,1884)之少作亦收录。兹以1933年北京和济印书馆之原刊本为底本,参照1962年台银本编校。 许南英的作品>>

猜您喜欢

游台北基隆杂咏

许南英

当筵一曲奏琵琶,儿女无愁笑语哗。dāng yán yī qū zòu pí pá,ér nǚ wú chóu xiào yǔ huā。
有客自知亡国恨,厌闻人唱「后庭花」!yǒu kè zì zhī wáng guó hèn,yàn wén rén chàng hòu tíng huā!

游台北基隆杂咏

许南英

传闻兰蕙旧题诗,何事干卿水皱池?chuán wén lán huì jiù tí shī,hé shì gàn qīng shuǐ zhòu chí?
且莫涉江歌「采采」,莲房结子已多时!qiě mò shè jiāng gē cǎi cǎi,lián fáng jié zi yǐ duō shí!

游台北基隆杂咏

许南英

似读刘褒真画本,旋寒旋热困胡床。shì dú liú bāo zhēn huà běn,xuán hán xuán rè kùn hú chuáng。
杜诗愈疟原虚语,梦里模糊念子章。dù shī yù nüè yuán xū yǔ,mèng lǐ mó hú niàn zi zhāng。

游台北基隆杂咏

许南英

再联雅会集怡楼,宾主翩翩互唱酬。zài lián yǎ huì jí yí lóu,bīn zhǔ piān piān hù chàng chóu。
老去陶潜归栗里,菊花静对一瓶秋。lǎo qù táo qián guī lì lǐ,jú huā jìng duì yī píng qiū。

拟小游仙其五

许南英

御风夜夜驾云軿,偶向桃花洞口停。yù fēng yè yè jià yún píng,ǒu xiàng táo huā dòng kǒu tíng。
忽被蕊珠仙子笑,玉京忽现少微星。hū bèi ruǐ zhū xiān zi xiào,yù jīng hū xiàn shǎo wēi xīng。

拟小游仙其五

许南英

听罢霓裳醉广寒,青天碧海夜漫漫。tīng bà ní shang zuì guǎng hán,qīng tiān bì hǎi yè màn màn。
嫦娥果有真灵药,乞与人间返少丹。cháng é guǒ yǒu zhēn líng yào,qǐ yǔ rén jiān fǎn shǎo dān。

拟小游仙其五

许南英

随人信口自雌黄,自在华胥梦一场。suí rén xìn kǒu zì cí huáng,zì zài huá xū mèng yī chǎng。
巫峡雨云朝忽暮,何曾有梦到襄王。wū xiá yǔ yún cháo hū mù,hé céng yǒu mèng dào xiāng wáng。

拟小游仙其五

许南英

忘情未到忘情天,究是凡夫不是仙。wàng qíng wèi dào wàng qíng tiān,jiū shì fán fū bù shì xiān。
纵不著魔应自笑,此情种在廿年前。zòng bù zhù mó yīng zì xiào,cǐ qíng zhǒng zài niàn nián qián。

红柑

许南英

好是中宵薄醉馀,美人亲手擘来初。hǎo shì zhōng xiāo báo zuì yú,měi rén qīn shǒu bāi lái chū。
合欢解得相如渴,玉液琼浆总不如。hé huān jiě dé xiāng rú kě,yù yè qióng jiāng zǒng bù rú。

红柑

许南英

腊前霜后剪来初,籍草金苞仔细储。là qián shuāng hòu jiǎn lái chū,jí cǎo jīn bāo zǎi xì chǔ。
待得鹂鸣春酒熟,踏青携汝出城墟。dài dé lí míng chūn jiǔ shú,tà qīng xié rǔ chū chéng xū。

山睡

许南英

先生归卧南山下,山亦如人入睡乡。xiān shēng guī wò nán shān xià,shān yì rú rén rù shuì xiāng。
正与先生同冷梦,醒来一笑值春阳。zhèng yǔ xiān shēng tóng lěng mèng,xǐng lái yī xiào zhí chūn yáng。

山睡

许南英

次第看山山万变,层峦叠嶂况斜阳。cì dì kàn shān shān wàn biàn,céng luán dié zhàng kuàng xié yáng。
似将淡墨摹山态,不是秋天明净妆。shì jiāng dàn mò mó shān tài,bù shì qiū tiān míng jìng zhuāng。

旧友陈基六相遇于新竹吟坛,口占绝句见赠。即用原韵,口占两绝以报

许南英

犹有元龙湖海气,竹城城畔忽班荆。yóu yǒu yuán lóng hú hǎi qì,zhú chéng chéng pàn hū bān jīng。
相期大雅扶轮手,晓日金鳌背上行。xiāng qī dà yǎ fú lún shǒu,xiǎo rì jīn áo bèi shàng xíng。

旧友陈基六相遇于新竹吟坛,口占绝句见赠。即用原韵,口占两绝以报

许南英

陶公解组官书晋,和民韬光璞抱荆。táo gōng jiě zǔ guān shū jìn,hé mín tāo guāng pú bào jīng。
时地限人毋自苦,故山猿鹤有同行!shí dì xiàn rén wú zì kǔ,gù shān yuán hè yǒu tóng xíng!

花露水

许南英

有时一点透灵犀,鼻观闻香醉欲迷。yǒu shí yī diǎn tòu líng xī,bí guān wén xiāng zuì yù mí。
色相已空馀味在,可怜弱质委香泥!sè xiāng yǐ kōng yú wèi zài,kě lián ruò zhì wěi xiāng ní!