古诗词

书杨忠悯公张夫人疏

孙原湘

吉祥善事宁有此,夫作忠臣妇代死。jí xiáng shàn shì níng yǒu cǐ,fū zuò zhōng chén fù dài sǐ。
事虽未成志则尔,一疏煌煌播西市。shì suī wèi chéng zhì zé ěr,yī shū huáng huáng bō xī shì。
天河钓叟紫极翁,沉香叶冠翊赞功。tiān hé diào sǒu zǐ jí wēng,chén xiāng yè guān yì zàn gōng。
燎原之火倒海水,小儿鼾卧东楼东。liáo yuán zhī huǒ dào hǎi shuǐ,xiǎo ér hān wò dōng lóu dōng。
文管家,武管家,黄金鬻爵不肯赊。wén guǎn jiā,wǔ guǎn jiā,huáng jīn yù jué bù kěn shē。
赵家儿,鄢家儿,白日鬼蜮行其私。zhào jiā ér,yān jiā ér,bái rì guǐ yù xíng qí sī。
除我疡,杀南塘。chú wǒ yáng,shā nán táng。
比翟方,杀同乡。bǐ dí fāng,shā tóng xiāng。
下有杀人子,上事好杀皇。xià yǒu shā rén zi,shàng shì hǎo shā huáng。
椒山剌剌不晓事,十罪牵连二王字。jiāo shān lá lá bù xiǎo shì,shí zuì qiān lián èr wáng zì。
一鸾已困况百鸾,风吹枷锁倾城观。yī luán yǐ kùn kuàng bǎi luán,fēng chuī jiā suǒ qīng chéng guān。
窜张经尾取上旨,明杀谏官自此始。cuàn zhāng jīng wěi qǔ shàng zhǐ,míng shā jiàn guān zì cǐ shǐ。
尧斋英明四海钦,杀人反快奸人心。yáo zhāi yīng míng sì hǎi qīn,shā rén fǎn kuài jiān rén xīn。
幸遇邹徐霹雳手,射倒高山射培塿。xìng yù zōu xú pī lì shǒu,shè dào gāo shān shè péi lǒu。
可怜一字不成时,二十七姬星散走。kě lián yī zì bù chéng shí,èr shí qī jī xīng sàn zǒu。
不见苏纲息女代贵溪,两家不愧忠臣妻。bù jiàn sū gāng xī nǚ dài guì xī,liǎng jiā bù kuì zhōng chén qī。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

大家

孙原湘

形影相随语意关,调琴弄瑟两都娴。xíng yǐng xiāng suí yǔ yì guān,diào qín nòng sè liǎng dōu xián。
心如江汉交流水,梦在罗浮合体山。xīn rú jiāng hàn jiāo liú shuǐ,mèng zài luó fú hé tǐ shān。
承露绮兰双箭起,凌波罗袜一弓弯。chéng lù qǐ lán shuāng jiàn qǐ,líng bō luó wà yī gōng wān。
春晴不敢楼头望,恐被桃花妒玉颜。chūn qíng bù gǎn lóu tóu wàng,kǒng bèi táo huā dù yù yán。

大家

孙原湘

七情雕刻玉珑玲,光彻玻璃一座屏。qī qíng diāo kè yù lóng líng,guāng chè bō lí yī zuò píng。
约伴彩笺书日子,试儿锦字认风丁。yuē bàn cǎi jiān shū rì zi,shì ér jǐn zì rèn fēng dīng。
愁听谢豹啼残月,苦讽牵牛觅小星。chóu tīng xiè bào tí cán yuè,kǔ fěng qiān niú mì xiǎo xīng。
修得闺房清福胜,不教鹦鹉念心经。xiū dé guī fáng qīng fú shèng,bù jiào yīng wǔ niàn xīn jīng。

大家

孙原湘

也愿红颜也白头,一分慧带一分愁。yě yuàn hóng yán yě bái tóu,yī fēn huì dài yī fēn chóu。
恐防归燕常开箔,怕见飞英不下楼。kǒng fáng guī yàn cháng kāi bó,pà jiàn fēi yīng bù xià lóu。
绮语尚耽平素癖,芳情早谢踏青游。qǐ yǔ shàng dān píng sù pǐ,fāng qíng zǎo xiè tà qīng yóu。
簪花写幅兰亭帖,便当初三禊事修。zān huā xiě fú lán tíng tiē,biàn dāng chū sān xì shì xiū。

仙才

孙原湘

闺房林下誉难偏,一副身心两副妍。guī fáng lín xià yù nán piān,yī fù shēn xīn liǎng fù yán。
不道聪明尤绝世,即论光艳合生天。bù dào cōng míng yóu jué shì,jí lùn guāng yàn hé shēng tiān。
容教佛见拈花笑,诗到神来脱草传。róng jiào fú jiàn niān huā xiào,shī dào shén lái tuō cǎo chuán。
我欲讽卿键绣闼,放他霜月斗婵娟。wǒ yù fěng qīng jiàn xiù tà,fàng tā shuāng yuè dòu chán juān。

画舫四首

孙原湘

画舫相排若比邻,不曾珠箔障香尘。huà fǎng xiāng pái ruò bǐ lín,bù céng zhū bó zhàng xiāng chén。
一家语笑情初洽,半晌沉吟态更真。yī jiā yǔ xiào qíng chū qià,bàn shǎng chén yín tài gèng zhēn。
纨扇偶擎非掩敛,罗衣欲换且逡巡。wán shàn ǒu qíng fēi yǎn liǎn,luó yī yù huàn qiě qūn xún。
凭阑囗自青天看,几见嫦娥要辟人。píng lán wéi zì qīng tiān kàn,jǐ jiàn cháng é yào pì rén。

画舫四首

孙原湘

一分才调一分情,全是玲珑不是轻。yī fēn cái diào yī fēn qíng,quán shì líng lóng bù shì qīng。
倾国偶逢须福分,守宫才退更鲜明。qīng guó ǒu féng xū fú fēn,shǒu gōng cái tuì gèng xiān míng。
裙边蝴蝶郎持定,袖上花枝姊唾成。qún biān hú dié láng chí dìng,xiù shàng huā zhī zǐ tuò chéng。
仙骨未容人仿佛,自临春水照盈盈。xiān gǔ wèi róng rén fǎng fú,zì lín chūn shuǐ zhào yíng yíng。

画舫四首

孙原湘

左倚兰桡右桂旗,惊鸿影落碧玻璃。zuǒ yǐ lán ráo yòu guì qí,jīng hóng yǐng luò bì bō lí。
生成细骨轻躯好,悉听横看侧视宜。shēng chéng xì gǔ qīng qū hǎo,xī tīng héng kàn cè shì yí。
恕我狂名帘不下,厌人谀语傍潜移。shù wǒ kuáng míng lián bù xià,yàn rén yú yǔ bàng qián yí。
幽兰自是深闺种,许蝶闻香禁蝶知。yōu lán zì shì shēn guī zhǒng,xǔ dié wén xiāng jìn dié zhī。

画舫四首

孙原湘

亚字红桥折向东,橹枝摇曳太匆匆。yà zì hóng qiáo zhé xiàng dōng,lǔ zhī yáo yè tài cōng cōng。
云多离合晴难定,花有阴阳致不同。yún duō lí hé qíng nán dìng,huā yǒu yīn yáng zhì bù tóng。
逼近更闻香荡越,薄瞑犹胜月朦胧。bī jìn gèng wén xiāng dàng yuè,báo míng yóu shèng yuè méng lóng。
明眸焉肯轻回睐,自觉微波面面通。míng móu yān kěn qīng huí lài,zì jué wēi bō miàn miàn tōng。

层城

孙原湘

望彻层城坐彻宵,苦将心眼记丰标。wàng chè céng chéng zuò chè xiāo,kǔ jiāng xīn yǎn jì fēng biāo。
生来仙骨非丹换,摹拟神情胜白描。shēng lái xiān gǔ fēi dān huàn,mó nǐ shén qíng shèng bái miáo。
牛女若逢应妒巧,莺花相对苦争娇。niú nǚ ruò féng yīng dù qiǎo,yīng huā xiāng duì kǔ zhēng jiāo。
丹诚欲寄何由达,吹煞灯前白玉箫。dān chéng yù jì hé yóu dá,chuī shā dēng qián bái yù xiāo。

层城

孙原湘

别来追忆总模糊,祇悔当时领略粗。bié lái zhuī yì zǒng mó hú,qí huǐ dāng shí lǐng lüè cū。
妄想自知须忏悔,闲情何碍属虚无。wàng xiǎng zì zhī xū chàn huǐ,xián qíng hé ài shǔ xū wú。
款门甘袖三年刺,屣画拚将百日呼。kuǎn mén gān xiù sān nián cì,xǐ huà pàn jiāng bǎi rì hū。
愿化木兰舟上楫,供君稳坐玉纤扶。yuàn huà mù lán zhōu shàng jí,gōng jūn wěn zuò yù xiān fú。

兰信

孙原湘

传来消息是耶非,错认湘妃作宓妃。chuán lái xiāo xī shì yé fēi,cuò rèn xiāng fēi zuò mì fēi。
标识幸馀青玉佩,随常爱著白绡衣。biāo shí xìng yú qīng yù pèi,suí cháng ài zhù bái xiāo yī。
鸳鸯早誓横塘偶,蛱蝶遥从外幕飞。yuān yāng zǎo shì héng táng ǒu,jiá dié yáo cóng wài mù fēi。
怪道碧桃花独艳,只贪颜色子犹稀。guài dào bì táo huā dú yàn,zhǐ tān yán sè zi yóu xī。

兰信

孙原湘

动是飞仙静是神,不容窥破意才真。dòng shì fēi xiān jìng shì shén,bù róng kuī pò yì cái zhēn。
深情何但能容妾,绝色无须更妒人。shēn qíng hé dàn néng róng qiè,jué sè wú xū gèng dù rén。
捏土互搀夫婿像,隔帏曾屈小郎宾。niē tǔ hù chān fū xù xiàng,gé wéi céng qū xiǎo láng bīn。
寻常喜愠都藏过,还恐全家学笑颦。xún cháng xǐ yùn dōu cáng guò,hái kǒng quán jiā xué xiào pín。

新睛

孙原湘

丰姿瞥见更倾城,众里纤长最著明。fēng zī piē jiàn gèng qīng chéng,zhòng lǐ xiān zhǎng zuì zhù míng。
翠袖羞拢金钏影,画帘惊堕玉钗声。cuì xiù xiū lǒng jīn chuàn yǐng,huà lián jīng duò yù chāi shēng。
贵人原自肌盈实,妃子何惭骨细轻。guì rén yuán zì jī yíng shí,fēi zi hé cán gǔ xì qīng。
一种大家风范在,暂来门巷看新晴。yī zhǒng dà jiā fēng fàn zài,zàn lái mén xiàng kàn xīn qíng。

玉问

孙原湘

误触晶屏獭髓敷,一丝霞气透云乌。wù chù jīng píng tǎ suǐ fū,yī sī xiá qì tòu yún wū。
久知白璧推瑜瑾,肯把黄金属画图。jiǔ zhī bái bì tuī yú jǐn,kěn bǎ huáng jīn shǔ huà tú。
妒口悉凭同列谤,高情转避俗人谀。dù kǒu xī píng tóng liè bàng,gāo qíng zhuǎn bì sú rén yú。
山河倒影银蟾里,曾累姮娥绝色无。shān hé dào yǐng yín chán lǐ,céng lèi héng é jué sè wú。

玉问

孙原湘

草草梳头暖玉搔,青铜秘钥手轻操。cǎo cǎo shū tóu nuǎn yù sāo,qīng tóng mì yào shǒu qīng cāo。
析来文箸湘妃竹,制就银杯阿母桃。xī lái wén zhù xiāng fēi zhú,zhì jiù yín bēi ā mǔ táo。
风雅最能倾女伴,雪花亲自靧儿曹。fēng yǎ zuì néng qīng nǚ bàn,xuě huā qīn zì huì ér cáo。
乌丝掌籍烦书写,落笔先题一字糕。wū sī zhǎng jí fán shū xiě,luò bǐ xiān tí yī zì gāo。
6701234567»