古诗词

月午楼歌

孙原湘

明月出海先上楼,我楼况在高山头。míng yuè chū hǎi xiān shàng lóu,wǒ lóu kuàng zài gāo shān tóu。
开窗放出白云去,风帘尽控双银钩。kāi chuāng fàng chū bái yún qù,fēng lián jǐn kòng shuāng yín gōu。
一丸才过高松顶,屏风乱泻虬龙影。yī wán cái guò gāo sōng dǐng,píng fēng luàn xiè qiú lóng yǐng。
摊书不用青藜然,碧空自有明珠悬。tān shū bù yòng qīng lí rán,bì kōng zì yǒu míng zhū xuán。
黄高峰头云浪涌,金鳌峰背沧波动。huáng gāo fēng tóu yún làng yǒng,jīn áo fēng bèi cāng bō dòng。
山下万顷云海铺,天心一丝云气无。shān xià wàn qǐng yún hǎi pù,tiān xīn yī sī yún qì wú。
清光愈高读愈苦,月照书丛月色古。qīng guāng yù gāo dú yù kǔ,yuè zhào shū cóng yuè sè gǔ。
仙巢惊起老鹤舞,窗中不知月已午。xiān cháo jīng qǐ lǎo hè wǔ,chuāng zhōng bù zhī yuè yǐ wǔ。
露珠瑟瑟风泠泠,屋角余挂三四星。lù zhū sè sè fēng líng líng,wū jiǎo yú guà sān sì xīng。
冰轮欲西还倒行。bīng lún yù xī hái dào xíng。
似怜读书声好听。shì lián dú shū shēng hǎo tīng。
冷光一线射人面,射月眼光亦如电。lěng guāng yī xiàn shè rén miàn,shè yuè yǎn guāng yì rú diàn。
明月不落读不厌,水滴蟾蜍欲穿砚。míng yuè bù luò dú bù yàn,shuǐ dī chán chú yù chuān yàn。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

新年即事

孙原湘

中门夜静不惊厖,鱼媵樵青病一双。zhōng mén yè jìng bù jīng páng,yú yìng qiáo qīng bìng yī shuāng。
却喜个人犹健在,小楼灯火自关窗。què xǐ gè rén yóu jiàn zài,xiǎo lóu dēng huǒ zì guān chuāng。

新年即事

孙原湘

恹恹春瘦强支持,定累多情百遍思。yān yān chūn shòu qiáng zhī chí,dìng lèi duō qíng bǎi biàn sī。
特向窗中传数语,要人知道未眠时。tè xiàng chuāng zhōng chuán shù yǔ,yào rén zhī dào wèi mián shí。

拜梅

孙原湘

青莲才思九州横,独对梅花傲不成。qīng lián cái sī jiǔ zhōu héng,dú duì méi huā ào bù chéng。
七贵五侯供一笑,满身风雪拜卿卿。qī guì wǔ hóu gōng yī xiào,mǎn shēn fēng xuě bài qīng qīng。

秋词

孙原湘

相如病骨怕秋寒,那更临风惨不欢。xiāng rú bìng gǔ pà qiū hán,nà gèng lín fēng cǎn bù huān。
千万为侬休自苦,君身安始妾心安。qiān wàn wèi nóng xiū zì kǔ,jūn shēn ān shǐ qiè xīn ān。

秋词

孙原湘

风清露白已凉天,楼上灯红尚未眠。fēng qīng lù bái yǐ liáng tiān,lóu shàng dēng hóng shàng wèi mián。
如此夜深罗袖薄,为谁犹立绣窗边。rú cǐ yè shēn luó xiù báo,wèi shuí yóu lì xiù chuāng biān。

秋词

孙原湘

仙人生就骨清癯,谁识丰容是病馀。xiān rén shēng jiù gǔ qīng qú,shuí shí fēng róng shì bìng yú。
那得纤腰真入抱,玉肌亲切看何如。nà dé xiān yāo zhēn rù bào,yù jī qīn qiè kàn hé rú。

横霞仙馆杂事

孙原湘

佛容光艳世无寻,供养端宜紫竹林。fú róng guāng yàn shì wú xún,gōng yǎng duān yí zǐ zhú lín。
我愿将身化童子,朝朝合掌拜观音。wǒ yuàn jiāng shēn huà tóng zi,cháo cháo hé zhǎng bài guān yīn。

横霞仙馆杂事

孙原湘

只道粗才定品差,幽兰偏比别人家。zhǐ dào cū cái dìng pǐn chà,yōu lán piān bǐ bié rén jiā。
回瞋一笑思量著,原是梅花第一花。huí chēn yī xiào sī liàng zhù,yuán shì méi huā dì yī huā。

横霞仙馆杂事

孙原湘

为恐狂奴思不禁,朱樱宛转避春禽。wèi kǒng kuáng nú sī bù jìn,zhū yīng wǎn zhuǎn bì chūn qín。
星妃微露莲花舌,未许沾唇已许心。xīng fēi wēi lù lián huā shé,wèi xǔ zhān chún yǐ xǔ xīn。

横霞仙馆杂事

孙原湘

画堂相见倍矜严,眼角眉梢尽避嫌。huà táng xiāng jiàn bèi jīn yán,yǎn jiǎo méi shāo jǐn bì xián。
六幅湘裙风不动,暗传心事与鞋尖。liù fú xiāng qún fēng bù dòng,àn chuán xīn shì yǔ xié jiān。

横霞仙馆杂事

孙原湘

郎来深坐绿窗纱,看我梳成两鬓鸦。láng lái shēn zuò lǜ chuāng shā,kàn wǒ shū chéng liǎng bìn yā。
当着小姑留不得,待伊临去唤煎茶。dāng zhe xiǎo gū liú bù dé,dài yī lín qù huàn jiān chá。

横霞仙馆杂事

孙原湘

含情低首不轻抬,还恐当窗女伴猜。hán qíng dī shǒu bù qīng tái,hái kǒng dāng chuāng nǚ bàn cāi。
趁着金针重度候,看郎偷眼看侬来。chèn zhe jīn zhēn zhòng dù hòu,kàn láng tōu yǎn kàn nóng lái。

横霞仙馆杂事

孙原湘

相邀姊妹出花前,人自徐行我转先。xiāng yāo zǐ mèi chū huā qián,rén zì xú xíng wǒ zhuǎn xiān。
闪过小屏山一角,任郎偷搦指尖妍。shǎn guò xiǎo píng shān yī jiǎo,rèn láng tōu nuò zhǐ jiān yán。

横霞仙馆杂事

孙原湘

春社如云紫陌过,重帘窣地注娇波。chūn shè rú yún zǐ mò guò,zhòng lián sū dì zhù jiāo bō。
谁知帘外萧郎立,促膝温存半晌多。shuí zhī lián wài xiāo láng lì,cù xī wēn cún bàn shǎng duō。

横霞仙馆杂事

孙原湘

戏取茶瓯当酒杯,手拈红豆教郎猜。xì qǔ chá ōu dāng jiǔ bēi,shǒu niān hóng dòu jiào láng cāi。
怪人料事偏奇中,手握双钩不肯开。guài rén liào shì piān qí zhōng,shǒu wò shuāng gōu bù kěn kāi。