古诗词

题姜白石像

孙原湘

七百年事如秋烟,劫灰中有不死仙。qī bǎi nián shì rú qiū yān,jié huī zhōng yǒu bù sǐ xiān。
六下下攫终得全,曹衣吴带何翛然。liù xià xià jué zhōng dé quán,cáo yī wú dài hé xiāo rán。
当时鄱阳侠少年,雪花夜打乌篷船。dāng shí pó yáng xiá shǎo nián,xuě huā yè dǎ wū péng chuán。
浪游南岳不得旋,手拔龙角弹湘弦。làng yóu nán yuè bù dé xuán,shǒu bá lóng jiǎo dàn xiāng xián。
彝陵幸遇萧东夫,东来径参范石湖。yí líng xìng yù xiāo dōng fū,dōng lái jìng cān fàn shí hú。
声名一旦满天下,四顾谁能荐司马?shēng míng yī dàn mǎn tiān xià,sì gù shuí néng jiàn sī mǎ?
奋笔自议太常雅,其奈黄钟不敌瓦。fèn bǐ zì yì tài cháng yǎ,qí nài huáng zhōng bù dí wǎ。
偶耽吴兴山水奇,白石洞天插我篱。ǒu dān wú xīng shān shuǐ qí,bái shí dòng tiān chā wǒ lí。
累累白石不疗饥,腹中惟燕潘柽诗。lèi lèi bái shí bù liáo jī,fù zhōng wéi yàn pān chēng shī。
兴酣自携碧玉箫,间鸥引过松陵桥。xīng hān zì xié bì yù xiāo,jiān ōu yǐn guò sōng líng qiáo。
鹰扬之印空佩腰,照水白发风萧萧。yīng yáng zhī yìn kōng pèi yāo,zhào shuǐ bái fā fēng xiāo xiāo。
马塍花开香沁土,小红偷洒燕脂雨。mǎ chéng huā kāi xiāng qìn tǔ,xiǎo hóng tōu sǎ yàn zhī yǔ。
鸑鷟无声石人语,一往孤云竟千古。yuè zhuó wú shēng shí rén yǔ,yī wǎng gū yún jìng qiān gǔ。
沈檀雕匣吴绫装,明珠辟火深深藏。shěn tán diāo xiá wú líng zhuāng,míng zhū pì huǒ shēn shēn cáng。
风吹鹤鳖如烟动,纸上古香发南宋。fēng chuī hè biē rú yān dòng,zhǐ shàng gǔ xiāng fā nán sòng。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

横霞仙馆杂事

孙原湘

欲度樱桃味与郎,背人离坐走佯佯。yù dù yīng táo wèi yǔ láng,bèi rén lí zuò zǒu yáng yáng。
玉瓯一点波罗蜜,分付消魂自去尝。yù ōu yī diǎn bō luó mì,fēn fù xiāo hún zì qù cháng。

横霞仙馆杂事

孙原湘

问郎底事病双眸,可恨银灯可闷愁。wèn láng dǐ shì bìng shuāng móu,kě hèn yín dēng kě mèn chóu。
好避绿窗风日暖,如何还写字蝇头。hǎo bì lǜ chuāng fēng rì nuǎn,rú hé hái xiě zì yíng tóu。

横霞仙馆杂事

孙原湘

仙骨姗删响佩琚,径来檀几泥相如。xiān gǔ shān shān xiǎng pèi jū,jìng lái tán jǐ ní xiāng rú。
玉纤替按云蓝纸,只道贪看倒薤书。yù xiān tì àn yún lán zhǐ,zhǐ dào tān kàn dào xiè shū。

娇瞋

孙原湘

热肠冷面两难猜,越是依依越扬开。rè cháng lěng miàn liǎng nán cāi,yuè shì yī yī yuè yáng kāi。
却忆乍成欢爱日,满身香雾近人来。què yì zhà chéng huān ài rì,mǎn shēn xiāng wù jìn rén lái。

娇瞋

孙原湘

错认真情是杂情,难将心迹剖分明。cuò rèn zhēn qíng shì zá qíng,nán jiāng xīn jì pōu fēn míng。
只消自看淩波影,更有何人比得卿。zhǐ xiāo zì kàn líng bō yǐng,gèng yǒu hé rén bǐ dé qīng。

奏记妆楼

孙原湘

自迁楼阁可清宁,可怕高寒可睡醒。zì qiān lóu gé kě qīng níng,kě pà gāo hán kě shuì xǐng。
可想玉郎声息到,推窗悄倚画屏听。kě xiǎng yù láng shēng xī dào,tuī chuāng qiāo yǐ huà píng tīng。

奏记妆楼

孙原湘

平时行近绣帘前,一笑双眸语早传。píng shí xíng jìn xiù lián qián,yī xiào shuāng móu yǔ zǎo chuán。
今日怕掀帘子看,隔层楼似隔层天。jīn rì pà xiān lián zi kàn,gé céng lóu shì gé céng tiān。

奏记妆楼

孙原湘

听得鹦哥唤客不,屧声已到玉梯头。tīng dé yīng gē huàn kè bù,xiè shēng yǐ dào yù tī tóu。
心嫌女伴私猜料,只说看花偶下楼。xīn xián nǚ bàn sī cāi liào,zhǐ shuō kàn huā ǒu xià lóu。

牡丹下宴集

孙原湘

锦幛围云五色齐,入窗都展绿玻瓈。jǐn zhàng wéi yún wǔ sè qí,rù chuāng dōu zhǎn lǜ bō lí。
名花一种春无赛,却见倾城首亦低。míng huā yī zhǒng chūn wú sài,què jiàn qīng chéng shǒu yì dī。

牡丹下宴集

孙原湘

斜背花枝坐绿纱,恐花羞见面如霞。xié bèi huā zhī zuò lǜ shā,kǒng huā xiū jiàn miàn rú xiá。
反教夺尽花颜色,人对花来不看花。fǎn jiào duó jǐn huā yán sè,rén duì huā lái bù kàn huā。

牡丹下宴集

孙原湘

女伴藏钩赌玉杯,聪明十度九赢回。nǚ bàn cáng gōu dǔ yù bēi,cōng míng shí dù jiǔ yíng huí。
就中偏是郎心湣,却费沉吟半晌猜。jiù zhōng piān shì láng xīn mǐn,què fèi chén yín bàn shǎng cāi。

牡丹下宴集

孙原湘

郎拈梅子出花阴,剥赠梅仁示意深。láng niān méi zi chū huā yīn,bō zèng méi rén shì yì shēn。
故把玉纤摩弄久,教伊知道会伊心。gù bǎ yù xiān mó nòng jiǔ,jiào yī zhī dào huì yī xīn。

牡丹下宴集

孙原湘

席罢香舆散画阑,感卿花下独来看。xí bà xiāng yú sàn huà lán,gǎn qīng huā xià dú lái kàn。
比肩立尽斜阳影,相见非难别总难。bǐ jiān lì jǐn xié yáng yǐng,xiāng jiàn fēi nán bié zǒng nán。

释炻

孙原湘

寒暄数语出金堂,一字无由漏隐肠。hán xuān shù yǔ chū jīn táng,yī zì wú yóu lòu yǐn cháng。
越是空来情越好,当时容易转寻常。yuè shì kōng lái qíng yuè hǎo,dāng shí róng yì zhuǎn xún cháng。

记忆即书

孙原湘

社鼓喧喧殷六街,东风摇荡画帘斜。shè gǔ xuān xuān yīn liù jiē,dōng fēng yáo dàng huà lián xié。
万花丛里偷眸看,始信梅花第一花。wàn huā cóng lǐ tōu móu kàn,shǐ xìn méi huā dì yī huā。