古诗词

赠朱秋坪明经即题其洗砚图

孙原湘

南梁北刘无昔人,后来更推蔡与陈。nán liáng běi liú wú xī rén,hòu lái gèng tuī cài yǔ chén。
钟溪既老德清病,纷纷馆阁推麒麟。zhōng xī jì lǎo dé qīng bìng,fēn fēn guǎn gé tuī qí lín。
朱君少有临池癖,日闭萧斋抚古迹。zhū jūn shǎo yǒu lín chí pǐ,rì bì xiāo zhāi fǔ gǔ jì。
杀尽山中紫兔毫,洒残绝域金壶墨。shā jǐn shān zhōng zǐ tù háo,sǎ cán jué yù jīn hú mò。
五十头颅鬓骚屑,染翰朝朝腕欲折。wǔ shí tóu lú bìn sāo xiè,rǎn hàn cháo cháo wàn yù zhé。
骆驼桥西片纸出,人道风神似松雪。luò tuó qiáo xī piàn zhǐ chū,rén dào fēng shén shì sōng xuě。
吾乡书法溯二冯,翁张汪邵谁雌雄?wú xiāng shū fǎ sù èr féng,wēng zhāng wāng shào shuí cí xióng?
绝伦虽无羲献迹,古法未失钟胡风。jué lún suī wú xī xiàn jì,gǔ fǎ wèi shī zhōng hú fēng。
自从俗书逞姿熊,子弟家家学姚派。zì cóng sú shū chěng zī xióng,zi dì jiā jiā xué yáo pài。
瓣香祇识奉华亭,笔阵谁知求晋代。bàn xiāng qí shí fèng huá tíng,bǐ zhèn shuí zhī qiú jìn dài。
君今僻居临水村,罗列金石娱朝昏。jūn jīn pì jū lín shuǐ cūn,luó liè jīn shí yú cháo hūn。
红柿周围白板屋,绿天自裹铁叶门。hóng shì zhōu wéi bái bǎn wū,lǜ tiān zì guǒ tiě yè mén。
香姜古砚浮寒碧,浸入明漪涨云色。xiāng jiāng gǔ yàn fú hán bì,jìn rù míng yī zhǎng yún sè。
欲知君书得力处,但看一池秋水黑。yù zhī jūn shū dé lì chù,dàn kàn yī chí qiū shuǐ hēi。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

闺人养疴辞

孙原湘

刺铜清影拂帘长,鼎沸松风药透香。cì tóng qīng yǐng fú lián zhǎng,dǐng fèi sōng fēng yào tòu xiāng。
亲把银匙调一过,同心甘苦愿分尝。qīn bǎ yín shi diào yī guò,tóng xīn gān kǔ yuàn fēn cháng。

闺人养疴辞

孙原湘

暂废椒花格律新,绕床书卷尚逡巡。zàn fèi jiāo huā gé lǜ xīn,rào chuáng shū juǎn shàng qūn xún。
卧中听得秦嘉咏,一字推敲又损神。wò zhōng tīng dé qín jiā yǒng,yī zì tuī qiāo yòu sǔn shén。

闺人养疴辞

孙原湘

竹床冰簟镇相亲,吟瘦身看病瘦身。zhú chuáng bīng diàn zhèn xiāng qīn,yín shòu shēn kàn bìng shòu shēn。
听说莲塘遭雨打,今年花更瘦于人。tīng shuō lián táng zāo yǔ dǎ,jīn nián huā gèng shòu yú rén。

闺人养疴辞

孙原湘

疏云先作一分秋,添得窗棂绿更幽。shū yún xiān zuò yī fēn qiū,tiān dé chuāng líng lǜ gèng yōu。
几点雨弹凉叶上,红心枯草又新抽。jǐ diǎn yǔ dàn liáng yè shàng,hóng xīn kū cǎo yòu xīn chōu。

闺人养疴辞

孙原湘

隔年情事记分明,雪碗冰盘夜话清。gé nián qíng shì jì fēn míng,xuě wǎn bīng pán yè huà qīng。
昨日到门亲听得,小鬟偷学诵诗声。zuó rì dào mén qīn tīng dé,xiǎo huán tōu xué sòng shī shēng。

闺人养疴辞

孙原湘

妆楼昼静屦聋无,画稿丛残墨未枯。zhuāng lóu zhòu jìng jù lóng wú,huà gǎo cóng cán mò wèi kū。
等月再生人病起,拜双星夜玉梯扶。děng yuè zài shēng rén bìng qǐ,bài shuāng xīng yè yù tī fú。

密意

孙原湘

柳样春浓絮样颠,轻云无迹过青天。liǔ yàng chūn nóng xù yàng diān,qīng yún wú jì guò qīng tiān。
人前第一须留意,莫把双眸注妾边。rén qián dì yī xū liú yì,mò bǎ shuāng móu zhù qiè biān。

春憾

孙原湘

西风吹月满高楼,楼上珠帘尽下钩。xī fēng chuī yuè mǎn gāo lóu,lóu shàng zhū lián jǐn xià gōu。
兰病未苏梅欲褪,二分春色十分愁。lán bìng wèi sū méi yù tuì,èr fēn chūn sè shí fēn chóu。

美人家饮花露饮毕而馀香在碗

孙原湘

琼浆滴滴入诗喉,香气犹沾碧玉瓯。qióng jiāng dī dī rù shī hóu,xiāng qì yóu zhān bì yù ōu。
恰似鬓边花落下,芬芳常在美人头。qià shì bìn biān huā luò xià,fēn fāng cháng zài měi rén tóu。

美人家饮花露饮毕而馀香在碗

孙原湘

一朵仙霞捧九霄,散花天女手亲调。yī duǒ xiān xiá pěng jiǔ xiāo,sàn huā tiān nǚ shǒu qīn diào。
玉瓯本是无情物,入骨浓香不肯消。yù ōu běn shì wú qíng wù,rù gǔ nóng xiāng bù kěn xiāo。

题兰绝句

孙原湘

只合离骚一卷书,水仙相伴住清虚。zhǐ hé lí sāo yī juǎn shū,shuǐ xiān xiāng bàn zhù qīng xū。
诗人眼底花如海,除却寒梅尽不如。shī rén yǎn dǐ huā rú hǎi,chú què hán méi jǐn bù rú。

题兰绝句

孙原湘

楚云旖旎水缠绵,生就珠胎玉骨仙。chǔ yún yǐ nǐ shuǐ chán mián,shēng jiù zhū tāi yù gǔ xiān。
昨夜潇湘明月下,意中人恰似卿妍。zuó yè xiāo xiāng míng yuè xià,yì zhōng rén qià shì qīng yán。

横波

孙原湘

百巧千灵藕孔多,泥人全在两横波。bǎi qiǎo qiān líng ǒu kǒng duō,ní rén quán zài liǎng héng bō。
如愁如喜还如怒,媚态三番一刹那。rú chóu rú xǐ hái rú nù,mèi tài sān fān yī shā nà。

七夕惆怅辞

孙原湘

天上相思有了时,一年一度一佳期。tiān shàng xiāng sī yǒu le shí,yī nián yī dù yī jiā qī。
人间只有相看分,也要迢迢远别离。rén jiān zhǐ yǒu xiāng kàn fēn,yě yào tiáo tiáo yuǎn bié lí。

无题

孙原湘

就使楼头响佩环,娟娟秋影隔银湾。jiù shǐ lóu tóu xiǎng pèi huán,juān juān qiū yǐng gé yín wān。
如今影也无从见,学到双星夙分难。rú jīn yǐng yě wú cóng jiàn,xué dào shuāng xīng sù fēn nán。