古诗词

赠朱秋坪明经即题其洗砚图

孙原湘

南梁北刘无昔人,后来更推蔡与陈。nán liáng běi liú wú xī rén,hòu lái gèng tuī cài yǔ chén。
钟溪既老德清病,纷纷馆阁推麒麟。zhōng xī jì lǎo dé qīng bìng,fēn fēn guǎn gé tuī qí lín。
朱君少有临池癖,日闭萧斋抚古迹。zhū jūn shǎo yǒu lín chí pǐ,rì bì xiāo zhāi fǔ gǔ jì。
杀尽山中紫兔毫,洒残绝域金壶墨。shā jǐn shān zhōng zǐ tù háo,sǎ cán jué yù jīn hú mò。
五十头颅鬓骚屑,染翰朝朝腕欲折。wǔ shí tóu lú bìn sāo xiè,rǎn hàn cháo cháo wàn yù zhé。
骆驼桥西片纸出,人道风神似松雪。luò tuó qiáo xī piàn zhǐ chū,rén dào fēng shén shì sōng xuě。
吾乡书法溯二冯,翁张汪邵谁雌雄?wú xiāng shū fǎ sù èr féng,wēng zhāng wāng shào shuí cí xióng?
绝伦虽无羲献迹,古法未失钟胡风。jué lún suī wú xī xiàn jì,gǔ fǎ wèi shī zhōng hú fēng。
自从俗书逞姿熊,子弟家家学姚派。zì cóng sú shū chěng zī xióng,zi dì jiā jiā xué yáo pài。
瓣香祇识奉华亭,笔阵谁知求晋代。bàn xiāng qí shí fèng huá tíng,bǐ zhèn shuí zhī qiú jìn dài。
君今僻居临水村,罗列金石娱朝昏。jūn jīn pì jū lín shuǐ cūn,luó liè jīn shí yú cháo hūn。
红柿周围白板屋,绿天自裹铁叶门。hóng shì zhōu wéi bái bǎn wū,lǜ tiān zì guǒ tiě yè mén。
香姜古砚浮寒碧,浸入明漪涨云色。xiāng jiāng gǔ yàn fú hán bì,jìn rù míng yī zhǎng yún sè。
欲知君书得力处,但看一池秋水黑。yù zhī jūn shū dé lì chù,dàn kàn yī chí qiū shuǐ hēi。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

秋词

孙原湘

洗空脂粉晚妆成,真色看来倍有情。xǐ kōng zhī fěn wǎn zhuāng chéng,zhēn sè kàn lái bèi yǒu qíng。
更喜一弯心字月,玉人眉额照秋清。gèng xǐ yī wān xīn zì yuè,yù rén méi é zhào qiū qīng。

秋词

孙原湘

洞房轻把玉屏推,手握青丝下镜台。dòng fáng qīng bǎ yù píng tuī,shǒu wò qīng sī xià jìng tái。
知为阿侬生日到,多情先日送花来。zhī wèi ā nóng shēng rì dào,duō qíng xiān rì sòng huā lái。

评梅

孙原湘

东阁南枝第一春,阿谁配得藐姑神。dōng gé nán zhī dì yī chūn,ā shuí pèi dé miǎo gū shén。
无心自与梅花品,半晌低颜不应人。wú xīn zì yǔ méi huā pǐn,bàn shǎng dī yán bù yīng rén。

雨阻

孙原湘

黄昏独自下帘栊,挑尽银釭不肯红。huáng hūn dú zì xià lián lóng,tiāo jǐn yín gāng bù kěn hóng。
有限清欢好时节,可堪抛掷雨声中。yǒu xiàn qīng huān hǎo shí jié,kě kān pāo zhì yǔ shēng zhōng。

雨阻

孙原湘

料卿知我忆卿真,绣被难安转侧身。liào qīng zhī wǒ yì qīng zhēn,xiù bèi nán ān zhuǎn cè shēn。
听尽漏声还听雨,绿窗同是未眠人。tīng jǐn lòu shēng hái tīng yǔ,lǜ chuāng tóng shì wèi mián rén。

雨阻

孙原湘

闭户沉沉长绿莎,隔条街巷抵银河。bì hù chén chén zhǎng lǜ shā,gé tiáo jiē xiàng dǐ yín hé。
一宵两处芭蕉上,不敌相思泪点多。yī xiāo liǎng chù bā jiāo shàng,bù dí xiāng sī lèi diǎn duō。

雨阻

孙原湘

兼旬梅雨苦如年,霁后晴云火欲然。jiān xún méi yǔ kǔ rú nián,jì hòu qíng yún huǒ yù rán。
雨即阻人晴亦阻,天公难作是情天。yǔ jí zǔ rén qíng yì zǔ,tiān gōng nán zuò shì qíng tiān。

雨阻

孙原湘

相期隔日到妆台,苦被金闺女伴猜。xiāng qī gé rì dào zhuāng tái,kǔ bèi jīn guī nǚ bàn cāi。
如此炎官张火伞,迎朝触热为谁来。rú cǐ yán guān zhāng huǒ sǎn,yíng cháo chù rè wèi shuí lái。

书愤寄所思

孙原湘

怕检罗衣旧日香,怕登楼阁睹斜阳。pà jiǎn luó yī jiù rì xiāng,pà dēng lóu gé dǔ xié yáng。
眼前事事皆堪哭,特借飞花恸一场。yǎn qián shì shì jiē kān kū,tè jiè fēi huā tòng yī chǎng。

书愤寄所思

孙原湘

旁挠欢计阻良缘,中道风波岂偶然。páng náo huān jì zǔ liáng yuán,zhōng dào fēng bō qǐ ǒu rán。
我痛世人皆欲杀,不如卿有一人怜。wǒ tòng shì rén jiē yù shā,bù rú qīng yǒu yī rén lián。

记言

孙原湘

胆娘小胆却多情,鹦鹉才呼便吃惊。dǎn niáng xiǎo dǎn què duō qíng,yīng wǔ cái hū biàn chī jīng。
错过今生好时节,泥人苦苦订来生。cuò guò jīn shēng hǎo shí jié,ní rén kǔ kǔ dìng lái shēng。

记言

孙原湘

今生也算宿缘深,花纵分枝却一心。jīn shēng yě suàn sù yuán shēn,huā zòng fēn zhī què yī xīn。
修作人间真伉俪,相怜转恐不如今。xiū zuò rén jiān zhēn kàng lì,xiāng lián zhuǎn kǒng bù rú jīn。

春雨代所思书闷

孙原湘

蓝桥咫尺水盈盈,错过花朝月又明。lán qiáo zhǐ chǐ shuǐ yíng yíng,cuò guò huā cháo yuè yòu míng。
如此相思容易老,一生几度见云英。rú cǐ xiāng sī róng yì lǎo,yī shēng jǐ dù jiàn yún yīng。

春雨代所思书闷

孙原湘

梦隔心悬又十朝,绿窗风雨坐无聊。mèng gé xīn xuán yòu shí cháo,lǜ chuāng fēng yǔ zuò wú liáo。
九天屈注银湾水,那得凭空现鹊桥。jiǔ tiān qū zhù yín wān shuǐ,nà dé píng kōng xiàn què qiáo。

春雨代所思书闷

孙原湘

闷掩纱窗盼晓晴,几回错认画帘声。mèn yǎn shā chuāng pàn xiǎo qíng,jǐ huí cuò rèn huà lián shēng。
玉阶细数沉沉滴,怨了东风怨薄情。yù jiē xì shù chén chén dī,yuàn le dōng fēng yuàn báo qíng。