古诗词

精忠柏

孙原湘

万木畏枯枯则薪,一株独以枯见珍。wàn mù wèi kū kū zé xīn,yī zhū dú yǐ kū jiàn zhēn。
神斤鬼斧不敢近,忠义之气缠其身。shén jīn guǐ fǔ bù gǎn jìn,zhōng yì zhī qì chán qí shēn。
蛟虬翠郁风波亭,一夜号泣枯精英。jiāo qiú cuì yù fēng bō tíng,yī yè hào qì kū jīng yīng。
奸邪气横正气绝,感愤物理同人情。jiān xié qì héng zhèng qì jué,gǎn fèn wù lǐ tóng rén qíng。
不见百口保飞宗,正卿窜身南海以死争。bù jiàn bǎi kǒu bǎo fēi zōng,zhèng qīng cuàn shēn nán hǎi yǐ sǐ zhēng。
上书讼冤刘允升,横尸棘寺鸣不平。shàng shū sòng yuān liú yǔn shēng,héng shī jí sì míng bù píng。
区区小校犹忠诚,竟欲斩艾邪蒿萌。qū qū xiǎo xiào yóu zhōng chéng,jìng yù zhǎn ài xié hāo méng。
柏虽草木气至清,肯与贼桧同时生。bǎi suī cǎo mù qì zhì qīng,kěn yǔ zéi guì tóng shí shēng。
死八百年挺不屈,蜕尽龙皮剩龙骨。sǐ bā bǎi nián tǐng bù qū,tuì jǐn lóng pí shèng lóng gǔ。
中有丹心不肯枯,只是春风吹不活。zhōng yǒu dān xīn bù kěn kū,zhǐ shì chūn fēng chuī bù huó。
天欲吹活柏固辞,偷生半壁匪我思。tiān yù chuī huó bǎi gù cí,tōu shēng bàn bì fěi wǒ sī。
除非痛饮黄龙时,枯枝一一回青枝。chú fēi tòng yǐn huáng lóng shí,kū zhī yī yī huí qīng zhī。
天亦不能彊活之,任其一木乾坤支。tiān yì bù néng jiàng huó zhī,rèn qí yī mù qián kūn zhī。
表忠但敕风雷司,霹雳老桧分其尸。biǎo zhōng dàn chì fēng léi sī,pī lì lǎo guì fēn qí shī。
吁嗟南渡朝廷小,泥首北风如偃草。xū jiē nán dù cháo tíng xiǎo,ní shǒu běi fēng rú yǎn cǎo。
只赏西湖花柳妍,浑忘朔漠椿棠老。zhǐ shǎng xī hú huā liǔ yán,hún wàng shuò mò chūn táng lǎo。
构兮构兮木不良,大厦以桧为栋梁,长城如檀翻见戕。gòu xī gòu xī mù bù liáng,dà shà yǐ guì wèi dòng liáng,zhǎng chéng rú tán fān jiàn qiāng。
不如此柏有本性,直与精忠同正命。bù rú cǐ bǎi yǒu běn xìng,zhí yǔ jīng zhōng tóng zhèng mìng。
但看枝枝北向枯,木理犹知朝二圣。dàn kàn zhī zhī běi xiàng kū,mù lǐ yóu zhī cháo èr shèng。
从来死贵得其死,不见死而不死树如此。cóng lái sǐ guì dé qí sǐ,bù jiàn sǐ ér bù sǐ shù rú cǐ。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

依夕

孙原湘

一钩黄月最多情,斜影惊眉喜气生。yī gōu huáng yuè zuì duō qíng,xié yǐng jīng méi xǐ qì shēng。
出浴衣香如昨日,断肠书约是初更。chū yù yī xiāng rú zuó rì,duàn cháng shū yuē shì chū gèng。
偷窥竹径原微掩,惊避花丛却缓行。tōu kuī zhú jìng yuán wēi yǎn,jīng bì huā cóng què huǎn xíng。
踪迹自疏心自密,玉环须认隔帘声。zōng jì zì shū xīn zì mì,yù huán xū rèn gé lián shēng。

二妙词

孙原湘

杨柳阴通白石渠,绕渠多种水芙渠。yáng liǔ yīn tōng bái shí qú,rào qú duō zhǒng shuǐ fú qú。
小姑家具红牙管,大妇妆奁碧玉梳。xiǎo gū jiā jù hóng yá guǎn,dà fù zhuāng lián bì yù shū。
爱仿簪花倾逸少,工题欢果号相如。ài fǎng zān huā qīng yì shǎo,gōng tí huān guǒ hào xiāng rú。
何当辟作双清子,掌我诗筒替我书。hé dāng pì zuò shuāng qīng zi,zhǎng wǒ shī tǒng tì wǒ shū。

曲阑

孙原湘

隔墙花气隔墙风,知是钗丛是露丛。gé qiáng huā qì gé qiáng fēng,zhī shì chāi cóng shì lù cóng。
妆罢定应重顾盼,语来光认独朦胧。zhuāng bà dìng yīng zhòng gù pàn,yǔ lái guāng rèn dú méng lóng。
能教妒女甘居殿,羞对痴郎验守宫。néng jiào dù nǚ gān jū diàn,xiū duì chī láng yàn shǒu gōng。
行过曲阑还伫立,水晶帘罥玉莲蓬。xíng guò qū lán hái zhù lì,shuǐ jīng lián juàn yù lián péng。

桃源

孙原湘

桃源流水带花香,飞瀑通身度石梁。táo yuán liú shuǐ dài huā xiāng,fēi pù tōng shēn dù shí liáng。
仙掌忽开青菡萏,神楼刚曝翠衣裳。xiān zhǎng hū kāi qīng hàn dàn,shén lóu gāng pù cuì yī shang。
难将隐影传张硕,谁许同来挈阮郎。nán jiāng yǐn yǐng chuán zhāng shuò,shuí xǔ tóng lái qiè ruǎn láng。
翻趁出山泉水活,寄流清泪教君尝。fān chèn chū shān quán shuǐ huó,jì liú qīng lèi jiào jūn cháng。

天生

孙原湘

天不轻生是美人,每逢佳节始生辰。tiān bù qīng shēng shì měi rén,měi féng jiā jié shǐ shēng chén。
香偏耐冷霜为骨,影只宜秋月是神。xiāng piān nài lěng shuāng wèi gǔ,yǐng zhǐ yí qiū yuè shì shén。
肌雪愈添眉上翠,眼波微透意中春。jī xuě yù tiān méi shàng cuì,yǎn bō wēi tòu yì zhōng chūn。
玉杯浇取双红豆,不化湘梅定楚筠。yù bēi jiāo qǔ shuāng hóng dòu,bù huà xiāng méi dìng chǔ yún。

清斋

孙原湘

绣阁清斋荐露盘,近来小恙爱吴酸。xiù gé qīng zhāi jiàn lù pán,jìn lái xiǎo yàng ài wú suān。
甜香共爇名宜爱,佳果亲投是合欢。tián xiāng gòng ruò míng yí ài,jiā guǒ qīn tóu shì hé huān。
扇底簪花题拂暑,尊前箸玉劝加餐。shàn dǐ zān huā tí fú shǔ,zūn qián zhù yù quàn jiā cān。
要知怜惜恩深处,只与王郎一例看。yào zhī lián xī ēn shēn chù,zhǐ yǔ wáng láng yī lì kàn。

自题二十四诗后每句藏二十四意

孙原湘

吹箫桥畔月如环,亚字阑干对照间。chuī xiāo qiáo pàn yuè rú huán,yà zì lán gàn duì zhào jiān。
写遍乌丝三页满,弹来雁瑟一条闲。xiě biàn wū sī sān yè mǎn,dàn lái yàn sè yī tiáo xián。
清波双现金钗影,和气全飞玉琯斑。qīng bō shuāng xiàn jīn chāi yǐng,hé qì quán fēi yù guǎn bān。
慢说荷花共生日,十年年减丽娟颜。màn shuō hé huā gòng shēng rì,shí nián nián jiǎn lì juān yán。

暑窗即事

孙原湘

镜鹊晨开象簟清,乍梳妆后又钗横。jìng què chén kāi xiàng diàn qīng,zhà shū zhuāng hòu yòu chāi héng。
风姿偏是慵时好,仪节多缘熟极轻。fēng zī piān shì yōng shí hǎo,yí jié duō yuán shú jí qīng。
障扇自通眉款曲,簪花也露性聪明。zhàng shàn zì tōng méi kuǎn qū,zān huā yě lù xìng cōng míng。
尽留真色教人看,一洗檀郎错爱名。jǐn liú zhēn sè jiào rén kàn,yī xǐ tán láng cuò ài míng。

暑窗即事

孙原湘

风日阑干晓露稀,嫩炎轻袭碧罗衣。fēng rì lán gàn xiǎo lù xī,nèn yán qīng xí bì luó yī。
蝽蛛偏爱当窗挂,蝴蝶犹贪绕扇飞。chūn zhū piān ài dāng chuāng guà,hú dié yóu tān rào shàn fēi。
含怨笑言终郁郁,钟情形迹莫依依。hán yuàn xiào yán zhōng yù yù,zhōng qíng xíng jì mò yī yī。
无端慧舌酬清辨,又道关心替解围。wú duān huì shé chóu qīng biàn,yòu dào guān xīn tì jiě wéi。

艳体一章每句戏藏十六意

孙原湘

十二阑干花四环,美人二八倚中间。shí èr lán gàn huā sì huán,měi rén èr bā yǐ zhōng jiān。
蛾眉那厌重新画,象戏刚抛一半闲。é méi nà yàn zhòng xīn huà,xiàng xì gāng pāo yī bàn xián。
两度界笺书锦字,更番排卦炙香斑。liǎng dù jiè jiān shū jǐn zì,gèng fān pái guà zhì xiāng bān。
嬉游二九还初七,生过娇儿尚玉颜。xī yóu èr jiǔ hái chū qī,shēng guò jiāo ér shàng yù yán。

无题和竹桥丈韵二十四章

孙原湘

洛神一赋诵回环,宛在盈盈一水间。luò shén yī fù sòng huí huán,wǎn zài yíng yíng yī shuǐ jiān。
色为兼才偏觉秀,情何累德未妨闲。sè wèi jiān cái piān jué xiù,qíng hé lèi dé wèi fáng xián。
鱼笺细摺同心胜,鲛帕牢收别泪斑。yú jiān xì zhé tóng xīn shèng,jiāo pà láo shōu bié lèi bān。
每到黄昏更凄绝,慢凭月色洗愁颜。měi dào huáng hūn gèng qī jué,màn píng yuè sè xǐ chóu yán。

无题和竹桥丈韵二十四章

孙原湘

羊脂白玉碾连环,只系裙腰一寸间。yáng zhī bái yù niǎn lián huán,zhǐ xì qún yāo yī cùn jiān。
欲报手书嫌语琐,为悬心事怕身闲。yù bào shǒu shū xián yǔ suǒ,wèi xuán xīn shì pà shēn xián。
鲜妍未透蛇医迹,妩媚翻留獭髓斑。xiān yán wèi tòu shé yī jì,wǔ mèi fān liú tǎ suǐ bān。
薄怒深愁看更好,倾城原不在欢颜。báo nù shēn chóu kàn gèng hǎo,qīng chéng yuán bù zài huān yán。

无题和竹桥丈韵二十四章

孙原湘

象牙梳似月弯环,镜槛钗奁曲尺间。xiàng yá shū shì yuè wān huán,jìng kǎn chāi lián qū chǐ jiān。
幽梦思量心暗喜,低鬟商略性多闲。yōu mèng sī liàng xīn àn xǐ,dī huán shāng lüè xìng duō xián。
裙花那禁郎持绉,袖碧宁嗔姊唾斑。qún huā nà jìn láng chí zhòu,xiù bì níng chēn zǐ tuò bān。
多和燕脂轻傅粉,怕人看出病中颜。duō hé yàn zhī qīng fù fěn,pà rén kàn chū bìng zhōng yán。

无题和竹桥丈韵二十四章

孙原湘

天半微闻响佩环,红墙银汉在人间。tiān bàn wēi wén xiǎng pèi huán,hóng qiáng yín hàn zài rén jiān。
徒劳翠鸟殷勤探,难伺鸟龙一隙闲。tú láo cuì niǎo yīn qín tàn,nán cì niǎo lóng yī xì xián。
卓女调琴囊瑟瑟,卫娘拈管竹斑斑。zhuó nǚ diào qín náng sè sè,wèi niáng niān guǎn zhú bān bān。
可怜枉负如花貌,输与桃花有笑颜。kě lián wǎng fù rú huā mào,shū yǔ táo huā yǒu xiào yán。

无题和竹桥丈韵二十四章

孙原湘

线阴宛转小廊环,日暮佳人倚竹间。xiàn yīn wǎn zhuǎn xiǎo láng huán,rì mù jiā rén yǐ zhú jiān。
细步最怜幽草弱,渺怀偏寄去云闲。xì bù zuì lián yōu cǎo ruò,miǎo huái piān jì qù yún xián。
花如倾国何关笑,玉果连城不讳斑。huā rú qīng guó hé guān xiào,yù guǒ lián chéng bù huì bān。
一种乾坤清气在,秋颜须识胜春颜。yī zhǒng qián kūn qīng qì zài,qiū yán xū shí shèng chūn yán。