古诗词

精忠柏

孙原湘

万木畏枯枯则薪,一株独以枯见珍。wàn mù wèi kū kū zé xīn,yī zhū dú yǐ kū jiàn zhēn。
神斤鬼斧不敢近,忠义之气缠其身。shén jīn guǐ fǔ bù gǎn jìn,zhōng yì zhī qì chán qí shēn。
蛟虬翠郁风波亭,一夜号泣枯精英。jiāo qiú cuì yù fēng bō tíng,yī yè hào qì kū jīng yīng。
奸邪气横正气绝,感愤物理同人情。jiān xié qì héng zhèng qì jué,gǎn fèn wù lǐ tóng rén qíng。
不见百口保飞宗,正卿窜身南海以死争。bù jiàn bǎi kǒu bǎo fēi zōng,zhèng qīng cuàn shēn nán hǎi yǐ sǐ zhēng。
上书讼冤刘允升,横尸棘寺鸣不平。shàng shū sòng yuān liú yǔn shēng,héng shī jí sì míng bù píng。
区区小校犹忠诚,竟欲斩艾邪蒿萌。qū qū xiǎo xiào yóu zhōng chéng,jìng yù zhǎn ài xié hāo méng。
柏虽草木气至清,肯与贼桧同时生。bǎi suī cǎo mù qì zhì qīng,kěn yǔ zéi guì tóng shí shēng。
死八百年挺不屈,蜕尽龙皮剩龙骨。sǐ bā bǎi nián tǐng bù qū,tuì jǐn lóng pí shèng lóng gǔ。
中有丹心不肯枯,只是春风吹不活。zhōng yǒu dān xīn bù kěn kū,zhǐ shì chūn fēng chuī bù huó。
天欲吹活柏固辞,偷生半壁匪我思。tiān yù chuī huó bǎi gù cí,tōu shēng bàn bì fěi wǒ sī。
除非痛饮黄龙时,枯枝一一回青枝。chú fēi tòng yǐn huáng lóng shí,kū zhī yī yī huí qīng zhī。
天亦不能彊活之,任其一木乾坤支。tiān yì bù néng jiàng huó zhī,rèn qí yī mù qián kūn zhī。
表忠但敕风雷司,霹雳老桧分其尸。biǎo zhōng dàn chì fēng léi sī,pī lì lǎo guì fēn qí shī。
吁嗟南渡朝廷小,泥首北风如偃草。xū jiē nán dù cháo tíng xiǎo,ní shǒu běi fēng rú yǎn cǎo。
只赏西湖花柳妍,浑忘朔漠椿棠老。zhǐ shǎng xī hú huā liǔ yán,hún wàng shuò mò chūn táng lǎo。
构兮构兮木不良,大厦以桧为栋梁,长城如檀翻见戕。gòu xī gòu xī mù bù liáng,dà shà yǐ guì wèi dòng liáng,zhǎng chéng rú tán fān jiàn qiāng。
不如此柏有本性,直与精忠同正命。bù rú cǐ bǎi yǒu běn xìng,zhí yǔ jīng zhōng tóng zhèng mìng。
但看枝枝北向枯,木理犹知朝二圣。dàn kàn zhī zhī běi xiàng kū,mù lǐ yóu zhī cháo èr shèng。
从来死贵得其死,不见死而不死树如此。cóng lái sǐ guì dé qí sǐ,bù jiàn sǐ ér bù sǐ shù rú cǐ。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

口佗生

孙原湘

一纸情书订夙因,妙莲香里证明神。yī zhǐ qíng shū dìng sù yīn,miào lián xiāng lǐ zhèng míng shén。
姻缘注定他生簿,才貌修如见在身。yīn yuán zhù dìng tā shēng bù,cái mào xiū rú jiàn zài shēn。
说到死期心转快,记来前世事须真。shuō dào sǐ qī xīn zhuǎn kuài,jì lái qián shì shì xū zhēn。
风轮小劫随飘堕,佳耦先逢绝代人。fēng lún xiǎo jié suí piāo duò,jiā ǒu xiān féng jué dài rén。

元日

孙原湘

莺啼燕语报新年,亲拜红妆玉镜前。yīng tí yàn yǔ bào xīn nián,qīn bài hóng zhuāng yù jìng qián。
绝艳人如初透日,乍中年似嫩春天。jué yàn rén rú chū tòu rì,zhà zhōng nián shì nèn chūn tiān。
芳心密取明琼卜,茗汁迟催小玉煎。fāng xīn mì qǔ míng qióng bo,míng zhī chí cuī xiǎo yù jiān。
手剥梅仁传吉语,愿郎瓜瓞更绵绵。shǒu bō méi rén chuán jí yǔ,yuàn láng guā dié gèng mián mián。

悼词

孙原湘

惊传神女已生天,兽鼎盟香息穗烟。jīng chuán shén nǚ yǐ shēng tiān,shòu dǐng méng xiāng xī suì yān。
妄冀因缘酬再世,难追魂魄到重泉。wàng jì yīn yuán chóu zài shì,nán zhuī hún pò dào zhòng quán。
封题密札三千字,担受虚名十五年。fēng tí mì zhá sān qiān zì,dān shòu xū míng shí wǔ nián。
剩有潇湘图画影,一回展礼一潸然。shèng yǒu xiāo xiāng tú huà yǐng,yī huí zhǎn lǐ yī shān rán。

悼词

孙原湘

自怜身世太凄凉,幸遇知音玉尺量。zì lián shēn shì tài qī liáng,xìng yù zhī yīn yù chǐ liàng。
直道此才无敌手,每称难得有情郎。zhí dào cǐ cái wú dí shǒu,měi chēng nán dé yǒu qíng láng。
遗文序早求张说,诔笔词还属谢庄。yí wén xù zǎo qiú zhāng shuō,lěi bǐ cí hái shǔ xiè zhuāng。
痴欲凭棺成一恸,深思岂是泪能偿。chī yù píng guān chéng yī tòng,shēn sī qǐ shì lèi néng cháng。

悼词

孙原湘

霜里幽兰雪里筠,可怜摧折不成春。shuāng lǐ yōu lán xuě lǐ yún,kě lián cuī zhé bù chéng chūn。
七情雕就颜如玉,百病磨来性出尘。qī qíng diāo jiù yán rú yù,bǎi bìng mó lái xìng chū chén。
仙树逍遥无结子,慈云缥渺是前身。xiān shù xiāo yáo wú jié zi,cí yún piāo miǎo shì qián shēn。
弯弓欲射银蟾落,追转姮娥作世人。wān gōng yù shè yín chán luò,zhuī zhuǎn héng é zuò shì rén。

悼词

孙原湘

影堂重过不胜情,无语低头一径行。yǐng táng zhòng guò bù shèng qíng,wú yǔ dī tóu yī jìng xíng。
只当个人远病在,若闻来客恐心惊。zhǐ dāng gè rén yuǎn bìng zài,ruò wén lái kè kǒng xīn jīng。
诗篇狼籍收难尽,画稿丛残半未成。shī piān láng jí shōu nán jǐn,huà gǎo cóng cán bàn wèi chéng。
检点巾箱旧钿盒,玉环知否有来生。jiǎn diǎn jīn xiāng jiù diàn hé,yù huán zhī fǒu yǒu lái shēng。

情钟

孙原湘

伊人双颊秀芙蓉,自识相如带病容。yī rén shuāng jiá xiù fú róng,zì shí xiāng rú dài bìng róng。
频蹑幽踪忘露冷,互穿衵服漏香浓。pín niè yōu zōng wàng lù lěng,hù chuān yì fú lòu xiāng nóng。
思深不记无心过,语密亲除有用封。sī shēn bù jì wú xīn guò,yǔ mì qīn chú yǒu yòng fēng。
薄幸自惭兼薄福,如何消受此情钟。báo xìng zì cán jiān báo fú,rú hé xiāo shòu cǐ qíng zhōng。

兰房

孙原湘

当初握手寻常事,谁道如天不可攀。dāng chū wò shǒu xún cháng shì,shuí dào rú tiān bù kě pān。
啮颈尚留纤齿印,搯肤同验炙香瘢。niè jǐng shàng liú xiān chǐ yìn,tāo fū tóng yàn zhì xiāng bān。
持裙偷搦莲双瓣,伏枕劳舒藕一弯。chí qún tōu nuò lián shuāng bàn,fú zhěn láo shū ǒu yī wān。
今日隔窗窥午绣,一层云纸万重山。jīn rì gé chuāng kuī wǔ xiù,yī céng yún zhǐ wàn zhòng shān。

兰房

孙原湘

兰房寂静卧乌龙,翻促郎行坐不容。lán fáng jì jìng wò wū lóng,fān cù láng xíng zuò bù róng。
非是热肠偏小胆,只缘妒眼惯潜踪。fēi shì rè cháng piān xiǎo dǎn,zhǐ yuán dù yǎn guàn qián zōng。
言当要处尤宜少,情果真时岂在浓。yán dāng yào chù yóu yí shǎo,qíng guǒ zhēn shí qǐ zài nóng。
留得清名相见好,并头曾已学芙蓉。liú dé qīng míng xiāng jiàn hǎo,bìng tóu céng yǐ xué fú róng。

锦袜

孙原湘

宝袜亲裁翠锦鲜,关心脱赠早凉天。bǎo wà qīn cái cuì jǐn xiān,guān xīn tuō zèng zǎo liáng tiān。
重绵托里情深厚,密线缝围手巧妍。zhòng mián tuō lǐ qíng shēn hòu,mì xiàn fèng wéi shǒu qiǎo yán。
但许贴胸如妾抱,无由输意伴君眠。dàn xǔ tiē xiōng rú qiè bào,wú yóu shū yì bàn jūn mián。
他时认取斑斑迹,莫弃香笼绣箧边。tā shí rèn qǔ bān bān jì,mò qì xiāng lóng xiù qiè biān。

初夏

孙原湘

绿阴浓染合欢床,花里潜踪入洞房。lǜ yīn nóng rǎn hé huān chuáng,huā lǐ qián zōng rù dòng fáng。
幽怨襟情难细语,转疑滋味胜初尝。yōu yuàn jīn qíng nán xì yǔ,zhuǎn yí zī wèi shèng chū cháng。
不知金钿何时落,谁识罗裙别有香。bù zhī jīn diàn hé shí luò,shuí shí luó qún bié yǒu xiāng。
道是分明原是梦,风光瞥去耐思量。dào shì fēn míng yuán shì mèng,fēng guāng piē qù nài sī liàng。

曲房

孙原湘

青桐一树瘦摇凉,最密帘栊最后房。qīng tóng yī shù shòu yáo liáng,zuì mì lián lóng zuì hòu fáng。
细雨暗催眉黛绿,晚风微度鬓花香。xì yǔ àn cuī méi dài lǜ,wǎn fēng wēi dù bìn huā xiāng。
悄闻步屧推屏起,略近妆台触瑟忙。qiāo wén bù xiè tuī píng qǐ,lüè jìn zhuāng tái chù sè máng。
一种乍尝惊颤味,清宵归卧细思量。yī zhǒng zhà cháng jīng chàn wèi,qīng xiāo guī wò xì sī liàng。

中秋

孙原湘

雀炉烟穗袅黄昏,月过回廊乍掩门。què lú yān suì niǎo huáng hūn,yuè guò huí láng zhà yǎn mén。
虫覆叶深栖迹稳,蝶藏花小受香温。chóng fù yè shēn qī jì wěn,dié cáng huā xiǎo shòu xiāng wēn。
风鬟细闪珠灯影,雪腕微沾玉露痕。fēng huán xì shǎn zhū dēng yǐng,xuě wàn wēi zhān yù lù hén。
如此风情如此夜,一回相见一消魂。rú cǐ fēng qíng rú cǐ yè,yī huí xiāng jiàn yī xiāo hún。

缝履

孙原湘

绿华传履制玲珑,珍重寒闺妙手功。lǜ huá chuán lǚ zhì líng lóng,zhēn zhòng hán guī miào shǒu gōng。
晓箧豫分金线碧,夜窗频剔玉釭红。xiǎo qiè yù fēn jīn xiàn bì,yè chuāng pín tī yù gāng hóng。
回肠默转回针处,密意潜含密缕中。huí cháng mò zhuǎn huí zhēn chù,mì yì qián hán mì lǚ zhōng。
著向闲阶须护惜,只缘缝缀费春葱。zhù xiàng xián jiē xū hù xī,zhǐ yuán fèng zhuì fèi chūn cōng。

答怨

孙原湘

百尺红楼一寸诚,愿随飞絮入檐楹。bǎi chǐ hóng lóu yī cùn chéng,yuàn suí fēi xù rù yán yíng。
焚山终想求毛女,抱柱何辞作尾生。fén shān zhōng xiǎng qiú máo nǚ,bào zhù hé cí zuò wěi shēng。
薄怒音词深似笑,过防心胆易成惊。báo nù yīn cí shēn shì xiào,guò fáng xīn dǎn yì chéng jīng。
佯推故却应须会,不负初盟肯负情。yáng tuī gù què yīng xū huì,bù fù chū méng kěn fù qíng。