古诗词

西墅草堂歌

吴敬梓

先人结庐深山中,布衣蔬食一亩宫。xiān rén jié lú shēn shān zhōng,bù yī shū shí yī mǔ gōng。
青山层叠列画障,绿树槎枒映帘栊。qīng shān céng dié liè huà zhàng,lǜ shù chá yā yìng lián lóng。
门迎流水蓼花湾,牧唱樵歌竞往还。mén yíng liú shuǐ liǎo huā wān,mù chàng qiáo gē jìng wǎng hái。
琴樽无恙尘嚣静,指点深林莫霭间。qín zūn wú yàng chén xiāo jìng,zhǐ diǎn shēn lín mò ǎi jiān。
有明末运干戈里,黄巾赤眉纷如蚁。yǒu míng mò yùn gàn gē lǐ,huáng jīn chì méi fēn rú yǐ。
淮南十家九家空,眼看城郭生荆杞。huái nán shí jiā jiǔ jiā kōng,yǎn kàn chéng guō shēng jīng qǐ。
先人仓皇走避兵,茅屋倾攲茂草生。xiān rén cāng huáng zǒu bì bīng,máo wū qīng qī mào cǎo shēng。
汗莱满目牛羊下,野水争流禽鸟鸣。hàn lái mǎn mù niú yáng xià,yě shuǐ zhēng liú qín niǎo míng。
五十年来成幻梦,斜阳废墅少人行。wǔ shí nián lái chéng huàn mèng,xié yáng fèi shù shǎo rén xíng。
吾先君子长太息,欲将旧宅重经营。wú xiān jūn zi zhǎng tài xī,yù jiāng jiù zhái zhòng jīng yíng。
手持钱帛告田父,昔吾先人此环堵。shǒu chí qián bó gào tián fù,xī wú xiān rén cǐ huán dǔ。
多年侵夺勿复言,梁燕飞来知故主。duō nián qīn duó wù fù yán,liáng yàn fēi lái zhī gù zhǔ。
茅茨重剪土重筑,酾酒诸昆共挥麈。máo cí zhòng jiǎn tǔ zhòng zhù,shāi jiǔ zhū kūn gòng huī zhǔ。
竹苞松茂好相期,莫忘先人庆宁宇。zhú bāo sōng mào hǎo xiāng qī,mò wàng xiān rén qìng níng yǔ。
袛今摇落又西风,一带枫林绕屋红。dī jīn yáo luò yòu xī fēng,yī dài fēng lín rào wū hóng。
明月空传天子诏,岁时瞻仰付村翁。míng yuè kōng chuán tiān zi zhào,suì shí zhān yǎng fù cūn wēng。
吴敬梓

吴敬梓

吴敬梓(1701—1754年),字敏轩,一字文木,号粒民,清朝最伟大的小说家之一。汉族,安徽省全椒人。因家有“文木山房”,所以晚年自称“文木老人”,又因自家乡安徽全椒移至江苏南京秦淮河畔,故又称“秦淮寓客”(现存吴敬梓手写《兰亭序》中盖有印章:“全椒吴敬梓号粒民印”)。后卒于客中。著有《文木山房诗文集》十二卷(今存四卷)、《文木山房诗说》七卷(今存四十三则)、小说《儒林外史》。 吴敬梓的作品>>

猜您喜欢

题白沙翠竹江村九首见山楼

吴敬梓

文杏花叶香,古柏虬龙附。wén xìng huā yè xiāng,gǔ bǎi qiú lóng fù。
俯仰难自如,移亭应就树。fǔ yǎng nán zì rú,yí tíng yīng jiù shù。

题白沙翠竹江村九首见山楼

吴敬梓

东溪看朝隮,荟蔚众皱堆。dōng xī kàn cháo jī,huì wèi zhòng zhòu duī。
东溪人已去,白云自往来。dōng xī rén yǐ qù,bái yún zì wǎng lái。

题白沙翠竹江村九首见山楼

吴敬梓

朝采芙蓉花,暮采芙蓉叶。cháo cǎi fú róng huā,mù cǎi fú róng yè。
芙蓉不见人,临风舒笑靥。fú róng bù jiàn rén,lín fēng shū xiào yè。

题白沙翠竹江村九首见山楼

吴敬梓

北舍飞仓庚,南村鸣布谷。běi shě fēi cāng gēng,nán cūn míng bù gǔ。
细雨试开轩,绿蓑覆黄犊。xì yǔ shì kāi xuān,lǜ suō fù huáng dú。

题白沙翠竹江村九首见山楼

吴敬梓

架上白鹦鹉,窗前绿牡丹。jià shàng bái yīng wǔ,chuāng qián lǜ mǔ dān。
何如航海客,亲至落伽还。hé rú háng hǎi kè,qīn zhì luò gā hái。

题白沙翠竹江村九首见山楼

吴敬梓

大块多噫气,斯斋众响俱。dà kuài duō yī qì,sī zhāi zhòng xiǎng jù。
其南为梵宫,其西为仙壶。qí nán wèi fàn gōng,qí xī wèi xiān hú。

题白沙翠竹江村九首见山楼

吴敬梓

水色碧于黛,花光红若霞。shuǐ sè bì yú dài,huā guāng hóng ruò xiá。
连甍架飞栋,即此是仙家。lián méng jià fēi dòng,jí cǐ shì xiān jiā。

题白沙翠竹江村九首见山楼

吴敬梓

斯园最高处,惟见云舒卷。sī yuán zuì gāo chù,wéi jiàn yún shū juǎn。
凭栏一御风,不觉泠然善。píng lán yī yù fēng,bù jué líng rán shàn。

寄怀章裕宗二首

吴敬梓

柳烟花雨记春初,梦断江南半载馀。liǔ yān huā yǔ jì chūn chū,mèng duàn jiāng nán bàn zài yú。
直到东篱黄菊放,故人才寄数行书。zhí dào dōng lí huáng jú fàng,gù rén cái jì shù xíng shū。

寄怀章裕宗二首

吴敬梓

香散荃无梦觉迟,灯花影缀玉虫移。xiāng sàn quán wú mèng jué chí,dēng huā yǐng zhuì yù chóng yí。
分明携手秦淮岸,共唱方回肠断词。fēn míng xié shǒu qín huái àn,gòng chàng fāng huí cháng duàn cí。

寄李啸村四首

吴敬梓

带雨征鸿过晚天,怀人中酒夜无眠。dài yǔ zhēng hóng guò wǎn tiān,huái rén zhōng jiǔ yè wú mián。
小山丛桂今安在,欲赋淮南招隐篇。xiǎo shān cóng guì jīn ān zài,yù fù huái nán zhāo yǐn piān。

寄李啸村四首

吴敬梓

邺侯风骨谪仙狂,白下空台咏凤凰。yè hóu fēng gǔ zhé xiān kuáng,bái xià kōng tái yǒng fèng huáng。
好佩茱萸食蓬饵,菊英满泛九霞觞。hǎo pèi zhū yú shí péng ěr,jú yīng mǎn fàn jiǔ xiá shāng。

寄李啸村四首

吴敬梓

飘零身世同秋雁,寂莫郊坰狎野宾。piāo líng shēn shì tóng qiū yàn,jì mò jiāo jiōng xiá yě bīn。
浪说吴刚能斫桂,无由得见月中人。làng shuō wú gāng néng zhuó guì,wú yóu dé jiàn yuè zhōng rén。

寄李啸村四首

吴敬梓

修竹千竿酒百樽,华林江左旧名园。xiū zhú qiān gān jiǔ bǎi zūn,huá lín jiāng zuǒ jiù míng yuán。
共君相约年年醉,世上升沉安足论。gòng jūn xiāng yuē nián nián zuì,shì shàng shēng chén ān zú lùn。

伤周羽士

吴敬梓

岂是黄金不铸颜,刚风浩劫又吹还。qǐ shì huáng jīn bù zhù yán,gāng fēng hào jié yòu chuī hái。
月明笙鹤缑山顶,归向蓬莱第几班。yuè míng shēng hè gōu shān dǐng,guī xiàng péng lái dì jǐ bān。