古诗词

挽绍兴秦烈妇二首

陈毓瑞

咏罢柏舟掩卷嗟,忽闻精卫出秦家。yǒng bà bǎi zhōu yǎn juǎn jiē,hū wén jīng wèi chū qín jiā。
鸿惊塞北伤春柳,蝶梦江南带雪花。hóng jīng sāi běi shāng chūn liǔ,dié mèng jiāng nán dài xuě huā。
强笑为欢全父命,返魂归榇计天涯。qiáng xiào wèi huān quán fù mìng,fǎn hún guī chèn jì tiān yá。
料知无限不平恨,化作钱塘处处鸦。liào zhī wú xiàn bù píng hèn,huà zuò qián táng chù chù yā。
猜您喜欢

晚眦口占

陈毓瑞

小立眺江干,馀霞散成绮。xiǎo lì tiào jiāng gàn,yú xiá sàn chéng qǐ。
蓬背半轮红,争渡声靡已。péng bèi bàn lún hóng,zhēng dù shēng mí yǐ。
世局正蜩螗,在彼不存此。shì jú zhèng tiáo táng,zài bǐ bù cún cǐ。
浩然归兴来,臣心淡于水。hào rán guī xīng lái,chén xīn dàn yú shuǐ。
461234