古诗词

挽绍兴秦烈妇二首

陈毓瑞

莫道闺帏饮恨长,争夸芳烈耀珂乡。mò dào guī wéi yǐn hèn zhǎng,zhēng kuā fāng liè yào kē xiāng。
三生伉俪缘俄顷,廿五韶华梦一场。sān shēng kàng lì yuán é qǐng,niàn wǔ sháo huá mèng yī chǎng。
生本昙花心已淡,死应同穴骨犹香。shēng běn tán huā xīn yǐ dàn,sǐ yīng tóng xué gǔ yóu xiāng。
他年墓木成连理,两两文禽话夕阳。tā nián mù mù chéng lián lǐ,liǎng liǎng wén qín huà xī yáng。
猜您喜欢

晚眦口占

陈毓瑞

小立眺江干,馀霞散成绮。xiǎo lì tiào jiāng gàn,yú xiá sàn chéng qǐ。
蓬背半轮红,争渡声靡已。péng bèi bàn lún hóng,zhēng dù shēng mí yǐ。
世局正蜩螗,在彼不存此。shì jú zhèng tiáo táng,zài bǐ bù cún cǐ。
浩然归兴来,臣心淡于水。hào rán guī xīng lái,chén xīn dàn yú shuǐ。
461234