古诗词

息讼歌用白话体

陈毓瑞

听、听、听,听我劝,劝尔人民莫结怨。tīng tīng tīng,tīng wǒ quàn,quàn ěr rén mín mò jié yuàn。
结怨最易是诉讼,所争无非小事件。jié yuàn zuì yì shì sù sòng,suǒ zhēng wú fēi xiǎo shì jiàn。
一状告了自必传,原被两造须到案。yī zhuàng gào le zì bì chuán,yuán bèi liǎng zào xū dào àn。
你说你是他更是,一造诉来一造辨。nǐ shuō nǐ shì tā gèng shì,yī zào sù lái yī zào biàn。
民事须先缴讼费,刑事亦花状纸钱。mín shì xū xiān jiǎo sòng fèi,xíng shì yì huā zhuàng zhǐ qián。
请人写状岂白劳,邀人作证更难言。qǐng rén xiě zhuàng qǐ bái láo,yāo rén zuò zhèng gèng nán yán。
若遇坏人来架讼,受骗受欺尤可怜。ruò yù huài rén lái jià sòng,shòu piàn shòu qī yóu kě lián。
无数金钱枉费了,骑虎之势下来难。wú shù jīn qián wǎng fèi le,qí hǔ zhī shì xià lái nán。
今日候批明日审,在店候了若干天。jīn rì hòu pī míng rì shěn,zài diàn hòu le ruò gàn tiān。
一堂讯结犹幸事,倘遇健讼更缠绵。yī táng xùn jié yóu xìng shì,tǎng yù jiàn sòng gèng chán mián。
纵然胜诉出口气,得不偿失为那端。zòng rán shèng sù chū kǒu qì,dé bù cháng shī wèi nà duān。
如果终归败了诉,折财呕气情难堪。rú guǒ zhōng guī bài le sù,zhé cái ǒu qì qíng nán kān。
若知败诉由自取,从此收手尚保全。ruò zhī bài sù yóu zì qǔ,cóng cǐ shōu shǒu shàng bǎo quán。
若是不服又上诉,未必能操必胜权。ruò shì bù fú yòu shàng sù,wèi bì néng cāo bì shèng quán。
一审二审又三审,家财万贯亦花完。yī shěn èr shěn yòu sān shěn,jiā cái wàn guàn yì huā wán。
到了悔时悔已晚,拖下债累问谁填?dào le huǐ shí huǐ yǐ wǎn,tuō xià zhài lèi wèn shuí tián?
败诉苦处说不尽,胜诉且莫笑开颜。bài sù kǔ chù shuō bù jǐn,shèng sù qiě mò xiào kāi yán。
我虽胜了他败了,岂知从此结下冤。wǒ suī shèng le tā bài le,qǐ zhī cóng cǐ jié xià yuān。
同乡共里虽不远,彼此嫌怨何日捐。tóng xiāng gòng lǐ suī bù yuǎn,bǐ cǐ xián yuàn hé rì juān。
不念旧恶是好汉,未必人人如此贤。bù niàn jiù è shì hǎo hàn,wèi bì rén rén rú cǐ xián。
倘或怀怨思报复,后来吉凶更难卜。tǎng huò huái yuàn sī bào fù,hòu lái jí xiōng gèng nán bo。
此时不遇他日遇,恩怨分明断更续。cǐ shí bù yù tā rì yù,ēn yuàn fēn míng duàn gèng xù。
欲求无怨将奈何,莫如待人以平和。yù qiú wú yuàn jiāng nài hé,mò rú dài rén yǐ píng hé。
和气致祥是非策,暗中受益是多多。hé qì zhì xiáng shì fēi cè,àn zhōng shòu yì shì duō duō。
劝尔人民速觉悟,讼则终凶知道么?胜诉败诉终结怨,何苦平地起风波。quàn ěr rén mín sù jué wù,sòng zé zhōng xiōng zhī dào me?shèng sù bài sù zhōng jié yuàn,hé kǔ píng dì qǐ fēng bō。
常言家和万事兴,切勿同室来操戈。cháng yán jiā hé wàn shì xīng,qiè wù tóng shì lái cāo gē。
又闻和平处世好,人纵欺我忍让过。yòu wén hé píng chù shì hǎo,rén zòng qī wǒ rěn ràng guò。
天下无不了之事,何必兴讼受折磨。tiān xià wú bù le zhī shì,hé bì xīng sòng shòu zhé mó。
所有利害已点破,回头是岸诵弥陀。suǒ yǒu lì hài yǐ diǎn pò,huí tóu shì àn sòng mí tuó。
诚心苦口相劝导,聊作一篇息讼歌。chéng xīn kǔ kǒu xiāng quàn dǎo,liáo zuò yī piān xī sòng gē。
猜您喜欢

咏怀

陈毓瑞

自渐腹笥久空虚,每到离群恨索居。zì jiàn fù sì jiǔ kōng xū,měi dào lí qún hèn suǒ jū。
照胆须磨千古镜,潜心补读十年书。zhào dǎn xū mó qiān gǔ jìng,qián xīn bǔ dú shí nián shū。
吹箫喜说诗鸣凤,洗砚欣看墨戏鱼。chuī xiāo xǐ shuō shī míng fèng,xǐ yàn xīn kàn mò xì yú。
漫道出山泉水浊,清风明月入吾庐。màn dào chū shān quán shuǐ zhuó,qīng fēng míng yuè rù wú lú。

咏怀

陈毓瑞

剑匣诗囊伴此身,登楼喜说摘星辰。jiàn xiá shī náng bàn cǐ shēn,dēng lóu xǐ shuō zhāi xīng chén。
观书只为寻良友,磨镜惟悲照古人。guān shū zhǐ wèi xún liáng yǒu,mó jìng wéi bēi zhào gǔ rén。
青鸟不来增别恨,白驹空过诉前因。qīng niǎo bù lái zēng bié hèn,bái jū kōng guò sù qián yīn。
新添多少沧桑感,毕竟苍生问鬼神。xīn tiān duō shǎo cāng sāng gǎn,bì jìng cāng shēng wèn guǐ shén。

年周花甲勉赋四律

陈毓瑞

饱尝世变历艰辛,枉自蹉跎六十春。bǎo cháng shì biàn lì jiān xīn,wǎng zì cuō tuó liù shí chūn。
堪笑鲲鹏时未至,恰惭鸿鹄志难伸。kān xiào kūn péng shí wèi zhì,qià cán hóng gǔ zhì nán shēn。
乐天望月新添恨,宗悫乘风快问津。lè tiān wàng yuè xīn tiān hèn,zōng què chéng fēng kuài wèn jīn。
差幸一枝聊可寄,龙门仰企荷陶甄。chà xìng yī zhī liáo kě jì,lóng mén yǎng qǐ hé táo zhēn。

年周花甲勉赋四律

陈毓瑞

都门三战罢秋风,何竟浮沉宦海中。dōu mén sān zhàn bà qiū fēng,hé jìng fú chén huàn hǎi zhōng。
虎口馀生谈色变,燕京贾祸怒冠冲。hǔ kǒu yú shēng tán sè biàn,yàn jīng jiǎ huò nù guān chōng。
一家团聚天伦乐,万险胥平意气雄。yī jiā tuán jù tiān lún lè,wàn xiǎn xū píng yì qì xióng。
讵料白云停舍下,重洋路隔恨无穷。jù liào bái yún tíng shě xià,zhòng yáng lù gé hèn wú qióng。

年周花甲勉赋四律

陈毓瑞

海滨寄傲乐盘桓,诗句难邀刮目看。hǎi bīn jì ào lè pán huán,shī jù nán yāo guā mù kàn。
政治端宜师召杜,刑名奚必学申韩。zhèng zhì duān yí shī zhào dù,xíng míng xī bì xué shēn hán。
居官誓守于公训,执法思求隽母安。jū guān shì shǒu yú gōng xùn,zhí fǎ sī qiú juàn mǔ ān。
世界变迁秋浪急,风声鹤唳我心寒。shì jiè biàn qiān qiū làng jí,fēng shēng hè lì wǒ xīn hán。

年周花甲勉赋四律

陈毓瑞

猥荷齐张厕荐贤,轮蹄憔悴历幽燕。wěi hé qí zhāng cè jiàn xián,lún tí qiáo cuì lì yōu yàn。
勉酬先志缘收族,忝任民佣敢爱钱。miǎn chóu xiān zhì yuán shōu zú,tiǎn rèn mín yōng gǎn ài qián。
谱以编年凭腹稿,家无恒产赖心田。pǔ yǐ biān nián píng fù gǎo,jiā wú héng chǎn lài xīn tián。
满园春色饶生意,自寿诗成急就篇。mǎn yuán chūn sè ráo shēng yì,zì shòu shī chéng jí jiù piān。

雨后望海

陈毓瑞

听罢高楼雨,摩裟剑气冲。tīng bà gāo lóu yǔ,mó shā jiàn qì chōng。
江山欣一览,万古拓心胸。jiāng shān xīn yī lǎn,wàn gǔ tuò xīn xiōng。

咏笔

陈毓瑞

孟坚投笔好男儿,阵扫千军意在斯。mèng jiān tóu bǐ hǎo nán ér,zhèn sǎo qiān jūn yì zài sī。
孤负管城蜷伏久,部君脱颖在何时。gū fù guǎn chéng quán fú jiǔ,bù jūn tuō yǐng zài hé shí。

晚眺

陈毓瑞

海天日暮远山微,隔岸疏林鸟倦飞。hǎi tiān rì mù yuǎn shān wēi,gé àn shū lín niǎo juàn fēi。
遥指渡头馀绮绕,片帆风送打鱼归。yáo zhǐ dù tóu yú qǐ rào,piàn fān fēng sòng dǎ yú guī。

自题五十小影

陈毓瑞

半生遇合与心违,宦海浮沉我未归。bàn shēng yù hé yǔ xīn wéi,huàn hǎi fú chén wǒ wèi guī。
两鬓苍苍渐似雪,回头四十九年非。liǎng bìn cāng cāng jiàn shì xuě,huí tóu sì shí jiǔ nián fēi。

过唐境十八盘岭口占一绝以纪实

陈毓瑞

十八盘岭柏岩西,叠翠层峦路欲迷。shí bā pán lǐng bǎi yán xī,dié cuì céng luán lù yù mí。
直到山巅云隐处,我身恍似与天齐。zhí dào shān diān yún yǐn chù,wǒ shēn huǎng shì yǔ tiān qí。

寄感

陈毓瑞

弥天浩劫扰中原,万姓恩沾雨露安。mí tiān hào jié rǎo zhōng yuán,wàn xìng ēn zhān yǔ lù ān。
只恨我非千岁佛,可能普遍子元元。zhǐ hèn wǒ fēi qiān suì fú,kě néng pǔ biàn zi yuán yuán。

游乌龙泉

陈毓瑞

洗心亭畔枕城桥,泻玉无声逸趣饶。xǐ xīn tíng pàn zhěn chéng qiáo,xiè yù wú shēng yì qù ráo。
漫道出山泉水浊,临流载咏涤尘嚣。màn dào chū shān quán shuǐ zhuó,lín liú zài yǒng dí chén xiāo。

游明玉山

陈毓瑞

寻幽高步碧山巅,虎啸龙吟百感添。xún yōu gāo bù bì shān diān,hǔ xiào lóng yín bǎi gǎn tiān。
万籁光明银泻地,前身明月谛真诠。wàn lài guāng míng yín xiè dì,qián shēn míng yuè dì zhēn quán。

望海有感二首

陈毓瑞

登楼遥望意飘然,海镜高悬水接天。dēng lóu yáo wàng yì piāo rán,hǎi jìng gāo xuán shuǐ jiē tiān。
宗悫乘风长破浪,此身如在白云边。zōng què chéng fēng zhǎng pò làng,cǐ shēn rú zài bái yún biān。
461234