古诗词

落花

胡缘

花事浑如梦,韶光日暗驰。huā shì hún rú mèng,sháo guāng rì àn chí。
残霞烘远树,香雾匝新枝。cán xiá hōng yuǎn shù,xiāng wù zā xīn zhī。
小院莺啼后,高楼帘卷时。xiǎo yuàn yīng tí hòu,gāo lóu lián juǎn shí。
将飞犹恋恋,欲落故迟迟。jiāng fēi yóu liàn liàn,yù luò gù chí chí。
新涨碧于染,浓阴绿渐滋。xīn zhǎng bì yú rǎn,nóng yīn lǜ jiàn zī。
风吹依细草,雨急点芳池。fēng chuī yī xì cǎo,yǔ jí diǎn fāng chí。
春色三分尽,秾华一夕衰。chūn sè sān fēn jǐn,nóng huá yī xī shuāi。
江南有孤客,绕树独吟诗。jiāng nán yǒu gū kè,rào shù dú yín shī。

胡缘

胡缘,字香轮,平湖人。星禄女,许景钟室。有《琴韵楼诗钞》。 胡缘的作品>>

猜您喜欢

西溪

胡缘

残云逐归禽,落日前村暮。cán yún zhú guī qín,luò rì qián cūn mù。
荒林木叶多,风吹如急雨。huāng lín mù yè duō,fēng chuī rú jí yǔ。
镫火出柴荆,隐隐闻人语。dèng huǒ chū chái jīng,yǐn yǐn wén rén yǔ。
一声古寺钟,月挂西溪树。yī shēng gǔ sì zhōng,yuè guà xī xī shù。

送春词

胡缘

绿阴如幕草如烟,九十韶光弹指还。lǜ yīn rú mù cǎo rú yān,jiǔ shí sháo guāng dàn zhǐ hái。
几处莺啼听不得,高楼烂醉夕阳天。jǐ chù yīng tí tīng bù dé,gāo lóu làn zuì xī yáng tiān。
水晶帘卷独吟诗,尚有残红恋故枝。shuǐ jīng lián juǎn dú yín shī,shàng yǒu cán hóng liàn gù zhī。
风送榆钱时满地,阿谁教作买春资。fēng sòng yú qián shí mǎn dì,ā shuí jiào zuò mǎi chūn zī。

舟中望马厩庙山

胡缘

雅山之北案山南,翠阜隆起瞰澄潭。yǎ shān zhī běi àn shān nán,cuì fù lóng qǐ kàn chéng tán。
虽无洞壑深窈窕,平田遥望堆晴岚。suī wú dòng hè shēn yǎo tiǎo,píng tián yáo wàng duī qíng lán。
图经地志均失载,马厩名因野庙在。tú jīng dì zhì jūn shī zài,mǎ jiù míng yīn yě miào zài。
当年遵海岂至此,或因女吴通行李。dāng nián zūn hǎi qǐ zhì cǐ,huò yīn nǚ wú tōng xíng lǐ。
簟茀南来骑似云,高冈亦散紫骝群。diàn fú nán lái qí shì yún,gāo gāng yì sàn zǐ liú qún。
后来秦皇鞭石时,指挥列嶂如市儿。hòu lái qín huáng biān shí shí,zhǐ huī liè zhàng rú shì ér。
尔独倔强遁荒野,不随九峰环卫海东陲。ěr dú jué qiáng dùn huāng yě,bù suí jiǔ fēng huán wèi hǎi dōng chuí。
作诗吊古增惆怅,芥子须弥无定相。zuò shī diào gǔ zēng chóu chàng,jiè zi xū mí wú dìng xiāng。
苦忆牛山陨涕人,齐女思归长北望。kǔ yì niú shān yǔn tì rén,qí nǚ sī guī zhǎng běi wàng。

琴韵楼夜坐

胡缘

凉风吹井梧,淅沥飘残叶。liáng fēng chuī jǐng wú,xī lì piāo cán yè。
开轩乘晚凉,庭院澹将夕。kāi xuān chéng wǎn liáng,tíng yuàn dàn jiāng xī。
月出两头纤,清影入帘额。yuè chū liǎng tóu xiān,qīng yǐng rù lián é。
喓喓阶下螀,啼破一痕白。yāo yāo jiē xià jiāng,tí pò yī hén bái。
1912