古诗词

长亭怨慢·霜风渐尽,书和廉卿

谭献

又消受、江枫低舞。yòu xiāo shòu jiāng fēng dī wǔ。
几遍清霜,落红盈路。jǐ biàn qīng shuāng,luò hóng yíng lù。
返照苍茫,乱山憔悴黯无绪。fǎn zhào cāng máng,luàn shān qiáo cuì àn wú xù。
怅花吹絮。chàng huā chuī xù。
曾目送,春风去。céng mù sòng,chūn fēng qù。
往日倚楼人,早领略、芳容愁苦。wǎng rì yǐ lóu rén,zǎo lǐng lüè fāng róng chóu kǔ。
薄暮。báo mù。
望昏鸦宿雁,却向隔城烟树。wàng hūn yā sù yàn,què xiàng gé chéng yān shù。
长亭载酒,道休负、别时言语。zhǎng tíng zài jiǔ,dào xiū fù bié shí yán yǔ。
记得是豆蔻梢头,怕回首、寻芳前度。jì dé shì dòu kòu shāo tóu,pà huí shǒu xún fāng qián dù。
奈一晌停车,林际叶声如雨。nài yī shǎng tíng chē,lín jì yè shēng rú yǔ。
谭献

谭献

谭献(1832~1901),近代词人、学者。初名廷献,字仲修,号复堂。浙江仁和(今杭州市)人。谭献的词,内容多抒写士大夫文人的情趣。由于强调“寄托“,风格过于含蓄隐曲。但文词隽秀,琅琅可诵,尤以小令为长。著有《复堂类集》,包括文、诗、词、日记等。另有《复堂诗续》、《复堂文续》、《复堂日记补录》。词集《复堂词》,录词 104阕。 谭献的作品>>

猜您喜欢

金缕曲·野水用顾蒹塘庄眉叔唱和韵

谭献

野水方清浅。yě shuǐ fāng qīng qiǎn。
拂篷窗、暮云如盖,一痕流电。fú péng chuāng mù yún rú gài,yī hén liú diàn。
昨日牵舟今帆下,绝似风前花片。zuó rì qiān zhōu jīn fān xià,jué shì fēng qián huā piàn。
惭愧杀、红襟新燕。cán kuì shā hóng jīn xīn yàn。
杨柳层层深似幄,笑闺中,坐老闲针线。yáng liǔ céng céng shēn shì wò,xiào guī zhōng,zuò lǎo xián zhēn xiàn。
春梦好,那堪选。chūn mèng hǎo,nà kān xuǎn。
丝繁絮乱征衣点。sī fán xù luàn zhēng yī diǎn。
化浮萍、依然身世,者番驱遣。huà fú píng yī rán shēn shì,zhě fān qū qiǎn。
玉笛暗飞人何处,冷落旧家闲院。yù dí àn fēi rén hé chù,lěng luò jiù jiā xián yuàn。
更谁倚、乘鸾双扇。gèng shuí yǐ chéng luán shuāng shàn。
秦女但留颜色在,待逢他,箫史开生面。qín nǚ dàn liú yán sè zài,dài féng tā,xiāo shǐ kāi shēng miàn。
天一笑、雨声遍。tiān yī xiào yǔ shēng biàn。

金缕曲·和蒙菽

谭献

怊怅题襟集。chāo chàng tí jīn jí。
恁无端、渭城折柳,离歌三叠。nèn wú duān wèi chéng zhé liǔ,lí gē sān dié。
待我归来猿鹤笑,杯酒难忘夙昔。dài wǒ guī lái yuán hè xiào,bēi jiǔ nán wàng sù xī。
曾记得、落花如雪。céng jì dé luò huā rú xuě。
重向西园图画里,共故人,商略藏山丛。zhòng xiàng xī yuán tú huà lǐ,gòng gù rén,shāng lüè cáng shān cóng。
寻烟语,一双屐。xún yān yǔ,yī shuāng jī。
十季乡思南屏鲫。shí jì xiāng sī nán píng jì。
怕回头、秋林禊饮,伤心非一。pà huí tóu qiū lín xì yǐn,shāng xīn fēi yī。
天末凉风衣带缓,赢得苍茫独立。tiān mò liáng fēng yī dài huǎn,yíng dé cāng máng dú lì。
只旧雨、相逢相惜。zhǐ jiù yǔ xiāng féng xiāng xī。
结个三休亭子好,便讨春,结夏同将息。jié gè sān xiū tíng zi hǎo,biàn tǎo chūn,jié xià tóng jiāng xī。
知足传、点君笔。zhī zú chuán diǎn jūn bǐ。

金缕曲·题叆叇轩主瑶台小咏

谭献

我已飘零后。wǒ yǐ piāo líng hòu。
向天涯、何堪重忆,凤城尊酒。xiàng tiān yá hé kān zhòng yì,fèng chéng zūn jiǔ。
不分推排成老辈,恁许莺花依旧。bù fēn tuī pái chéng lǎo bèi,nèn xǔ yīng huā yī jiù。
休采撷、江南红豆。xiū cǎi xié jiāng nán hóng dòu。
谁说芭蕉坚固树,只生生,种得相思够。shuí shuō bā jiāo jiān gù shù,zhǐ shēng shēng,zhǒng dé xiāng sī gòu。
诗句枉,故人口。shī jù wǎng,gù rén kǒu。
君知作达观空否。jūn zhī zuò dá guān kōng fǒu。
问往日、云愁海思,先生乌有。wèn wǎng rì yún chóu hǎi sī,xiān shēng wū yǒu。
一剑年年磨不厌,潦倒健儿身手。yī jiàn nián nián mó bù yàn,lǎo dào jiàn ér shēn shǒu。
空赢得、花前敛袖。kōng yíng dé huā qián liǎn xiù。
书札长安都冷落,怕西山,也似人消瘦。shū zhá zhǎng ān dōu lěng luò,pà xī shān,yě shì rén xiāo shòu。
堆案是、楞伽咒。duī àn shì léng gā zhòu。

东风第一枝

谭献

省识花风,惊回梦雨,轻寒恰又轻暖。shěng shí huā fēng,jīng huí mèng yǔ,qīng hán qià yòu qīng nuǎn。
断魂红袖香残,半醒翠尊酒浅。duàn hún hóng xiù xiāng cán,bàn xǐng cuì zūn jiǔ qiǎn。
空阶竹影,又讶是、青袍微展。kōng jiē zhú yǐng,yòu yà shì qīng páo wēi zhǎn。
正故园、数点幽花,欲寄一枝人远。zhèng gù yuán shù diǎn yōu huā,yù jì yī zhī rén yuǎn。
从别后,帐中泪眼。cóng bié hòu,zhàng zhōng lèi yǎn。
知忆否,楼头素面。zhī yì fǒu,lóu tóu sù miàn。
惨凄晓镜孤莺,冷落旧巢旅燕。cǎn qī xiǎo jìng gū yīng,lěng luò jiù cháo lǚ yàn。
虚帘钩起,有一片、柔肠同卷。xū lián gōu qǐ,yǒu yī piàn róu cháng tóng juǎn。
便好春、过了江南,怕过往时庭院。biàn hǎo chūn guò le jiāng nán,pà guò wǎng shí tíng yuàn。

长亭怨

谭献

看春老、飞花飞絮。kàn chūn lǎo fēi huā fēi xù。
燕子来时,绿窗朱户。yàn zi lái shí,lǜ chuāng zhū hù。
不浣闲愁,漫煎离恨奈何许。bù huàn xián chóu,màn jiān lí hèn nài hé xǔ。
妾魂销矣,最恨是、沙头树。qiè hún xiāo yǐ,zuì hèn shì shā tóu shù。
相送客舟行,却不道、天涯从此。xiāng sòng kè zhōu xíng,què bù dào tiān yá cóng cǐ。
欲暮。yù mù。
想征衫乍解,双袖泪痕无数。xiǎng zhēng shān zhà jiě,shuāng xiù lèi hén wú shù。
玉环锦带,是纤手、背人亲付。yù huán jǐn dài,shì xiān shǒu bèi rén qīn fù。
算此后、步步关情,似花发、空阶无主。suàn cǐ hòu bù bù guān qíng,shì huā fā kōng jiē wú zhǔ。
更不遣、分明凄断,柔肠一缕。gèng bù qiǎn fēn míng qī duàn,róu cháng yī lǚ。

长亭怨·燕台愁雨,和陶子珍

谭献

恁愁绪、鹧鸪啼冷。nèn chóu xù zhè gū tí lěng。
滑滑天街,雨昏烟暝。huá huá tiān jiē,yǔ hūn yān míng。
润到单衾,几时成梦几时醒。rùn dào dān qīn,jǐ shí chéng mèng jǐ shí xǐng。
早蝉声静,偏独自、偎金鼎。zǎo chán shēng jìng,piān dú zì wēi jīn dǐng。
袖一缕馀香,乍记得、渠侬烧剩。xiù yī lǚ yú xiāng,zhà jì dé qú nóng shāo shèng。
却恨。què hèn。
者珠歌翠舞,付与曲廊人定。zhě zhū gē cuì wǔ,fù yǔ qū láng rén dìng。
妆台镜暗,记曾照、月痕星影。zhuāng tái jìng àn,jì céng zhào yuè hén xīng yǐng。
向客舍、浥遍轻尘,正萧瑟、与君同听。xiàng kè shě yì biàn qīng chén,zhèng xiāo sè yǔ jūn tóng tīng。
便去也、吴娘休唱,一般思省。biàn qù yě wú niáng xiū chàng,yī bān sī shěng。

破阵子·泊舟见官柳一枝亭亭如盖感赋此阕

谭献

紫燕黄鹂寒食,绿窗朱户清明。zǐ yàn huáng lí hán shí,lǜ chuāng zhū hù qīng míng。
帘幕尚留飞絮影,衣带谁闻拜月声。lián mù shàng liú fēi xù yǐng,yī dài shuí wén bài yuè shēng。
画栏携手行。huà lán xié shǒu xíng。
野水脸波添满,远山眉黛同青。yě shuǐ liǎn bō tiān mǎn,yuǎn shān méi dài tóng qīng。
题作人闲端正树,驿路斜阳一片明。tí zuò rén xián duān zhèng shù,yì lù xié yáng yī piàn míng。
西风容易生。xī fēng róng yì shēng。

解连环

谭献

后堂春晚。hòu táng chūn wǎn。
背红灯影里,酒寒人散。bèi hóng dēng yǐng lǐ,jiǔ hán rén sàn。
自卷幔、别泪栏干,正斜月辉辉,断云天远。zì juǎn màn bié lèi lán gàn,zhèng xié yuè huī huī,duàn yún tiān yuǎn。
半晌偎侬,怎便是、三更三点。bàn shǎng wēi nóng,zěn biàn shì sān gèng sān diǎn。
叹从今只有,妆台镜子,照人心眼。tàn cóng jīn zhǐ yǒu,zhuāng tái jìng zi,zhào rén xīn yǎn。
回头岁华荏苒,记无多笑语,总添哀怨。huí tóu suì huá rěn rǎn,jì wú duō xiào yǔ,zǒng tiān āi yuàn。
谩付与、约指双环,问何日题诗,定情相见。mán fù yǔ yuē zhǐ shuāng huán,wèn hé rì tí shī,dìng qíng xiāng jiàn。
绣幄香泥,好护惜、明年宿燕。xiù wò xiāng ní,hǎo hù xī míng nián sù yàn。
待萧郎、白马归来,絮飞满院。dài xiāo láng bái mǎ guī lái,xù fēi mǎn yuàn。

相见欢

谭献

往时几度春风。wǎng shí jǐ dù chūn fēng。
过匆匆。guò cōng cōng。
最苦今年人去,落花红。zuì kǔ jīn nián rén qù,luò huā hóng。
月如水,光千里,与谁同。yuè rú shuǐ,guāng qiān lǐ,yǔ shuí tóng。
一样翠衾香冷,枕函空。yī yàng cuì qīn xiāng lěng,zhěn hán kōng。

踏莎行·画柳

谭献

玉树微寒,琐窗宿雨。yù shù wēi hán,suǒ chuāng sù yǔ。
分明梦到闲庭宇。fēn míng mèng dào xián tíng yǔ。
一重帘幕对西风,离愁不断浮云去。yī zhòng lián mù duì xī fēng,lí chóu bù duàn fú yún qù。
来雁惊秋,吟蛩向暮。lái yàn jīng qiū,yín qióng xiàng mù。
江乡景物还如许。jiāng xiāng jǐng wù hái rú xǔ。
几番残月又新霜,当时折柳人何处。jǐ fān cán yuè yòu xīn shuāng,dāng shí zhé liǔ rén hé chù。

虞美人

谭献

天风吹落楼头月。tiān fēng chuī luò lóu tóu yuè。
客鬓生华发。kè bìn shēng huá fā。
枕函迷梦醒还空。zhěn hán mí mèng xǐng hái kōng。
帐外一星灯穗吐微红。zhàng wài yī xīng dēng suì tǔ wēi hóng。
书来犹涴封时泪。shū lái yóu wò fēng shí lèi。
留得相思字。liú dé xiāng sī zì。
江南芳草又逢春。jiāng nán fāng cǎo yòu féng chūn。
只觉一般春色不宜人。zhǐ jué yī bān chūn sè bù yí rén。

虞美人

谭献

柔尘吹暗丝鞭道。róu chén chuī àn sī biān dào。
绣毂知多少。xiù gǔ zhī duō shǎo。
玉河柳色又今年。yù hé liǔ sè yòu jīn nián。
消受飞花飞絮晚风前。xiāo shòu fēi huā fēi xù wǎn fēng qián。
斜阳只合迟迟下。xié yáng zhǐ hé chí chí xià。
我已魂销也。wǒ yǐ hún xiāo yě。
残妆有镜更无人。cán zhuāng yǒu jìng gèng wú rén。
留得镜中小影自温存。liú dé jìng zhōng xiǎo yǐng zì wēn cún。

虞美人

谭献

霞明烟细还如旧。xiá míng yān xì hái rú jiù。
只觉桃花瘦。zhǐ jué táo huā shòu。
有风无雨过清明。yǒu fēng wú yǔ guò qīng míng。
惯了天涯不惯杜鹃声。guàn le tiān yá bù guàn dù juān shēng。
玲珑格子炉香袅。líng lóng gé zi lú xiāng niǎo。
只共梨花笑。zhǐ gòng lí huā xiào。
倘教吹笛影儿双。tǎng jiào chuī dí yǐng ér shuāng。
多谢四更山月照幽窗。duō xiè sì gèng shān yuè zhào yōu chuāng。

虞美人·题李香君小像

谭献

东风冷向花枝笑。dōng fēng lěng xiàng huā zhī xiào。
转眼花枝老。zhuǎn yǎn huā zhī lǎo。
澹烟依旧送南朝。dàn yān yī jiù sòng nán cháo。
留得美人颜色念奴娇。liú dé měi rén yán sè niàn nú jiāo。
天涯一样文章贱。tiān yá yī yàng wén zhāng jiàn。
公子时相见。gōng zi shí xiāng jiàn。
酒杯倾与隔江山。jiǔ bēi qīng yǔ gé jiāng shān。
山下无多杨柳不堪攀。shān xià wú duō yáng liǔ bù kān pān。

河传

谭献

楼畔。lóu pàn。
轻唤。qīng huàn。
鬓低垂。bìn dī chuí。
欲语含羞语迟。yù yǔ hán xiū yǔ chí。
送郎出门郎马嘶。sòng láng chū mén láng mǎ sī。
相思。xiāng sī。
梦回侬未知。mèng huí nóng wèi zhī。
难倩征鸿传我意。nán qiàn zhēng hóng chuán wǒ yì。
情似水。qíng shì shuǐ。
空洒无名泪。kōng sǎ wú míng lèi。
画鸳鸯。huà yuān yāng。
更漏长。gèng lòu zhǎng。
残妆。cán zhuāng。
君眠何处床。jūn mián hé chù chuáng。
1331234567»