古诗词

华阴令姜海珊招游华山

林则徐

神君管领金天岳,坐对三峰看未足。shén jūn guǎn lǐng jīn tiān yuè,zuò duì sān fēng kàn wèi zú。
公余喜共客登临,恰我西行来不速。gōng yú xǐ gòng kè dēng lín,qià wǒ xī xíng lái bù sù。
樱笋厨开浴佛时,暂辍放衙事休沐。yīng sǔn chú kāi yù fú shí,zàn chuò fàng yá shì xiū mù。
灏灵宫殿访碑行,清白园林对床宿。hào líng gōng diàn fǎng bēi xíng,qīng bái yuán lín duì chuáng sù。
凌晨天气半阴晴,昼永无烦宵秉烛。líng chén tiān qì bàn yīn qíng,zhòu yǒng wú fán xiāo bǐng zhú。
竹杖芒鞋结俦侣,酒榼茶铛付僮仆。zhú zhàng máng xié jié chóu lǚ,jiǔ kē chá dāng fù tóng pū。
云梦观里约乘云,玉泉院中闻漱玉。yún mèng guān lǐ yuē chéng yún,yù quán yuàn zhōng wén shù yù。
同侪各挟济胜具,初陟坡陀踵相续。tóng chái gè xié jì shèng jù,chū zhì pō tuó zhǒng xiāng xù。
嶂叠峰回路忽穷,谁料重关在山曲。zhàng dié fēng huí lù hū qióng,shuí liào zhòng guān zài shān qū。
微径蜿蜒蚁旋磨,绝磴攀跻鲇上竹。wēi jìng wān yán yǐ xuán mó,jué dèng pān jī nián shàng zhú。
箭镞依稀王猛台,丹砂隐现张超谷。jiàn zú yī xī wáng měng tái,dān shā yǐn xiàn zhāng chāo gǔ。
莎萝坪与青柯坪,小憩聊寻道书读。shā luó píng yǔ qīng kē píng,xiǎo qì liáo xún dào shū dú。
过此巉岩愈危绝,铁锁高垂手难触。guò cǐ chán yán yù wēi jué,tiě suǒ gāo chuí shǒu nán chù。
五千仞峻徒窘步,十八盘经犹骇目。wǔ qiān rèn jùn tú jiǒng bù,shí bā pán jīng yóu hài mù。
恨无谢朓惊人诗,恐学昌黎绝顶哭。hèn wú xiè tiǎo jīng rén shī,kǒng xué chāng lí jué dǐng kū。
游人到此怪山灵,奇险逼人何太酷。yóu rén dào cǐ guài shān líng,qí xiǎn bī rén hé tài kù。
岂知山更怪人顽,无端蹴踏穿其腹。qǐ zhī shān gèng guài rén wán,wú duān cù tà chuān qí fù。
兹山峭拔本天成,但以骨挺不以肉。zī shān qiào bá běn tiān chéng,dàn yǐ gǔ tǐng bù yǐ ròu。
呼吸真教帝座通,避趋一任人间俗。hū xī zhēn jiào dì zuò tōng,bì qū yī rèn rén jiān sú。
如君超诣迥出尘,上感岳神造民福。rú jūn chāo yì jiǒng chū chén,shàng gǎn yuè shén zào mín fú。
荡胸自有层云生,秀语岂徒夺山绿。dàng xiōng zì yǒu céng yún shēng,xiù yǔ qǐ tú duó shān lǜ。
希夷石峡应重开,海蟾仙庵亦堪筑。xī yí shí xiá yīng zhòng kāi,hǎi chán xiān ān yì kān zhù。
独惭塞外荷戈人,何日阴崖结茅屋。dú cán sāi wài hé gē rén,hé rì yīn yá jié máo wū。
惟期归马此山阳,遥听封人上三祝。wéi qī guī mǎ cǐ shān yáng,yáo tīng fēng rén shàng sān zhù。
林则徐

林则徐

林则徐 1785年8月30日(乾隆五十年)~1850年11月22日(道光三十年),汉族,福建侯官人(今福建省福州),字元抚,又字少穆、石麟,晚号俟村老人、俟村退叟、七十二峰退叟、瓶泉居士、栎社散人等。是清朝后期政治家、思想家和诗人,是中华民族抵御外辱过程中伟大的民族英雄,其主要功绩是虎门销烟。官至一品,曾任江苏巡抚、两广总督、湖广总督、陕甘总督和云贵总督,两次受命为钦差大臣;因其主张严禁鸦片、抵抗西方的侵略、坚持维护中国主权和民族利益深受全世界中国人的敬仰。 林则徐的作品>>

猜您喜欢

和邓嶰筠前辈廷桢虎门即事前韵二首

林则徐

拜衮人来斗指东,女牛招共客槎通。bài gǔn rén lái dòu zhǐ dōng,nǚ niú zhāo gòng kè chá tōng。
消残海气空尘瘴,听彻潮声自雨风。xiāo cán hǎi qì kōng chén zhàng,tīng chè cháo shēng zì yǔ fēng。
下濑楼船迟贯月,中流木秭亘长虹。xià lài lóu chuán chí guàn yuè,zhōng liú mù zǐ gèn zhǎng hóng。
看公铭勒燕然后,磨盾还推觅句工。kàn gōng míng lēi yàn rán hòu,mó dùn hái tuī mì jù gōng。

题关滋圃《延龄瑞菊图》

林则徐

一品斑衣捧寿卮,九旬慈母六旬儿。yī pǐn bān yī pěng shòu zhī,jiǔ xún cí mǔ liù xún ér。
功高靖海长城倚,心切循陔老圃知。gōng gāo jìng hǎi zhǎng chéng yǐ,xīn qiè xún gāi lǎo pǔ zhī。
浥露英含堂北树,傲霜花艳岭南枝。yì lù yīng hán táng běi shù,ào shuāng huā yàn lǐng nán zhī。
起居八座君恩问,旌节江东指日移。qǐ jū bā zuò jūn ēn wèn,jīng jié jiāng dōng zhǐ rì yí。

辛丑三月十七日室人生日有感二首

林则徐

敢将梁案举眉齐,家室苍茫感仳离。gǎn jiāng liáng àn jǔ méi qí,jiā shì cāng máng gǎn pǐ lí。
度岭芒鞋浑入梦,支床蓬鬓强临歧。dù lǐng máng xié hún rù mèng,zhī chuáng péng bìn qiáng lín qí。
剧怜草长莺飞日,正是鸾飘凤泊时。jù lián cǎo zhǎng yīng fēi rì,zhèng shì luán piāo fèng pō shí。
婪尾一杯春已暮,儿曹漫献北堂卮。lán wěi yī bēi chūn yǐ mù,ér cáo màn xiàn běi táng zhī。

辛丑三月十七日室人生日有感二首

林则徐

偕老刚符百十龄,相期白首影随形。xié lǎo gāng fú bǎi shí líng,xiāng qī bái shǒu yǐng suí xíng。
无端骨肉分三地,遥比河梁隔两星。wú duān gǔ ròu fēn sān dì,yáo bǐ hé liáng gé liǎng xīng。
莲子房深空见薏,桃花浪急易飘萍。lián zi fáng shēn kōng jiàn yì,táo huā làng jí yì piāo píng。
遥知手握牟尼串,犹念金刚般若经。yáo zhī shǒu wò móu ní chuàn,yóu niàn jīn gāng bān ruò jīng。

张仲甫舍人闻余改役东河以诗志喜因叠寄谢武林诸君韵答之二首

林则徐

一舸浮江木叶秋,传闻飞鹊过扬州。yī gě fú jiāng mù yè qiū,chuán wén fēi què guò yáng zhōu。
自羞东嶂难为役,漫笑西行不到头。zì xiū dōng zhàng nán wèi yì,màn xiào xī xíng bù dào tóu。
供奉更吟中道放,杜陵犹想及关愁。gōng fèng gèng yín zhōng dào fàng,dù líng yóu xiǎng jí guān chóu。
故人喜意看先到,高唱君家八咏楼。gù rén xǐ yì kàn xiān dào,gāo chàng jūn jiā bā yǒng lóu。

张仲甫舍人闻余改役东河以诗志喜因叠寄谢武林诸君韵答之二首

林则徐

尺书来讯汴堤秋,叹息滔滔注六州。chǐ shū lái xùn biàn dī qiū,tàn xī tāo tāo zhù liù zhōu。
鸿雁哀声流野外,鱼龙骄舞到城头。hóng yàn āi shēng liú yě wài,yú lóng jiāo wǔ dào chéng tóu。
谁输决塞宣房费,况值军储仰屋愁。shuí shū jué sāi xuān fáng fèi,kuàng zhí jūn chǔ yǎng wū chóu。
江海澄清定何日,忧时频倚仲宣楼。jiāng hǎi chéng qīng dìng hé rì,yōu shí pín yǐ zhòng xuān lóu。

塞外杂咏

林则徐

天山万笏耸琼瑶,导我西行伴寂寥。tiān shān wàn hù sǒng qióng yáo,dǎo wǒ xī xíng bàn jì liáo。
我与山灵相对笑,满头晴雪共难消。wǒ yǔ shān líng xiāng duì xiào,mǎn tóu qíng xuě gòng nán xiāo。

秋怀四首

林则徐

一卷离骚对短檠,凉生昨夜旅魂惊。yī juǎn lí sāo duì duǎn qíng,liáng shēng zuó yè lǚ hún jīng。
隔窗梧竹萧萧响,知是风声是雨声?gé chuāng wú zhú xiāo xiāo xiǎng,zhī shì fēng shēng shì yǔ shēng?

秋怀四首

林则徐

遥怜绝塞阵云寒,万户消砧泪暗弹。yáo lián jué sāi zhèn yún hán,wàn hù xiāo zhēn lèi àn dàn。
秋到天山早飞雪,征人何处望长安?qiū dào tiān shān zǎo fēi xuě,zhēng rén hé chù wàng zhǎng ān?

秋怀四首

林则徐

天涯芳草就萋萋,流水无声夕鴂啼。tiān yá fāng cǎo jiù qī qī,liú shuǐ wú shēng xī jué tí。
何事戍楼鸣画角,却教边马又悲嘶。hé shì shù lóu míng huà jiǎo,què jiào biān mǎ yòu bēi sī。

秋怀四首

林则徐

官如酒户力难任,身比秋林瘦不禁。guān rú jiǔ hù lì nán rèn,shēn bǐ qiū lín shòu bù jìn。
漫拟沙场拼热血,忽窥明镜减雄心。màn nǐ shā chǎng pīn rè xuè,hū kuī míng jìng jiǎn xióng xīn。

晓发

林则徐

蓝舆冲破晓堤烟,宿鹭惊飞水满田。lán yú chōng pò xiǎo dī yān,sù lù jīng fēi shuǐ mǎn tián。
行久不知红日上,两行官柳翠迷天。xíng jiǔ bù zhī hóng rì shàng,liǎng xíng guān liǔ cuì mí tiān。

洛神

林则徐

离合神光那许梅,千年罗袜况成灰。lí hé shén guāng nà xǔ méi,qiān nián luó wà kuàng chéng huī。
明珰翠羽都零落,知少黄初作赋才。míng dāng cuì yǔ dōu líng luò,zhī shǎo huáng chū zuò fù cái。

次韵和嶰筠前辈二首

林则徐

蛮烟一扫众魔降,说法凭空树法幢。mán yān yī sǎo zhòng mó jiàng,shuō fǎ píng kōng shù fǎ chuáng。
域外贪狼犹贴耳,肯教狂噬纵村尨。yù wài tān láng yóu tiē ěr,kěn jiào kuáng shì zòng cūn máng。

次韵和嶰筠前辈二首

林则徐

近闻筹海盛封章,突兀班心字有芒。jìn wén chóu hǎi shèng fēng zhāng,tū wù bān xīn zì yǒu máng。
谁识然犀经慧照,那容李树代桃僵。shuí shí rán xī jīng huì zhào,nà róng lǐ shù dài táo jiāng。
108«2345678