古诗词

李林甫

张晋

便佞阴柔结主欢,月堂曾致几家残。biàn nìng yīn róu jié zhǔ huān,yuè táng céng zhì jǐ jiā cán。
朝廷共庆遗贤少,宰相谁知识字难。cháo tíng gòng qìng yí xián shǎo,zǎi xiāng shuí zhī shí zì nán。
乌鹊可真巢大理,哥奴何止作郎官。wū què kě zhēn cháo dà lǐ,gē nú hé zhǐ zuò láng guān。
满前枳棘君知否,身死宁能免斫棺。mǎn qián zhǐ jí jūn zhī fǒu,shēn sǐ níng néng miǎn zhuó guān。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。