古诗词

杨国忠

张晋

闻说君王宠玉环,偶然凭借列高班。wén shuō jūn wáng chǒng yù huán,ǒu rán píng jiè liè gāo bān。
怙恩尚敢排林甫,蔽王真能反禄山。hù ēn shàng gǎn pái lín fǔ,bì wáng zhēn néng fǎn lù shān。
三妹姿容竞天上,五家楼阁杳云间。sān mèi zī róng jìng tiān shàng,wǔ jiā lóu gé yǎo yún jiān。
可怜西狩苍黄日,一出延秋竟不还。kě lián xī shòu cāng huáng rì,yī chū yán qiū jìng bù hái。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。