古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
李西平晟
清
:
张晋
孤军支挂竟能存,荡灭群凶奉至尊。
gū jūn zhī guà jìng néng cún,dàng miè qún xiōng fèng zhì zūn。
天实生公为社稷,帝犹念旧到儿孙。
tiān shí shēng gōng wèi shè jì,dì yóu niàn jiù dào ér sūn。
结欢延赏难消怨,独理元澄解报恩。
jié huān yán shǎng nán xiāo yuàn,dú lǐ yuán chéng jiě bào ēn。
地下老臣应感泣,一封手诏慰忠魂。
dì xià lǎo chén yīng gǎn qì,yī fēng shǒu zhào wèi zhōng hún。
AI赏析
张晋
清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。
张晋的作品>>
猜您喜欢
读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子
清
:
张晋
次孙本人奴,独行古莫比。
cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。
qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。
AI赏析
读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子
清
:
张晋
拔刀断车靷,老成有远见。
bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。
gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。
AI赏析
总
227
条
«
‹
10
11
12
13
14
15
16