古诗词

读张船山问陶太史诗集题后

张晋

手携飞帜上骚坛,诗笔文心两屈盘。shǒu xié fēi zhì shàng sāo tán,shī bǐ wén xīn liǎng qū pán。
才并长卿工赋易,人同平子遣愁难。cái bìng zhǎng qīng gōng fù yì,rén tóng píng zi qiǎn chóu nán。
岂徒饮酒称名士,只合高歌配冷官。qǐ tú yǐn jiǔ chēng míng shì,zhǐ hé gāo gē pèi lěng guān。
我亦千金珍敝帚,几回拂拭待君看。wǒ yì qiān jīn zhēn bì zhǒu,jǐ huí fú shì dài jūn kàn。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。