古诗词

代州道中

张晋

眯眼风沙拂面霜,群山回合郁苍苍。mī yǎn fēng shā fú miàn shuāng,qún shān huí hé yù cāng cāng。
无边衰草连天白,一片寒云荡日黄。wú biān shuāi cǎo lián tiān bái,yī piàn hán yún dàng rì huáng。
名将至今思李牧,长城终古怨秦皇。míng jiāng zhì jīn sī lǐ mù,zhǎng chéng zhōng gǔ yuàn qín huáng。
莫愁更渡桑干水,便到桑干亦故乡。mò chóu gèng dù sāng gàn shuǐ,biàn dào sāng gàn yì gù xiāng。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。