古诗词

德州喜晤孙如渊星衍观察

张晋

倜傥风流抱负奇,每从诗笔想须眉。tì tǎng fēng liú bào fù qí,měi cóng shī bǐ xiǎng xū méi。
闻声未见神先往,握手相逢喜可知。wén shēng wèi jiàn shén xiān wǎng,wò shǒu xiāng féng xǐ kě zhī。
玩世耳边混牛马,清谈天半露之而。wán shì ěr biān hùn niú mǎ,qīng tán tiān bàn lù zhī ér。
平生敝帚嗟空享,敢诧孙郎帐下儿。píng shēng bì zhǒu jiē kōng xiǎng,gǎn chà sūn láng zhàng xià ér。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。