古诗词

欧幅刀歌并序

张晋

延生跌荡风情豪,好客折简频相邀。yán shēng diē dàng fēng qíng háo,hǎo kè zhé jiǎn pín xiāng yāo。
入室何来吐光怪,陡觉四壁寒萧骚。rù shì hé lái tǔ guāng guài,dǒu jué sì bì hán xiāo sāo。
谈笑未竟更命酒,留我出示欧幅刀。tán xiào wèi jìng gèng mìng jiǔ,liú wǒ chū shì ōu fú dāo。
潋滟亮于雪,犀利能吹毛。liàn yàn liàng yú xuě,xī lì néng chuī máo。
酒酣把刀向我语,听不能终色如土。jiǔ hān bǎ dāo xiàng wǒ yǔ,tīng bù néng zhōng sè rú tǔ。
昔者闽峤苦未靖,白昼往往劫商贾。xī zhě mǐn jiào kǔ wèi jìng,bái zhòu wǎng wǎng jié shāng jiǎ。
杀人如麻谁最强,幅也咆哮猛于虎。shā rén rú má shuí zuì qiáng,fú yě páo xiāo měng yú hǔ。
纵横据海岛,出没凌沧洲。zòng héng jù hǎi dǎo,chū méi líng cāng zhōu。
估船不敢泊,指顾尽失琳琅璆。gū chuán bù gǎn pō,zhǐ gù jǐn shī lín láng qiú。
来往无谁何自谓,百不忧岁在重光。lái wǎng wú shuí hé zì wèi,bǎi bù yōu suì zài zhòng guāng。
大渊献延陵,别驾来泉州。dà yuān xiàn yán líng,bié jià lái quán zhōu。
运筹握算众莫测,一击遂使妖氛收。yùn chóu wò suàn zhòng mò cè,yī jī suì shǐ yāo fēn shōu。
是夜月黑风怒吼,掩金卧鼓衔枚走。shì yè yuè hēi fēng nù hǒu,yǎn jīn wò gǔ xián méi zǒu。
幅时被酒方酣眠,以刀自卫不去手。fú shí bèi jiǔ fāng hān mián,yǐ dāo zì wèi bù qù shǒu。
苍黄拔刀刀弗出,似有旁人阴掣肘。cāng huáng bá dāo dāo fú chū,shì yǒu páng rén yīn chè zhǒu。
归来击颈置马前,迁以其刀决其首。guī lái jī jǐng zhì mǎ qián,qiān yǐ qí dāo jué qí shǒu。
我闻此言神忽扬,宝物毕竟殊寻常。wǒ wén cǐ yán shén hū yáng,bǎo wù bì jìng shū xún cháng。
凭轩拂拭不忍释,杀气直射天苍凉。píng xuān fú shì bù rěn shì,shā qì zhí shè tiān cāng liáng。
咄咄欧幅刀,上有欧幅血。duō duō ōu fú dāo,shàng yǒu ōu fú xuè。
倔强何神奇,卒致欧幅灭。jué qiáng hé shén qí,zú zhì ōu fú miè。
譬彼英雄久失身,含愤如今始一泄。pì bǐ yīng xióng jiǔ shī shēn,hán fèn rú jīn shǐ yī xiè。
幅也安能作刀主?嗟尔铮铮一片铁。fú yě ān néng zuò dāo zhǔ?jiē ěr zhēng zhēng yī piàn tiě。
呜呼!莫谓铮铮一片铁。wū hū!mò wèi zhēng zhēng yī piàn tiě。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

郭有道墓二首

张晋

虽贞非绝俗,纵隐不违亲。suī zhēn fēi jué sú,zòng yǐn bù wéi qīn。
一代真名士,同舟有几人。yī dài zhēn míng shì,tóng zhōu yǒu jǐ rén。
声华过俊及,辙迹遍风尘。shēng huá guò jùn jí,zhé jì biàn fēng chén。
小节犹堪效,争传垫角巾。xiǎo jié yóu kān xiào,zhēng chuán diàn jiǎo jīn。

郭有道墓二首

张晋

党锢搜罗密,炎刘历数终。dǎng gù sōu luó mì,yán liú lì shù zhōng。
奇冤同白马,高举羡冥鸿。qí yuān tóng bái mǎ,gāo jǔ xiàn míng hóng。
墓道留残碣,槐花发故宫。mù dào liú cán jié,huái huā fā gù gōng。
何殊因树屋,千载想遗风。hé shū yīn shù wū,qiān zài xiǎng yí fēng。

昭阳湖畔与延子椿话别时子椿旋里予复有江左之行

张晋

故人重分手,相送昭阳湖。gù rén zhòng fēn shǒu,xiāng sòng zhāo yáng hú。
湖水深如此,故人情不殊。hú shuǐ shēn rú cǐ,gù rén qíng bù shū。
挂帆异南北,惜别各踟蹰。guà fān yì nán běi,xī bié gè chí chú。
渺渺离天远,乡心寄得无。miǎo miǎo lí tiān yuǎn,xiāng xīn jì dé wú。

湖上漫兴

张晋

离忧同楚客,泽畔独行吟。lí yōu tóng chǔ kè,zé pàn dú xíng yín。
倚杖玩流水,无人知我心。yǐ zhàng wán liú shuǐ,wú rén zhī wǒ xīn。
荻花秋瑟瑟,雨气晚沉沉。dí huā qiū sè sè,yǔ qì wǎn chén chén。
摇落知何极,轻寒上短襟。yáo luò zhī hé jí,qīng hán shàng duǎn jīn。

舟行望凫山

张晋

隔岸凫罗列,凫山俨似凫。gé àn fú luó liè,fú shān yǎn shì fú。
何年来聚族,终古泛晴湖。hé nián lái jù zú,zhōng gǔ fàn qíng hú。
水气相吞吐,岚光乍有无。shuǐ qì xiāng tūn tǔ,lán guāng zhà yǒu wú。
推篷秋兴逸,举手欲招呼。tuī péng qiū xīng yì,jǔ shǒu yù zhāo hū。

忆阿珍兼示四妹

张晋

吾弟有娇女,名珍字掌珠。wú dì yǒu jiāo nǚ,míng zhēn zì zhǎng zhū。
在家频汝顾,久客念余无。zài jiā pín rǔ gù,jiǔ kè niàn yú wú。
襁褓离慈母,恩勤托义姑。qiǎng bǎo lí cí mǔ,ēn qín tuō yì gū。
近来闻学步,应不倩人扶。jìn lái wén xué bù,yīng bù qiàn rén fú。

秋夕湖上即事

张晋

云敛空庭雨,膏焚独夜釭。yún liǎn kōng tíng yǔ,gāo fén dú yè gāng。
惊波频啮岸,华月忽窥窗。jīng bō pín niè àn,huá yuè hū kuī chuāng。
深巷严鸣柝,孤舟惊吠厖。shēn xiàng yán míng tuò,gū zhōu jīng fèi páng。
客怀正清绝,逸兴满秋江。kè huái zhèng qīng jué,yì xīng mǎn qiū jiāng。

秋夜

张晋

秋气到湖上,夜寒水始波。qiū qì dào hú shàng,yè hán shuǐ shǐ bō。
客中行乐少,梦里故人多。kè zhōng xíng lè shǎo,mèng lǐ gù rén duō。
谁与闻鸡舞,聊为对酒歌。shuí yǔ wén jī wǔ,liáo wèi duì jiǔ gē。
长空一片月,留照醉颜酡。zhǎng kōng yī piàn yuè,liú zhào zuì yán tuó。

喜得延荔浦书

张晋

一纸金难抵,匆匆读易完。yī zhǐ jīn nán dǐ,cōng cōng dú yì wán。
此时如共语,已置却重看。cǐ shí rú gòng yǔ,yǐ zhì què zhòng kàn。
游子身无定,天涯岁又残。yóu zi shēn wú dìng,tiān yá suì yòu cán。
感君同骨肉,珍重劝加餐。gǎn jūn tóng gǔ ròu,zhēn zhòng quàn jiā cān。

寄怀诗三首陈金门

张晋

野鹤爱毛羽,徘徊山水间。yě hè ài máo yǔ,pái huái shān shuǐ jiān。
时时发清唳,往往出尘寰。shí shí fā qīng lì,wǎng wǎng chū chén huán。
之子有仙骨,对人无俗颜。zhī zi yǒu xiān gǔ,duì rén wú sú yán。
园林秋色老,谁解扣柴关。yuán lín qiū sè lǎo,shuí jiě kòu chái guān。

寄怀诗三首陈金门

张晋

弱冠弄文翰,长年耽隐沦。ruò guān nòng wén hàn,zhǎng nián dān yǐn lún。
怀才甘自秘,抱璞向谁陈。huái cái gān zì mì,bào pú xiàng shuí chén。
我亦轻余子,君宁让古人。wǒ yì qīng yú zi,jūn níng ràng gǔ rén。
屋梁颜色好,梦里许相亲。wū liáng yán sè hǎo,mèng lǐ xǔ xiāng qīn。

寄怀诗三首陈金门

张晋

美人昔送我,清夜弹鸣琴。měi rén xī sòng wǒ,qīng yè dàn míng qín。
一奏山水曲,能空尘俗心。yī zòu shān shuǐ qū,néng kōng chén sú xīn。
相思愁道远,小别又秋深。xiāng sī chóu dào yuǎn,xiǎo bié yòu qiū shēn。
天末无归雁,何由寄好音。tiān mò wú guī yàn,hé yóu jì hǎo yīn。

秋日东坪漫兴

张晋

久客愁车马,幽楼慕薜萝。jiǔ kè chóu chē mǎ,yōu lóu mù bì luó。
名心因懒退,诗意入秋多。míng xīn yīn lǎn tuì,shī yì rù qiū duō。
远岫淡如扫,清溪寒不波。yuǎn xiù dàn rú sǎo,qīng xī hán bù bō。
何人慰岑寂,斜日牧儿歌。hé rén wèi cén jì,xié rì mù ér gē。

韩侯岭

张晋

一代无双士,荒祠落木空。yī dài wú shuāng shì,huāng cí luò mù kōng。
死犹剩抔土,生已陷重瞳。sǐ yóu shèng póu tǔ,shēng yǐ xiàn zhòng tóng。
遗恨留钟室,悲歌有《大风》。yí hèn liú zhōng shì,bēi gē yǒu dà fēng。
斜阳闪旌旆,飒爽认英雄。xié yáng shǎn jīng pèi,sà shuǎng rèn yīng xióng。

介子祠

张晋

身隐文焉用,苍茫何处寻。shēn yǐn wén yān yòng,cāng máng hé chù xún。
荒田聊志过,古木已成林。huāng tián liáo zhì guò,gǔ mù yǐ chéng lín。
邑尚表君姓,母能知子心。yì shàng biǎo jūn xìng,mǔ néng zhī zi xīn。
专祠崇介节,食报到如今。zhuān cí chóng jiè jié,shí bào dào rú jīn。
2271234567»