古诗词

安阳行

张晋

空城哑哑啼饥乌,夕照明灭残垒孤。kōng chéng yǎ yǎ tí jī wū,xī zhào míng miè cán lěi gū。
安阳旧事记仿佛,驱马来过心踌躇。ān yáng jiù shì jì fǎng fú,qū mǎ lái guò xīn chóu chú。
卿子冠军非丈夫,策人何智身何愚。qīng zi guān jūn fēi zhàng fū,cè rén hé zhì shēn hé yú。
一朝拜将握兵柄,四十六日留中途。yī cháo bài jiāng wò bīng bǐng,sì shí liù rì liú zhōng tú。
猛虎贪狼尽劲旅,下令欲杀胡为乎?měng hǔ tān láng jǐn jìn lǚ,xià lìng yù shā hú wèi hū?
秦强赵弱俨指掌,赵灭安见秦可图。qín qiáng zhào ruò yǎn zhǐ zhǎng,zhào miè ān jiàn qín kě tú。
如何筹划不及此,饮酒高会方欢娱。rú hé chóu huà bù jí cǐ,yǐn jiǔ gāo huì fāng huān yú。
军中士卒食半粟,天寒冻饿无完肤。jūn zhōng shì zú shí bàn sù,tiān hán dòng è wú wán fū。
重瞳旁耽叱咤起,快论侃侃良非诬。zhòng tóng páng dān chì zhà qǐ,kuài lùn kǎn kǎn liáng fēi wū。
帐中晨起忽见杀,诸将谁敢相枝梧。zhàng zhōng chén qǐ hū jiàn shā,zhū jiāng shuí gǎn xiāng zhī wú。
吁嗟兵卫等儿戏,即此已可知其余。xū jiē bīng wèi děng ér xì,jí cǐ yǐ kě zhī qí yú。
当时渡河壁钜鹿,未必不被章邯屠。dāng shí dù hé bì jù lù,wèi bì bù bèi zhāng hán tú。
矫杀固然有定罪,自取僇辱非人诛。jiǎo shā gù rán yǒu dìng zuì,zì qǔ lù rǔ fēi rén zhū。
我闻用兵贵神速,或骄或慢皆可虞。wǒ wén yòng bīng guì shén sù,huò jiāo huò màn jiē kě yú。
高谈毕竟成空虚,游魂寂寞依荒芜。gāo tán bì jìng chéng kōng xū,yóu hún jì mò yī huāng wú。
坐而运策不如义,此语千载资胡卢。zuò ér yùn cè bù rú yì,cǐ yǔ qiān zài zī hú lú。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。