古诗词

登金山

张晋

大江发源自蚕丛,万里一泻流向东。dà jiāng fā yuán zì cán cóng,wàn lǐ yī xiè liú xiàng dōng。
天遣神山作砥柱,中流涌出金芙蓉。tiān qiǎn shén shān zuò dǐ zhù,zhōng liú yǒng chū jīn fú róng。
峰尖飘渺逼云汉,石根诘屈搜蛟龙。fēng jiān piāo miǎo bī yún hàn,shí gēn jí qū sōu jiāo lóng。
我来张帆指京口,推篷旷望初蒙蒙。wǒ lái zhāng fān zhǐ jīng kǒu,tuī péng kuàng wàng chū méng méng。
少时烟消雾亦敛,赤日濯水磨青铜。shǎo shí yān xiāo wù yì liǎn,chì rì zhuó shuǐ mó qīng tóng。
舍舟理轻策,着屐披蒙茸。shě zhōu lǐ qīng cè,zhe jī pī méng rōng。
奇境快登历,一拓平生胸。qí jìng kuài dēng lì,yī tuò píng shēng xiōng。
古刹周遭绝枕藉,浮图四面开玲珑。gǔ shā zhōu zāo jué zhěn jí,fú tú sì miàn kāi líng lóng。
振衣直上神益耸,阊阖呼吸疑可通。zhèn yī zhí shàng shén yì sǒng,chāng hé hū xī yí kě tōng。
九江三楚列眼底,指顾尽得天南雄。jiǔ jiāng sān chǔ liè yǎn dǐ,zhǐ gù jǐn dé tiān nán xióng。
铁瓮城头没荒草,北固楼下闻秋钟。tiě wèng chéng tóu méi huāng cǎo,běi gù lóu xià wén qiū zhōng。
寄奴王气久消歇,大业惟剩丹徒宫。jì nú wáng qì jiǔ xiāo xiē,dà yè wéi shèng dān tú gōng。
侧身东望诧奇绝,焦山对峙浮江中。cè shēn dōng wàng chà qí jué,jiāo shān duì zhì fú jiāng zhōng。
林峦万古浸烟水,如观图画嗟朦胧。lín luán wàn gǔ jìn yān shuǐ,rú guān tú huà jiē méng lóng。
我疑海上三山失其二,乃于此地俱相逢。wǒ yí hǎi shàng sān shān shī qí èr,nǎi yú cǐ dì jù xiāng féng。
老僧疑客煮香茗,山门散步聊从容。lǎo sēng yí kè zhǔ xiāng míng,shān mén sàn bù liáo cóng róng。
中冷泉畔吊郭璞,妙高台上怀苏公。zhōng lěng quán pàn diào guō pú,miào gāo tái shàng huái sū gōng。
游兴到此愿已足,始笑向来局促真盲聋。yóu xīng dào cǐ yuàn yǐ zú,shǐ xiào xiàng lái jú cù zhēn máng lóng。
昨过平山堂,楼阁何重重。zuó guò píng shān táng,lóu gé hé zhòng zhòng。
岸旁覆垂柳,水面横长虹。àn páng fù chuí liǔ,shuǐ miàn héng zhǎng hóng。
此乃丈夫彼女子,人巧定合输天工。cǐ nǎi zhàng fū bǐ nǚ zi,rén qiǎo dìng hé shū tiān gōng。
倚栏狂叫一挥手,惊飙乍起摇丹枫。yǐ lán kuáng jiào yī huī shǒu,jīng biāo zhà qǐ yáo dān fēng。
楼船回棹泊山足,鼋鼍踏浪乘江风。lóu chuán huí zhào pō shān zú,yuán tuó tà làng chéng jiāng fēng。
断霞挂天末,飞雁嘹长空。duàn xiá guà tiān mò,fēi yàn liáo zhǎng kōng。
苍然暮色上,佛鼓声冬冬。cāng rán mù sè shàng,fú gǔ shēng dōng dōng。
羁怀畏晚寻归楫,恨未一见炬火照耀江心红。jī huái wèi wǎn xún guī jí,hèn wèi yī jiàn jù huǒ zhào yào jiāng xīn hóng。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

介休喜晤茹文静纶常先生二首

张晋

爱共虎贲坐,典型难遽忘。ài gòng hǔ bēn zuò,diǎn xíng nán jù wàng。
何如亲把臂,真见蔡中郎。hé rú qīn bǎ bì,zhēn jiàn cài zhōng láng。
夫子工谈艺,为诗陋晚唐。fū zi gōng tán yì,wèi shī lòu wǎn táng。
巍然负时望,留得鲁灵光。wēi rán fù shí wàng,liú dé lǔ líng guāng。

介休喜晤茹文静纶常先生二首

张晋

家在林宗里,人耕绵上田。jiā zài lín zōng lǐ,rén gēng mián shàng tián。
赋闲称漫叟,高卧即神仙。fù xián chēng màn sǒu,gāo wò jí shén xiān。
认貌似相识,论交岂偶然。rèn mào shì xiāng shí,lùn jiāo qǐ ǒu rán。
秋风汾水上,重到是何年?qiū fēng fén shuǐ shàng,zhòng dào shì hé nián?

过忻州感灵辄事

张晋

饿死寻常事,高堂有老亲。è sǐ xún cháng shì,gāo táng yǒu lǎo qīn。
当年贤宰相,肯念翳桑人。dāng nián xián zǎi xiāng,kěn niàn yì sāng rén。
一饭宁求报,深恩记最真。yī fàn níng qiú bào,shēn ēn jì zuì zhēn。
穷途空洒泪,兹义向谁陈。qióng tú kōng sǎ lèi,zī yì xiàng shuí chén。

行抵代州作

张晋

雁飞向南去,人到雁门关。yàn fēi xiàng nán qù,rén dào yàn mén guān。
晓角三边月,寒云万迭山。xiǎo jiǎo sān biān yuè,hán yún wàn dié shān。
时清行旅适,戍古老兵闲。shí qīng xíng lǚ shì,shù gǔ lǎo bīng xián。
直渡桑干水,仍骑代马还。zhí dù sāng gàn shuǐ,réng qí dài mǎ hái。

平阳道中微雪

张晋

云薄不藏日,轻阴酿雪稀。yún báo bù cáng rì,qīng yīn niàng xuě xī。
野塘初冻合,官道尚尘飞。yě táng chū dòng hé,guān dào shàng chén fēi。
天意宁如此,穷檐正苦饥。tiān yì níng rú cǐ,qióng yán zhèng kǔ jī。
何能深一尺,润渍麦苗肥。hé néng shēn yī chǐ,rùn zì mài miáo féi。

平阳道中微雪

张晋

故故恋游子,飘飘上敝裘。gù gù liàn yóu zi,piāo piāo shàng bì qiú。
吾乡方望泽,此雪或能周。wú xiāng fāng wàng zé,cǐ xuě huò néng zhōu。
着地轻犹举,因风散不收。zhe dì qīng yóu jǔ,yīn fēng sàn bù shōu。
敢辞泥滑滑,一慰杞人忧。gǎn cí ní huá huá,yī wèi qǐ rén yōu。

丙寅人日得载园太守书并见怀诗

张晋

惭愧李元礼,相思寄远声。cán kuì lǐ yuán lǐ,xiāng sī jì yuǎn shēng。
论交容后辈,知己有先生。lùn jiāo róng hòu bèi,zhī jǐ yǒu xiān shēng。
落月言愁切,新诗到眼明。luò yuè yán chóu qiè,xīn shī dào yǎn míng。
草堂正人日,难遣此时情。cǎo táng zhèng rén rì,nán qiǎn cǐ shí qíng。

清华晓发

张晋

晓行趁晴日,缓步避车尘。xiǎo xíng chèn qíng rì,huǎn bù bì chē chén。
我意爱流水,春波如送人。wǒ yì ài liú shuǐ,chūn bō rú sòng rén。
烟篁风解箨,云礁雪翻轮。yān huáng fēng jiě tuò,yún jiāo xuě fān lún。
渐有离乡感,家山伫望频。jiàn yǒu lí xiāng gǎn,jiā shān zhù wàng pín。

再过威县追悼丁郁兹履端大令

张晋

我昔过威县,曾交丁令威。wǒ xī guò wēi xiàn,céng jiāo dīng lìng wēi。
诗人风肆好,官阁酒同挥。shī rén fēng sì hǎo,guān gé jiǔ tóng huī。
一旦骑鲸去,何年化鹤归。yī dàn qí jīng qù,hé nián huà hè guī。
桐乡留俎豆,斜日霭残晖。tóng xiāng liú zǔ dòu,xié rì ǎi cán huī。

威县晓发

张晋

残月在高柳,脂车催晓装。cán yuè zài gāo liǔ,zhī chē cuī xiǎo zhuāng。
轻风寒侧侧,春草绿茫茫。qīng fēng hán cè cè,chūn cǎo lǜ máng máng。
野老有闲意,扶犁官道旁。yě lǎo yǒu xián yì,fú lí guān dào páng。
村墟正喧杂,一饭趁朝阳。cūn xū zhèng xuān zá,yī fàn chèn cháo yáng。

露筋祠阻风

张晋

落日挂帆去,狂风却倒吹。luò rì guà fān qù,kuáng fēng què dào chuī。
人思广陵郭,舟泊露筋祠。rén sī guǎng líng guō,zhōu pō lù jīn cí。
白鸟环飞急,孤灯欲上迟。bái niǎo huán fēi jí,gū dēng yù shàng chí。
平湖三十六,烟水正迷离。píng hú sān shí liù,yān shuǐ zhèng mí lí。

再过维扬

张晋

又鼓维扬棹,帆张一叶轻。yòu gǔ wéi yáng zhào,fān zhāng yī yè qīng。
水云迷鹭影,风柳递蝉声。shuǐ yún mí lù yǐng,fēng liǔ dì chán shēng。
岸转添新港,舟行无定程。àn zhuǎn tiān xīn gǎng,zhōu xíng wú dìng chéng。
醉歌还纵目,斜日逐波明。zuì gē hái zòng mù,xié rì zhú bō míng。

大风渡扬子江

张晋

江阔难投岸,颠风特地号。jiāng kuò nán tóu àn,diān fēng tè dì hào。
家贫无璧马,舟小况波涛。jiā pín wú bì mǎ,zhōu xiǎo kuàng bō tāo。
击楫人何在,扬帆兴亦豪。jī jí rén hé zài,yáng fān xīng yì háo。
金焦旧游处,指点两峰高。jīn jiāo jiù yóu chù,zhǐ diǎn liǎng fēng gāo。

重阳前二日在西坪作

张晋

幽居何事苦魂销,独倚危栏遣寂寥。yōu jū hé shì kǔ hún xiāo,dú yǐ wēi lán qiǎn jì liáo。
陇首草肥秋放马,云边风急暮盘雕。lǒng shǒu cǎo féi qiū fàng mǎ,yún biān fēng jí mù pán diāo。
新愁半遂砧声起,壮志全同木叶雕。xīn chóu bàn suì zhēn shēng qǐ,zhuàng zhì quán tóng mù yè diāo。
况复登临近重九,一篱黄菊雨潇潇。kuàng fù dēng lín jìn zhòng jiǔ,yī lí huáng jú yǔ xiāo xiāo。

滕王阁

张晋

帝子行游日几回,春风蛱蝶画图开。dì zi xíng yóu rì jǐ huí,chūn fēng jiá dié huà tú kāi。
一时高阁凌空起,万里长江动地来。yī shí gāo gé líng kōng qǐ,wàn lǐ zhǎng jiāng dòng dì lái。
何必王郎工作赋,更无都督解怜才。hé bì wáng láng gōng zuò fù,gèng wú dōu dū jiě lián cái。
栋云帘雨空今古,一种消沉付劫灰。dòng yún lián yǔ kōng jīn gǔ,yī zhǒng xiāo chén fù jié huī。
2271234567»