古诗词

谢陈金门法子赠端石砚歌兼索和诗

张晋

有生不能投笔起,破浪乘风行万里。yǒu shēng bù néng tóu bǐ qǐ,pò làng chéng fēng xíng wàn lǐ。
黍稻难谋二顷田,饥寒碌碌惭妻子。shǔ dào nán móu èr qǐng tián,jī hán lù lù cán qī zi。
金门先生哀我穷,持赠端砚相磨。jīn mén xiān shēng āi wǒ qióng,chí zèng duān yàn xiāng mó。
自言此物足珍重,使我一拓文人胸。zì yán cǐ wù zú zhēn zhòng,shǐ wǒ yī tuò wén rén xiōng。
佐之楮先生,友以中书君。zuǒ zhī chǔ xiān shēng,yǒu yǐ zhōng shū jūn。
长日供挥洒,亦足张我军。zhǎng rì gōng huī sǎ,yì zú zhāng wǒ jūn。
嗟我以砚为性命,作歌欲报愁未称。jiē wǒ yǐ yàn wèi xìng mìng,zuò gē yù bào chóu wèi chēng。
昨夜西风吹林皋,故人不见心郁陶。zuó yè xī fēng chuī lín gāo,gù rén bù jiàn xīn yù táo。
诗情淋漓动十指,兴酣落笔神皆豪。shī qíng lín lí dòng shí zhǐ,xīng hān luò bǐ shén jiē háo。
拂君砚,濡我毫,墨池一泻飞寒涛。fú jūn yàn,rú wǒ háo,mò chí yī xiè fēi hán tāo。
知君得诗应大笑,更为狂奴赓别调。zhī jūn dé shī yīng dà xiào,gèng wèi kuáng nú gēng bié diào。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。