古诗词

只耳儿歌戏为延子劼汝寿作

张晋

堕地初试啼声罢,家人走报各惊诧。duò dì chū shì tí shēng bà,jiā rén zǒu bào gè jīng chà。
吉梦非熊亦非罴,蜿蜒亲见乖龙下。jí mèng fēi xióng yì fēi pí,wān yán qīn jiàn guāi lóng xià。
重瞳骈胁古有之,貌异毕竟非凡儿。zhòng tóng pián xié gǔ yǒu zhī,mào yì bì jìng fēi fán ér。
岂真造物故簸弄,要留缺陷夸神奇。qǐ zhēn zào wù gù bǒ nòng,yào liú quē xiàn kuā shén qí。
闻尘半塞闻根在,蚁动牛斗不瞆瞆。wén chén bàn sāi wén gēn zài,yǐ dòng niú dòu bù kuì kuì。
君不见,后夔一足行即僵,典乐公然来凤凰。jūn bù jiàn,hòu kuí yī zú xíng jí jiāng,diǎn lè gōng rán lái fèng huáng。
君不见,师旷当年两目瞽,暗中还能辨石语。jūn bù jiàn,shī kuàng dāng nián liǎng mù gǔ,àn zhōng hái néng biàn shí yǔ。
只耳儿,庸何伤,两耳苟不聪,不如一耳良。zhǐ ěr ér,yōng hé shāng,liǎng ěr gǒu bù cōng,bù rú yī ěr liáng。
五官之中耳司听,只耳何曾不用命。wǔ guān zhī zhōng ěr sī tīng,zhǐ ěr hé céng bù yòng mìng。
但教声入即心通,两耳翻嫌一耳剩。dàn jiào shēng rù jí xīn tōng,liǎng ěr fān xián yī ěr shèng。
延生抱子来我前,索我为儿歌长篇。yán shēng bào zi lái wǒ qián,suǒ wǒ wèi ér gē zhǎng piān。
雪肤玉貌果英物,人皆贵耳吾不然。xuě fū yù mào guǒ yīng wù,rén jiē guì ěr wú bù rán。
他日抗宗望此子,额痒定应出三耳。tā rì kàng zōng wàng cǐ zi,é yǎng dìng yīng chū sān ěr。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。