古诗词

观杨忠悯公《谏马市》、《劾严嵩》二疏草稿真迹题后

张晋

短檠照几光明灭,展卷森森竖毛发。duǎn qíng zhào jǐ guāng míng miè,zhǎn juǎn sēn sēn shù máo fā。
草书蜿蜒龙蛇走,行间尽是忠臣血。cǎo shū wān yán lóng shé zǒu,xíng jiān jǐn shì zhōng chén xuè。
我昔读《明史》,最伤忠悯公。wǒ xī dú míng shǐ,zuì shāng zhōng mǐn gōng。
少小杂牧竖,遭际如龙逢。shǎo xiǎo zá mù shù,zāo jì rú lóng féng。
前疏激切论马市,后疏慷慨弹奸嵩。qián shū jī qiè lùn mǎ shì,hòu shū kāng kǎi dàn jiān sōng。
内外贼,罪难掩。nèi wài zéi,zuì nán yǎn。
立仗马,鸣不敢。lì zhàng mǎ,míng bù gǎn。
进谏何须獬豸冠,保身不借蚺蛇胆。jìn jiàn hé xū xiè zhì guān,bǎo shēn bù jiè rán shé dǎn。
愁云惨雾泣鬼神,下笔那顾丞相嗔。chóu yún cǎn wù qì guǐ shén,xià bǐ nà gù chéng xiāng chēn。
愤同当道埋轮使,勇过彤庭折槛人。fèn tóng dāng dào mái lún shǐ,yǒng guò tóng tíng zhé kǎn rén。
至今后嗣秘遗稿,三百年来尚完好。zhì jīn hòu sì mì yí gǎo,sān bǎi nián lái shàng wán hǎo。
《钤山堂集》费雕镌,零落人间有谁宝。qián shān táng jí fèi diāo juān,líng luò rén jiān yǒu shuí bǎo。
岂无孝子与慈孙,翻悔虚声灭不早。qǐ wú xiào zi yǔ cí sūn,fān huǐ xū shēng miè bù zǎo。
公之诗文亦擅长,煌煌天语为褒扬。gōng zhī shī wén yì shàn zhǎng,huáng huáng tiān yǔ wèi bāo yáng。
即教此卷化乌有,千载大名在人口。jí jiào cǐ juǎn huà wū yǒu,qiān zài dà míng zài rén kǒu。
我观公书如公存,巫咸不用招忠魂。wǒ guān gōng shū rú gōng cún,wū xián bù yòng zhāo zhōng hún。
论事岂同争坐位,运腕直肖颜平原。lùn shì qǐ tóng zhēng zuò wèi,yùn wàn zhí xiào yán píng yuán。
肃衣再拜展私敬,为公纸墨亦堪庆。sù yī zài bài zhǎn sī jìng,wèi gōng zhǐ mò yì kān qìng。
寄语庸庸碌碌徒,此间不许题名姓。jì yǔ yōng yōng lù lù tú,cǐ jiān bù xǔ tí míng xìng。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

归途杂述

张晋

夕阳未西落,明月已东上。xī yáng wèi xī luò,míng yuè yǐ dōng shàng。
日影射月怀,含光不能亮。rì yǐng shè yuè huái,hán guāng bù néng liàng。
如人未遇时,气短神不王。rú rén wèi yù shí,qì duǎn shén bù wáng。
一旦负盛名,落落空依傍。yī dàn fù shèng míng,luò luò kōng yī bàng。
众星各在天,敛曜甘相让。zhòng xīng gè zài tiān,liǎn yào gān xiāng ràng。
大地辨毫发,山川亦闲旷。dà dì biàn háo fā,shān chuān yì xián kuàng。
清气扑眉宇,流辉洗尘障。qīng qì pū méi yǔ,liú huī xǐ chén zhàng。
顿忘行路难,转觉旅怀畅。dùn wàng xíng lù nán,zhuǎn jué lǚ huái chàng。
若非在道途,此景如何状。ruò fēi zài dào tú,cǐ jǐng rú hé zhuàng。

归途杂述

张晋

久旱闻雨声,行人亦色喜。jiǔ hàn wén yǔ shēng,xíng rén yì sè xǐ。
岂不恶泥泞,麦苗将槁死。qǐ bù è ní nìng,mài miáo jiāng gǎo sǐ。
额手视向天,为我遍千里。é shǒu shì xiàng tiān,wèi wǒ biàn qiān lǐ。
但得天心回,我意正如此。dàn dé tiān xīn huí,wǒ yì zhèng rú cǐ。
徘徊眺南云,蒙蒙收未起。pái huái tiào nán yún,méng méng shōu wèi qǐ。
前途雨深浅,急认来人履。qián tú yǔ shēn qiǎn,jí rèn lái rén lǚ。

归途杂述

张晋

积粟高于山,转运遍道路。jī sù gāo yú shān,zhuǎn yùn biàn dào lù。
民乃有饥色,此又何以故。mín nǎi yǒu jī sè,cǐ yòu hé yǐ gù。
但闻大官来,伺候无朝暮。dàn wén dà guān lái,cì hòu wú cháo mù。
供张稍不齐,即逢吏役怒。gōng zhāng shāo bù qí,jí féng lì yì nù。
嗟哉蚩蚩氓,俯首向谁诉。jiē zāi chī chī máng,fǔ shǒu xiàng shuí sù。

归途杂述

张晋

饥寒逼岁暮,无计但仰屋。jī hán bī suì mù,wú jì dàn yǎng wū。
可怜掌上珠,变作荒年谷。kě lián zhǎng shàng zhū,biàn zuò huāng nián gǔ。
欲聚无全理,同声尽一哭。yù jù wú quán lǐ,tóng shēng jǐn yī kū。
生离定何所,再见宁能卜。shēng lí dìng hé suǒ,zài jiàn níng néng bo。
爷娘岂不慈,各各为口腹。yé niáng qǐ bù cí,gè gè wèi kǒu fù。
饥肠与爱缘,一断俱难续。jī cháng yǔ ài yuán,yī duàn jù nán xù。
君看釜里羹,乃是心头肉。jūn kàn fǔ lǐ gēng,nǎi shì xīn tóu ròu。

归途杂述

张晋

倦鸟投故林,力尽犹思飞。juàn niǎo tóu gù lín,lì jǐn yóu sī fēi。
岂不爱羽毛,中道将安归。qǐ bù ài yǔ máo,zhōng dào jiāng ān guī。
不嫌投林晚,只悔出林非。bù xián tóu lín wǎn,zhǐ huǐ chū lín fēi。
徘徊顾原野,何处不苦饥。pái huái gù yuán yě,hé chù bù kǔ jī。

归途杂述

张晋

归装如落叶,压装惟诗卷。guī zhuāng rú luò yè,yā zhuāng wéi shī juǎn。
搜箧得乱稿,一一手自拣。sōu qiè dé luàn gǎo,yī yī shǒu zì jiǎn。
风霜何惨凄,山川何辽远。fēng shuāng hé cǎn qī,shān chuān hé liáo yuǎn。
入诗境剧佳,身历情难遣。rù shī jìng jù jiā,shēn lì qíng nán qiǎn。
朗吟一再过,昨事齐到眼。lǎng yín yī zài guò,zuó shì qí dào yǎn。
家人指相笑,结习犹未免。jiā rén zhǐ xiāng xiào,jié xí yóu wèi miǎn。

大道曲

张晋

郎爱妾如花,妾爱郎如玉。láng ài qiè rú huā,qiè ài láng rú yù。
郎歌行路难,妾唱相思曲。láng gē xíng lù nán,qiè chàng xiāng sī qū。
与郎一宵聚,定识郎何姓。yǔ láng yī xiāo jù,dìng shí láng hé xìng。
郎自挥黄金,妾自怜薄命。láng zì huī huáng jīn,qiè zì lián báo mìng。

过阜城感刘豫事

张晋

河边羖羊欲上天,欲上不得落河间。hé biān gǔ yáng yù shàng tiān,yù shàng bù dé luò hé jiān。
蛙声紫色岂足数,童谣却似高齐年。wā shēng zǐ sè qǐ zú shù,tóng yáo què shì gāo qí nián。
朅来日者惊相告,诧此堂堂不几貌。qiè lái rì zhě jīng xiāng gào,chà cǐ táng táng bù jǐ mào。
膝下儿郎浪得名,镜中鳞角终难照。xī xià ér láng làng dé míng,jìng zhōng lín jiǎo zhōng nán zhào。
金人欲立折可求,辇贿潜向挞赖谋。jīn rén yù lì zhé kě qiú,niǎn huì qián xiàng tà lài móu。
平生不记食宋禄,此辈真是枭獍俦。píng shēng bù jì shí sòng lù,cǐ bèi zhēn shì xiāo jìng chóu。
蜡书用间尔知否,一旦兀术缚之走。là shū yòng jiān ěr zhī fǒu,yī dàn wù shù fù zhī zǒu。
困顿流离古寺中,有人马策来鞭首。kùn dùn liú lí gǔ sì zhōng,yǒu rén mǎ cè lái biān shǒu。
阜城城外吊斜阳,汤沐居然作帝乡。fù chéng chéng wài diào xié yáng,tāng mù jū rán zuò dì xiāng。
残魄茕茕何处寄,不堪回首望临潢。cán pò qióng qióng hé chù jì,bù kān huí shǒu wàng lín huáng。

将进酒为荔浦作

张晋

富不必千钟,贵不必三公。fù bù bì qiān zhōng,guì bù bì sān gōng。
一杯到手且尽醉,万事变灭随东风。yī bēi dào shǒu qiě jǐn zuì,wàn shì biàn miè suí dōng fēng。
将进酒,为君歌,请君属此金叵罗。jiāng jìn jiǔ,wèi jūn gē,qǐng jūn shǔ cǐ jīn pǒ luó。
人生行乐亦佳耳,百年岁月能几何?rén shēng xíng lè yì jiā ěr,bǎi nián suì yuè néng jǐ hé?
君不见,刘公终朝行荷锸,妇言喋喋安能入?君不见,三公倒着白接,拍手笑煞襄阳儿。jūn bù jiàn,liú gōng zhōng cháo xíng hé chā,fù yán dié dié ān néng rù?jūn bù jiàn,sān gōng dào zhe bái jiē,pāi shǒu xiào shā xiāng yáng ér。
丈夫胸中郁垒块,孺子老妇何足知?吹玉箫,击花鼓,二八妖姬当筵舞。zhàng fū xiōng zhōng yù lěi kuài,rú zi lǎo fù hé zú zhī?chuī yù xiāo,jī huā gǔ,èr bā yāo jī dāng yán wǔ。
纵饮无劳较圣贤,高谈久已忘宾主。zòng yǐn wú láo jiào shèng xián,gāo tán jiǔ yǐ wàng bīn zhǔ。
沉沉清夜开清尊,新声幻眇能销魂。chén chén qīng yè kāi qīng zūn,xīn shēng huàn miǎo néng xiāo hún。
风来芗泽袭襟袖,一斗一石宁须论。fēng lái xiāng zé xí jīn xiù,yī dòu yī shí níng xū lùn。
吁嗟乎!有生沦落真不偶,浮云于我夫何有。xū jiē hū!yǒu shēng lún luò zhēn bù ǒu,fú yún yú wǒ fū hé yǒu。
世路风涛八节滩,人情翻覆三春柳。shì lù fēng tāo bā jié tān,rén qíng fān fù sān chūn liǔ。
为君歌,将进酒。wèi jūn gē,jiāng jìn jiǔ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

刮席不敢视,庸庸笑尔曹。guā xí bù gǎn shì,yōng yōng xiào ěr cáo。
怪他当璧者,日逐牧儿遨。guài tā dāng bì zhě,rì zhú mù ér áo。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

君叔真信士,慷慨事戎行。jūn shū zhēn xìn shì,kāng kǎi shì róng xíng。
按刃书遗表,犹能荐段襄。àn rèn shū yí biǎo,yóu néng jiàn duàn xiāng。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

麦饭与豆粥,仓卒蒙褒赞。mài fàn yǔ dòu zhōu,cāng zú méng bāo zàn。
臣怀巾车恩,君念河北难。chén huái jīn chē ēn,jūn niàn hé běi nán。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

大耿初落落,其志竟能遂。dà gěng chū luò luò,qí zhì jìng néng suì。
谁知小儿曹,而乃有大意。shuí zhī xiǎo ér cáo,ér nǎi yǒu dà yì。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

壮哉铫次况,勇略罕其匹。zhuàng zāi diào cì kuàng,yǒng lüè hǎn qí pǐ。
请闲有深谋,一笑遂前跸。qǐng xián yǒu shēn móu,yī xiào suì qián bì。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

一为军市令,格杀舍中儿。yī wèi jūn shì lìng,gé shā shě zhōng ér。
安得祭征虏,群臣惭可知。ān dé jì zhēng lǔ,qún chén cán kě zhī。