古诗词

观杨忠悯公《谏马市》、《劾严嵩》二疏草稿真迹题后

张晋

短檠照几光明灭,展卷森森竖毛发。duǎn qíng zhào jǐ guāng míng miè,zhǎn juǎn sēn sēn shù máo fā。
草书蜿蜒龙蛇走,行间尽是忠臣血。cǎo shū wān yán lóng shé zǒu,xíng jiān jǐn shì zhōng chén xuè。
我昔读《明史》,最伤忠悯公。wǒ xī dú míng shǐ,zuì shāng zhōng mǐn gōng。
少小杂牧竖,遭际如龙逢。shǎo xiǎo zá mù shù,zāo jì rú lóng féng。
前疏激切论马市,后疏慷慨弹奸嵩。qián shū jī qiè lùn mǎ shì,hòu shū kāng kǎi dàn jiān sōng。
内外贼,罪难掩。nèi wài zéi,zuì nán yǎn。
立仗马,鸣不敢。lì zhàng mǎ,míng bù gǎn。
进谏何须獬豸冠,保身不借蚺蛇胆。jìn jiàn hé xū xiè zhì guān,bǎo shēn bù jiè rán shé dǎn。
愁云惨雾泣鬼神,下笔那顾丞相嗔。chóu yún cǎn wù qì guǐ shén,xià bǐ nà gù chéng xiāng chēn。
愤同当道埋轮使,勇过彤庭折槛人。fèn tóng dāng dào mái lún shǐ,yǒng guò tóng tíng zhé kǎn rén。
至今后嗣秘遗稿,三百年来尚完好。zhì jīn hòu sì mì yí gǎo,sān bǎi nián lái shàng wán hǎo。
《钤山堂集》费雕镌,零落人间有谁宝。qián shān táng jí fèi diāo juān,líng luò rén jiān yǒu shuí bǎo。
岂无孝子与慈孙,翻悔虚声灭不早。qǐ wú xiào zi yǔ cí sūn,fān huǐ xū shēng miè bù zǎo。
公之诗文亦擅长,煌煌天语为褒扬。gōng zhī shī wén yì shàn zhǎng,huáng huáng tiān yǔ wèi bāo yáng。
即教此卷化乌有,千载大名在人口。jí jiào cǐ juǎn huà wū yǒu,qiān zài dà míng zài rén kǒu。
我观公书如公存,巫咸不用招忠魂。wǒ guān gōng shū rú gōng cún,wū xián bù yòng zhāo zhōng hún。
论事岂同争坐位,运腕直肖颜平原。lùn shì qǐ tóng zhēng zuò wèi,yùn wàn zhí xiào yán píng yuán。
肃衣再拜展私敬,为公纸墨亦堪庆。sù yī zài bài zhǎn sī jìng,wèi gōng zhǐ mò yì kān qìng。
寄语庸庸碌碌徒,此间不许题名姓。jì yǔ yōng yōng lù lù tú,cǐ jiān bù xǔ tí míng xìng。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

杨国忠

张晋

闻说君王宠玉环,偶然凭借列高班。wén shuō jūn wáng chǒng yù huán,ǒu rán píng jiè liè gāo bān。
怙恩尚敢排林甫,蔽王真能反禄山。hù ēn shàng gǎn pái lín fǔ,bì wáng zhēn néng fǎn lù shān。
三妹姿容竞天上,五家楼阁杳云间。sān mèi zī róng jìng tiān shàng,wǔ jiā lóu gé yǎo yún jiān。
可怜西狩苍黄日,一出延秋竟不还。kě lián xī shòu cāng huáng rì,yī chū yán qiū jìng bù hái。

李临淮光弼

张晋

河阳酣战立奇功,军令三麾百道攻。hé yáng hān zhàn lì qí gōng,jūn lìng sān huī bǎi dào gōng。
大将宁能污贼手,短刀常自纳靴中。dà jiāng níng néng wū zéi shǒu,duǎn dāo cháng zì nà xuē zhōng。
穰苴此日威难犯,陶侃当年恨颇同。ráng jū cǐ rì wēi nán fàn,táo kǎn dāng nián hèn pǒ tóng。
太息程鱼果何物,几将贝锦困英雄。tài xī chéng yú guǒ hé wù,jǐ jiāng bèi jǐn kùn yīng xióng。

房太尉管

张晋

仓卒难当曳落河,高谈因果奈君何。cāng zú nán dāng yè luò hé,gāo tán yīn guǒ nài jūn hé。
更堪琴客能招贿,岂有文人解荷戈。gèng kān qín kè néng zhāo huì,qǐ yǒu wén rén jiě hé gē。
士盗虚声成事少,战遵古法误人多。shì dào xū shēng chéng shì shǎo,zhàn zūn gǔ fǎ wù rén duō。
义军血变陈涛水,千载伤心杜老歌。yì jūn xuè biàn chén tāo shuǐ,qiān zài shāng xīn dù lǎo gē。

郭汾阳子仪

张晋

功名富贵福能该,手造乾坤列上台。gōng míng fù guì fú néng gāi,shǒu zào qián kūn liè shàng tái。
君侧不妨群小忌,阵前争看令公来。jūn cè bù fáng qún xiǎo jì,zhèn qián zhēng kàn lìng gōng lái。
子孙多具封侯相,部曲无非大将才。zi sūn duō jù fēng hóu xiāng,bù qū wú fēi dà jiāng cái。
莫道强藩方跋扈,也曾西望拜尘埃。mò dào qiáng fān fāng bá hù,yě céng xī wàng bài chén āi。

段太尉秀实

张晋

殿前戎服对源休,一击惊看面血流。diàn qián róng fú duì yuán xiū,yī jī jīng kàn miàn xuè liú。
岂有武人能办此,即无逸事亦千秋。qǐ yǒu wǔ rén néng bàn cǐ,jí wú yì shì yì qiān qiū。
追兵倒用司农印,植槊高悬悍卒头。zhuī bīng dào yòng sī nóng yìn,zhí shuò gāo xuán hàn zú tóu。
梁上大绫三百疋,尘封依旧未曾收。liáng shàng dà líng sān bǎi pǐ,chén fēng yī jiù wèi céng shōu。

李长源泌

张晋

灵武初来未肯臣,军中衣白指山人。líng wǔ chū lái wèi kěn chén,jūn zhōng yī bái zhǐ shān rén。
两京恢复烦前箸,三世师资在一身。liǎng jīng huī fù fán qián zhù,sān shì shī zī zài yī shēn。
独慕神仙心自远,处人骨肉语何真。dú mù shén xiān xīn zì yuǎn,chù rén gǔ ròu yǔ hé zhēn。
至今每诵黄台句,犹忆深宵苦口陈。zhì jīn měi sòng huáng tái jù,yóu yì shēn xiāo kǔ kǒu chén。

李西平晟

张晋

孤军支挂竟能存,荡灭群凶奉至尊。gū jūn zhī guà jìng néng cún,dàng miè qún xiōng fèng zhì zūn。
天实生公为社稷,帝犹念旧到儿孙。tiān shí shēng gōng wèi shè jì,dì yóu niàn jiù dào ér sūn。
结欢延赏难消怨,独理元澄解报恩。jié huān yán shǎng nán xiāo yuàn,dú lǐ yuán chéng jiě bào ēn。
地下老臣应感泣,一封手诏慰忠魂。dì xià lǎo chén yīng gǎn qì,yī fēng shǒu zhào wèi zhōng hún。

卢杞裴延龄

张晋

潜害忠良复几家,贪人败类势槎拿。qián hài zhōng liáng fù jǐ jiā,tān rén bài lèi shì chá ná。
侍姬肯使窥蓝面,谏议曾闻坏白麻。shì jī kěn shǐ kuī lán miàn,jiàn yì céng wén huài bái má。
颇识延龄多诞妄,宁知卢杞果奸邪。pǒ shí yán líng duō dàn wàng,níng zhī lú qǐ guǒ jiān xié。
度支宰相原如此,播越流离莫怨嗟。dù zhī zǎi xiāng yuán rú cǐ,bō yuè liú lí mò yuàn jiē。

刘梦得禹锡柳子厚宗元

张晋

叔文党羽总堪羞,最惜连州与柳州。shū wén dǎng yǔ zǒng kān xiū,zuì xī lián zhōu yǔ liǔ zhōu。
一败那知成大僇,高才毕竟有千秋。yī bài nà zhī chéng dà lù,gāo cái bì jìng yǒu qiān qiū。
竹枝歌罢悲迁客,荔子丹时拜故侯。zhú zhī gē bà bēi qiān kè,lì zi dān shí bài gù hóu。
悔不当年贞介石,遂教流落弃荒陬。huǐ bù dāng nián zhēn jiè shí,suì jiào liú luò qì huāng zōu。

田悦

张晋

筑坛建号抗王师,欲效连衡事大奇。zhù tán jiàn hào kàng wáng shī,yù xiào lián héng shì dà qí。
益土可曾先有兆,此云真是太无知。yì tǔ kě céng xiān yǒu zhào,cǐ yún zhēn shì tài wú zhī。
军前痛哭持刀日,帐下要盟断髻时。jūn qián tòng kū chí dāo rì,zhàng xià yào méng duàn jì shí。
悔不长驱应殄灭,罪归三帅复何辞。huǐ bù zhǎng qū yīng tiǎn miè,zuì guī sān shuài fù hé cí。

李希烈

张晋

席前流血任纵横,残忍鸱张本性成。xí qián liú xuè rèn zòng héng,cán rěn chī zhāng běn xìng chéng。
滑石嘉祥频自诩,湿梢名字亦堪惊。huá shí jiā xiáng pín zì xǔ,shī shāo míng zì yì kān jīng。
临终断送来仙甫,余毒迁延到少诚。lín zhōng duàn sòng lái xiān fǔ,yú dú qiān yán dào shǎo chéng。
更羡含桃潜蜡帛,窦家女貌果倾城。gèng xiàn hán táo qián là bó,dòu jiā nǚ mào guǒ qīng chéng。

裴晋公度

张晋

旋袖齐传打麦谣,宰臣颅骨丧崇朝。xuán xiù qí chuán dǎ mài yáo,zǎi chén lú gǔ sàng chóng cháo。
何人更建平戎策,一出能令积寇消。hé rén gèng jiàn píng róng cè,yī chū néng lìng jī kòu xiāo。
圣主每思同唱和,远夷争欲睹丰标。shèng zhǔ měi sī tóng chàng hé,yuǎn yí zhēng yù dǔ fēng biāo。
暮年诗酒萧闲甚,绿野堂开傍午桥。mù nián shī jiǔ xiāo xián shén,lǜ yě táng kāi bàng wǔ qiáo。

李太尉愬

张晋

飞雪漫天路不通,五更鹅鸭乱池中。fēi xuě màn tiān lù bù tōng,wǔ gèng é yā luàn chí zhōng。
是何常侍呼偏急,退保牙城计已穷。shì hé cháng shì hū piān jí,tuì bǎo yá chéng jì yǐ qióng。
将士几人疑李佑,櫜鞬独自拜裴公。jiāng shì jǐ rén yí lǐ yòu,gāo jiān dú zì bài péi gōng。
昌黎书法原无误,淮蔡平时第一功。chāng lí shū fǎ yuán wú wù,huái cài píng shí dì yī gōng。

李训郑注

张晋

夜来甘露降金吾,晓御含元列仗俱。yè lái gān lù jiàng jīn wú,xiǎo yù hán yuán liè zhàng jù。
幕下执兵看隐约,树边流汗费枝梧。mù xià zhí bīng kàn yǐn yuē,shù biān liú hàn fèi zhī wú。
才宣诏旨随班入,已决罘罳下殿趋。cái xuān zhào zhǐ suí bān rù,yǐ jué fú sī xià diàn qū。
投鼠可怜忘忌器,尔曹安得有良图。tóu shǔ kě lián wàng jì qì,ěr cáo ān dé yǒu liáng tú。

李赞皇德裕

张晋

运筹决策仰风裁,藩镇凭陵势已摧。yùn chóu jué cè yǎng fēng cái,fān zhèn píng líng shì yǐ cuī。
功阻受降谁失计,祸萌骖乘有同哀。gōng zǔ shòu jiàng shuí shī jì,huò méng cān chéng yǒu tóng āi。
朝廷何日除朋党,宰相如公信伟才。cháo tíng hé rì chú péng dǎng,zǎi xiāng rú gōng xìn wěi cái。
万里珠崖抛旅榇,梦中精爽尚能来。wàn lǐ zhū yá pāo lǚ chèn,mèng zhōng jīng shuǎng shàng néng lái。