古诗词

梦中颜余屋曰空意庵醒而赋此

张晋

至人贵诚意,云空斯已误。zhì rén guì chéng yì,yún kōng sī yǐ wù。
英雄爱逃禅,是乃当末路。yīng xióng ài táo chán,shì nǎi dāng mò lù。
我生不佞佛,专博禅中趣。wǒ shēng bù nìng fú,zhuān bó chán zhōng qù。
频年困风尘,饥寒乱心虑。pín nián kùn fēng chén,jī hán luàn xīn lǜ。
趾离怜我惫,导向梦中去。zhǐ lí lián wǒ bèi,dǎo xiàng mèng zhōng qù。
三字标妙谛,寂灭神所寓。sān zì biāo miào dì,jì miè shén suǒ yù。
惟意在心先,进道实初步。wéi yì zài xīn xiān,jìn dào shí chū bù。
一空无不空,庵定在何处。yī kōng wú bù kōng,ān dìng zài hé chù。
明镜本无台,菩提亦非树。míng jìng běn wú tái,pú tí yì fēi shù。
拈出树与台,毕竟意有注。niān chū shù yǔ tái,bì jìng yì yǒu zhù。
机锋落言诠,障碍堕云雾。jī fēng luò yán quán,zhàng ài duò yún wù。
何如证无无,一切为删除。hé rú zhèng wú wú,yī qiè wèi shān chú。
掷笔笑饶舌,文字太驰骛。zhì bǐ xiào ráo shé,wén zì tài chí wù。
吾意实难空,此梦何时寤。wú yì shí nán kōng,cǐ mèng hé shí wù。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。