古诗词

过赵城县见道旁有穷饿就毙者恻然赋此时乙丑八月念五日也

张晋

茕茕寡衣食,贸贸越山川。qióng qióng guǎ yī shí,mào mào yuè shān chuān。
想其别家时,已不望生还。xiǎng qí bié jiā shí,yǐ bù wàng shēng hái。
困顿卧路侧,休戚谁相关。kùn dùn wò lù cè,xiū qī shuí xiāng guān。
饥火烧心苗,唇燥而口干。jī huǒ shāo xīn miáo,chún zào ér kǒu gàn。
红尘十丈高,乃作衽席观。hóng chén shí zhàng gāo,nǎi zuò rèn xí guān。
可怜被驱逐,辗转不得安。kě lián bèi qū zhú,niǎn zhuǎn bù dé ān。
鬼伯催正急,尔辈且勿喧。guǐ bó cuī zhèng jí,ěr bèi qiě wù xuān。
家乡定何处,姓氏莫与传。jiā xiāng dìng hé chù,xìng shì mò yǔ chuán。
父母及妻孥,永断今生缘。fù mǔ jí qī nú,yǒng duàn jīn shēng yuán。
一死即已矣,留此长恨端。yī sǐ jí yǐ yǐ,liú cǐ zhǎng hèn duān。
若使守故土,或有容身棺。ruò shǐ shǒu gù tǔ,huò yǒu róng shēn guān。
掉头不忍视,已过犹心酸。diào tóu bù rěn shì,yǐ guò yóu xīn suān。
平阳连河东,饥馑迫天年。píng yáng lián hé dōng,jī jǐn pò tiān nián。
圣人周民隐,博济拯元元。shèng rén zhōu mín yǐn,bó jì zhěng yuán yuán。
既悉居者苦,宁志行者难。jì xī jū zhě kǔ,níng zhì xíng zhě nán。
如何弗收恤,孤负皇恩宽。rú hé fú shōu xù,gū fù huáng ēn kuān。
即目有如此,未见谅复然。jí mù yǒu rú cǐ,wèi jiàn liàng fù rán。
欲绘监门图,无位不敢干。yù huì jiān mén tú,wú wèi bù gǎn gàn。
我笔难尽述,谁付长吏看。wǒ bǐ nán jǐn shù,shuí fù zhǎng lì kàn。

张晋

清山西阳城人,字隽三。诸生。工诗,长于七古。足迹半天下,后落拓以死。有《艳雪堂诗集》。 张晋的作品>>

猜您喜欢

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

次孙本人奴,独行古莫比。cì sūn běn rén nú,dú xíng gǔ mò bǐ。
泣呼君夫人,敬告善在此。qì hū jūn fū rén,jìng gào shàn zài cǐ。

读《后汉书》作小乐府三十八章刘盆子

张晋

拔刀断车靷,老成有远见。bá dāo duàn chē yǐn,lǎo chéng yǒu yuǎn jiàn。
觥觥郭子横,乃入《方术传》。gōng gōng guō zi héng,nǎi rù fāng shù chuán。