古诗词

舟中读书

蒋士铨

束书厚疆圉,自固恐自陷。shù shū hòu jiāng yǔ,zì gù kǒng zì xiàn。
心兵失铦铓,何药与淬蘸。xīn bīng shī xiān máng,hé yào yǔ cuì zhàn。
十载伏髹几,剥处泽可鉴。shí zài fú xiū jǐ,bō chù zé kě jiàn。
两袖月补缀,布褐色为俭。liǎng xiù yuè bǔ zhuì,bù hè sè wèi jiǎn。
锐力辟志猛,强识得天欠。ruì lì pì zhì měng,qiáng shí dé tiān qiàn。
馋夫胃脾弱,呕哕负咀啖。chán fū wèi pí ruò,ǒu huì fù jǔ dàn。
齿牙宁不饕,胸腹卒难餍。chǐ yá níng bù tāo,xiōng fù zú nán yàn。
精气因迷谬,智慧坠昏垫。jīng qì yīn mí miù,zhì huì zhuì hūn diàn。
终岁无逸获,手眼役颇厌。zhōng suì wú yì huò,shǒu yǎn yì pǒ yàn。
去之日悠悠,此身殊泛泛。qù zhī rì yōu yōu,cǐ shēn shū fàn fàn。
吾师新安叟,相啖独醇酽。wú shī xīn ān sǒu,xiāng dàn dú chún yàn。
坐我艨艟舟,目送觅觞滥。zuò wǒ méng chōng zhōu,mù sòng mì shāng làn。
久别俟新异,再见或播摲。jiǔ bié qí xīn yì,zài jiàn huò bō chàn。
讵谓岁月改,忧虞计罂甔。jù wèi suì yuè gǎi,yōu yú jì yīng dān。
阘䢆成坐废,谋食类愚暗。dá chéng zuò fèi,móu shí lèi yú àn。
学道我所欲,救死恐莫赡。xué dào wǒ suǒ yù,jiù sǐ kǒng mò shàn。
寒饿疾已痼,日待斗石砭。hán è jí yǐ gù,rì dài dòu shí biān。
及兹春靃靡,而乃挂江帆。jí zī chūn huò mí,ér nǎi guà jiāng fān。
得朋丐资斧,欲吐口喁噞。dé péng gài zī fǔ,yù tǔ kǒu yóng yǎn。
所识半穷乏,不免诧鬼瞰。suǒ shí bàn qióng fá,bù miǎn chà guǐ kàn。
世路未可测,光景讵能缆。shì lù wèi kě cè,guāng jǐng jù néng lǎn。
执理不胜欲,倏忽营两念。zhí lǐ bù shèng yù,shū hū yíng liǎng niàn。
纳睛入胸膈,反目自鞫勘。nà jīng rù xiōng gé,fǎn mù zì jū kān。
可怜文字腹,呀然告虚歉。kě lián wén zì fù,ya rán gào xū qiàn。
饥肠时一鸣,苦心倏藏敛。jī cháng shí yī míng,kǔ xīn shū cáng liǎn。
以兹焚脏府,奚待灶木㮇。yǐ zī fén zàng fǔ,xī dài zào mù tiàn。
所嗟肝与胆,雪亮一古剑。suǒ jiē gān yǔ dǎn,xuě liàng yī gǔ jiàn。
本无机械巧,不畏穿窬舚。běn wú jī xiè qiǎo,bù wèi chuān yú tiàn。
对书识弥旷,当仁意稍僣。duì shū shí mí kuàng,dāng rén yì shāo tiě。
浩然敌外铄,自得足隐验。hào rán dí wài shuò,zì dé zú yǐn yàn。
滩涡移旧痕,岸树坼新艳。tān wō yí jiù hén,àn shù chè xīn yàn。
及时彼诚能,流瞩我亦暂。jí shí bǐ chéng néng,liú zhǔ wǒ yì zàn。
观物拾奇悟,识字增默忏。guān wù shí qí wù,shí zì zēng mò chàn。
纤夫曳舟上,去波有余憾。xiān fū yè zhōu shàng,qù bō yǒu yú hàn。
行当悃图史,朗诵越天堑。xíng dāng kǔn tú shǐ,lǎng sòng yuè tiān qiàn。
蒋士铨

蒋士铨

蒋士铨(1725—1784)清代戏曲家,文学家。字心馀、苕生,号藏园,又号清容居士,晚号定甫。铅山(今属江西)人。乾隆二十二年进士,官翰林院编修。乾隆二十九年辞官后主持蕺山、崇文、安定三书院讲席。精通戏曲,工诗古文,与袁枚、赵翼合称江右三大家。士铨所著《忠雅堂诗集》存诗二千五百六十九首,存于稿本的未刊诗达数千首,其戏曲创作存《红雪楼九种曲》等四十九种。 蒋士铨的作品>>

猜您喜欢

出门

蒋士铨

病妇偃空床,行矣不能顾。bìng fù yǎn kōng chuáng,xíng yǐ bù néng gù。
岂无儿女情,门外多歧路。qǐ wú ér nǚ qíng,mén wài duō qí lù。
药烟启罗帏,复牵知廉衣。yào yān qǐ luó wéi,fù qiān zhī lián yī。
伤哉母子别,惨于夫妇离。shāng zāi mǔ zi bié,cǎn yú fū fù lí。
两季学母泣,恋兄亦依依。liǎng jì xué mǔ qì,liàn xiōng yì yī yī。
送耶出门去,问耶何日归。sòng yé chū mén qù,wèn yé hé rì guī。

出门

蒋士铨

归期若许长,去路日已远。guī qī ruò xǔ zhǎng,qù lù rì yǐ yuǎn。
语妇惜忧劳,劝母加餐饭。yǔ fù xī yōu láo,quàn mǔ jiā cān fàn。
风来画堂深,日下离亭晚。fēng lái huà táng shēn,rì xià lí tíng wǎn。
抑情只自伤,却顾敢频反。yì qíng zhǐ zì shāng,què gù gǎn pín fǎn。
出郭愁思纷,登舟客心短。chū guō chóu sī fēn,dēng zhōu kè xīn duǎn。
夕梦共儿还,孤篷雨声断。xī mèng gòng ér hái,gū péng yǔ shēng duàn。

梅花岭吊史阁部

蒋士铨

号令难安四镇强,甘同马革自沉湘。hào lìng nán ān sì zhèn qiáng,gān tóng mǎ gé zì chén xiāng。
生无君相兴南国,死有衣冠葬北邙。shēng wú jūn xiāng xīng nán guó,sǐ yǒu yī guān zàng běi máng。
碧血自封心更赤,梅花人拜土俱香。bì xuè zì fēng xīn gèng chì,méi huā rén bài tǔ jù xiāng。
九原若逢左忠毅,相向留都哭战场。jiǔ yuán ruò féng zuǒ zhōng yì,xiāng xiàng liú dōu kū zhàn chǎng。

拟秋怀诗

蒋士铨

文字何以寿?身后无虚名。wén zì hé yǐ shòu?shēn hòu wú xū míng。
元气结纸上,留此真性情。yuán qì jié zhǐ shàng,liú cǐ zhēn xìng qíng。
读书确有得,落笔当孤行。dú shū què yǒu dé,luò bǐ dāng gū xíng。
数语立坚壁,寸铁排天兵。shù yǔ lì jiān bì,cùn tiě pái tiān bīng。
苟非不朽物,谁复输精诚?gǒu fēi bù xiǔ wù,shuí fù shū jīng chéng?
入隐出以显,卓荦为光明。rù yǐn chū yǐ xiǎn,zhuó luò wèi guāng míng。
庶几待来者,神采千年生。shù jǐ dài lái zhě,shén cǎi qiān nián shēng。
34123