古诗词

秋日杂感

严绳孙

润州西望大江通,正忆金焦似画中。rùn zhōu xī wàng dà jiāng tōng,zhèng yì jīn jiāo shì huà zhōng。
城郭晓连瓜步雨,帆樯春满海门风。chéng guō xiǎo lián guā bù yǔ,fān qiáng chūn mǎn hǎi mén fēng。
何年地坼分吴会,终古湖平见禹功。hé nián dì chè fēn wú huì,zhōng gǔ hú píng jiàn yǔ gōng。
近说东南多战垒,车书回首几时同。jìn shuō dōng nán duō zhàn lěi,chē shū huí shǒu jǐ shí tóng。

严绳孙

清江苏无锡人,字荪友。以诗古文辞擅名。康熙十八年,以布衣举博学鸿儒,试日仅赋一诗而出。授检讨,修《明史》,充日讲起居注官。迁右中允,乞归。工书画,有《秋水集》。 严绳孙的作品>>

猜您喜欢

望海潮·钱塘怀古和柳屯田

严绳孙

吴颠越蹶,玄黄战罢,无多钱赵兴亡。wú diān yuè jué,xuán huáng zhàn bà,wú duō qián zhào xīng wáng。
城柝宵严,宫鸦晓起,潮声依旧钱塘。chéng tuò xiāo yán,gōng yā xiǎo qǐ,cháo shēng yī jiù qián táng。
绮丽最难忘。qǐ lì zuì nán wàng。
有蜀船红锦,粤橐沉香。yǒu shǔ chuán hóng jǐn,yuè tuó chén xiāng。
别样风流,翠翘金凤内家妆。bié yàng fēng liú,cuì qiào jīn fèng nèi jiā zhuāng。
笙歌十里湖光。shēng gē shí lǐ hú guāng。
更沉云菰米,坠粉莲房。gèng chén yún gū mǐ,zhuì fěn lián fáng。
一道愁烟,三分流水,恼人唯有斜阳。yī dào chóu yān,sān fēn liú shuǐ,nǎo rén wéi yǒu xié yáng。
尽日绕荒冈。jǐn rì rào huāng gāng。
又秋营画角,粉队军装。yòu qiū yíng huà jiǎo,fěn duì jūn zhuāng。
指点六陵,衰草下牛羊。zhǐ diǎn liù líng,shuāi cǎo xià niú yáng。

鹧鸪天

严绳孙

飒飒灵风不满旗。sà sà líng fēng bù mǎn qí。
浊河东下镇如驰。zhuó hé dōng xià zhèn rú chí。
荒鸡啼断还乡梦,一叶连天独去时。huāng jī tí duàn hái xiāng mèng,yī yè lián tiān dú qù shí。
烟漠漠,雨丝丝。yān mò mò,yǔ sī sī。
居人相望不相知。jū rén xiāng wàng bù xiāng zhī。
紫萸黄菊无情甚,肠断年年赠别离。zǐ yú huáng jú wú qíng shén,cháng duàn nián nián zèng bié lí。

蝶恋花

严绳孙

依旧荷香三十里。yī jiù hé xiāng sān shí lǐ。
比似年时,无复残红矣。bǐ shì nián shí,wú fù cán hóng yǐ。
不恨红芳不相俟。bù hèn hóng fāng bù xiāng qí。
恨他零落秋如此。hèn tā líng luò qiū rú cǐ。
鹜外遥山鸥外水。wù wài yáo shān ōu wài shuǐ。
水上斜阳,染出千峰紫。shuǐ shàng xié yáng,rǎn chū qiān fēng zǐ。
脉脉秋心勾引起。mài mài qiū xīn gōu yǐn qǐ。
一行白雁天边字。yī xíng bái yàn tiān biān zì。

山花子

严绳孙

人与青山共白头。rén yǔ qīng shān gòng bái tóu。
犯寒帘控小金钩。fàn hán lián kòng xiǎo jīn gōu。
一树垂杨扶不起,压春愁。yī shù chuí yáng fú bù qǐ,yā chūn chóu。
眼底生涯都未是,天边凝望几时休。yǎn dǐ shēng yá dōu wèi shì,tiān biān níng wàng jǐ shí xiū。
索倩玉骢驮醉去,病青楼。suǒ qiàn yù cōng tuó zuì qù,bìng qīng lóu。

减字木兰花

严绳孙

广庭人去。guǎng tíng rén qù。
阁泪晴秋无一语。gé lèi qíng qiū wú yī yǔ。
重认行踪。zhòng rèn xíng zōng。
一片蔷薇糁径红。yī piàn qiáng wēi sǎn jìng hóng。
伴伊双燕。bàn yī shuāng yàn。
分我三春花底雁。fēn wǒ sān chūn huā dǐ yàn。
翻怕书来。fān pà shū lái。
又报愁蛾病不开。yòu bào chóu é bìng bù kāi。

满江红

严绳孙

世事茫茫,伤不了、中年哀乐。shì shì máng máng,shāng bù le zhōng nián āi lè。
到而今、未应挥手,心先作恶。dào ér jīn wèi yīng huī shǒu,xīn xiān zuò è。
紫禁乌啼频怅望,青门柳色同飘泊。zǐ jìn wū tí pín chàng wàng,qīng mén liǔ sè tóng piāo pō。
记一灯、微雨照论心,檐花落。jì yī dēng wēi yǔ zhào lùn xīn,yán huā luò。
车与笠,平生诺。chē yǔ lì,píng shēng nuò。
萍将梗,重来约。píng jiāng gěng,zhòng lái yuē。
早魂销何处,孤城残角。zǎo hún xiāo hé chù,gū chéng cán jiǎo。
客路乱馀春色在,故乡老去欢情薄。kè lù luàn yú chūn sè zài,gù xiāng lǎo qù huān qíng báo。
盼紫桐、花底雁书来,题红药。pàn zǐ tóng huā dǐ yàn shū lái,tí hóng yào。

青玉案

严绳孙

虎丘山下伤心路。hǔ qiū shān xià shāng xīn lù。
直不放、游人去。zhí bù fàng yóu rén qù。
鬓影歌声香不度。bìn yǐng gē shēng xiāng bù dù。
卖花篱畔,斗茶阑角,记得停舟处。mài huā lí pàn,dòu chá lán jiǎo,jì dé tíng zhōu chù。
乱红飞过真娘墓。luàn hóng fēi guò zhēn niáng mù。
休觅断碑肠断句。xiū mì duàn bēi cháng duàn jù。
愁校兴亡争几许。chóu xiào xīng wáng zhēng jǐ xǔ。
一龛灯影,半天铃语,几阵吴宫雨。yī kān dēng yǐng,bàn tiān líng yǔ,jǐ zhèn wú gōng yǔ。

沁园春·北征次留仙江陵见寄原韵

严绳孙

十载行藏,几度相看,邮亭一灯。shí zài xíng cáng,jǐ dù xiāng kàn,yóu tíng yī dēng。
任迷离缬眼,非花非雾,横斜世路,为谷为陵。rèn mí lí xié yǎn,fēi huā fēi wù,héng xié shì lù,wèi gǔ wèi líng。
湘佩徒捐,郢歌谁和,看到无心似未曾。xiāng pèi tú juān,yǐng gē shuí hé,kàn dào wú xīn shì wèi céng。
归来好,过琵琶江浦,也湿吴绫。guī lái hǎo,guò pí pá jiāng pǔ,yě shī wú líng。
蛾屑淡后谁憎。é xiè dàn hòu shuí zēng。
只倦翮追飞感倍增。zhǐ juàn hé zhuī fēi gǎn bèi zēng。
向韶年青鬓,都添缟雪,春风紫陌,几践玄冰。xiàng sháo nián qīng bìn,dōu tiān gǎo xuě,chūn fēng zǐ mò,jǐ jiàn xuán bīng。
去就难同,平生可念,要路由人衮衮登。qù jiù nán tóng,píng shēng kě niàn,yào lù yóu rén gǔn gǔn dēng。
吾休矣,有茶烟禅榻,片石疏藤。wú xiū yǐ,yǒu chá yān chán tà,piàn shí shū téng。

百字令题震修小照次韵

严绳孙

梦回身世,待与子呼酒、细论齐物。mèng huí shēn shì,dài yǔ zi hū jiǔ xì lùn qí wù。
个是文场摧敌手,所向一时坚壁。gè shì wén chǎng cuī dí shǒu,suǒ xiàng yī shí jiān bì。
白日难挥,黄金易散,弹指菁华歇。bái rì nán huī,huáng jīn yì sàn,dàn zhǐ jīng huá xiē。
短衣射虎,怜渠未是侯骨。duǎn yī shè hǔ,lián qú wèi shì hóu gǔ。
我是海鸟忘机,君休自欺,归燕红襟只。wǒ shì hǎi niǎo wàng jī,jūn xiū zì qī,guī yàn hóng jīn zhǐ。
飞絮乱花浑不管,零落六朝烟月。fēi xù luàn huā hún bù guǎn,líng luò liù cháo yān yuè。
生即同年,居偏对宇,老觉关情切。shēng jí tóng nián,jū piān duì yǔ,lǎo jué guān qíng qiè。
芒鞋相待,共君踏遍冰雪。máng xié xiāng dài,gòng jūn tà biàn bīng xuě。

百字令题震修小照次韵

严绳孙

早时人羡,道不是风雨、洿池中物。zǎo shí rén xiàn,dào bù shì fēng yǔ wū chí zhōng wù。
秃袖藤鞋今似许,冷落少年油壁。tū xiù téng xié jīn shì xǔ,lěng luò shǎo nián yóu bì。
噩梦关心。è mèng guān xīn。
惊尘扑面,此事何当歇。jīng chén pū miàn,cǐ shì hé dāng xiē。
贫来自喜,诗篇天付花骨。pín lái zì xǐ,shī piān tiān fù huā gǔ。
试问三匝何依,一身犹似,乌鹊南飞只。shì wèn sān zā hé yī,yī shēn yóu shì,wū què nán fēi zhǐ。
决眼云烟成变幻,何况吹箫明月。jué yǎn yún yān chéng biàn huàn,hé kuàng chuī xiāo míng yuè。
唯有瞿昙,殷勤一指,校与心期切。wéi yǒu qú tán,yīn qín yī zhǐ,xiào yǔ xīn qī qiè。
人间万事,北风应近飞雪。rén jiān wàn shì,běi fēng yīng jìn fēi xuě。

御街行·中秋

严绳孙

算来不似萧萧雨。suàn lái bù shì xiāo xiāo yǔ。
有个安愁处。yǒu gè ān chóu chù。
而今把酒问姮娥,是甚广寒心绪。ér jīn bǎ jiǔ wèn héng é,shì shén guǎng hán xīn xù。
只轮飞上,天街似水,不管人羁旅。zhǐ lún fēi shàng,tiān jiē shì shuǐ,bù guǎn rén jī lǚ。
霓裳罢按当时谱,一片青砧路。ní shang bà àn dāng shí pǔ,yī piàn qīng zhēn lù。
西风白骑几人归,肠断绿窗儿女。xī fēng bái qí jǐ rén guī,cháng duàn lǜ chuāng ér nǚ。
数声角罢,楼船月偃,雁落潇湘去。shù shēng jiǎo bà,lóu chuán yuè yǎn,yàn luò xiāo xiāng qù。

倦寻芳送成容若扈从北行

严绳孙

凤城东去,一片斜阳,千里红叶。fèng chéng dōng qù,yī piàn xié yáng,qiān lǐ hóng yè。
便不凄凉,早是凄凉时节。biàn bù qī liáng,zǎo shì qī liáng shí jié。
云骢渐抛珠汗渍,桃花鞭影明灭。yún cōng jiàn pāo zhū hàn zì,táo huā biān yǐng míng miè。
笑回头,有蒲萄酒暖,当垆如月。xiào huí tóu,yǒu pú táo jiǔ nuǎn,dāng lú rú yuè。
算此去、金波正满,何处关山,玉笛吹裂。suàn cǐ qù jīn bō zhèng mǎn,hé chù guān shān,yù dí chuī liè。
古镇黄花,看即满头须折。gǔ zhèn huáng huā,kàn jí mǎn tóu xū zhé。
扈跸长杨人自好,翠幄未惯伤离别。hù bì zhǎng yáng rén zì hǎo,cuì wò wèi guàn shāng lí bié。
只归来,古奚囊、尽添冰雪。zhǐ guī lái,gǔ xī náng jǐn tiān bīng xuě。

金缕曲·题陈其年小照填词图有姬人吹玉箫倚曲

严绳孙

燕市悲歌者。yàn shì bēi gē zhě。
论从来、英雄儿女,漫争声价。lùn cóng lái yīng xióng ér nǚ,màn zhēng shēng jià。
肠断斑骓人欲去,刚道小乔初嫁。cháng duàn bān zhuī rén yù qù,gāng dào xiǎo qiáo chū jià。
只半幅、春风图画。zhǐ bàn fú chūn fēng tú huà。
唱到天涯芳草句,看一声、离凤娇鬟亚。chàng dào tiān yá fāng cǎo jù,kàn yī shēng lí fèng jiāo huán yà。
红泪泣,数行下。hóng lèi qì,shù xíng xià。
浮名自是谁真假。fú míng zì shì shuí zhēn jiǎ。
甚于思、花间兰畹,一时方驾。shén yú sī huā jiān lán wǎn,yī shí fāng jià。
不管秦娥箫咽后,又是荼蘼开罢。bù guǎn qín é xiāo yàn hòu,yòu shì tú mí kāi bà。
更何处、垂杨系马。gèng hé chù chuí yáng xì mǎ。
便遣玉人嗔急性,背华灯、扣损裙儿砑。biàn qiǎn yù rén chēn jí xìng,bèi huá dēng kòu sǔn qún ér yà。
须罚尔,尽三雅。xū fá ěr,jǐn sān yǎ。

菩萨蛮·托兴

严绳孙

昭阳一夜思倾国。zhāo yáng yī yè sī qīng guó。
家家鸾镜新妆色。jiā jiā luán jìng xīn zhuāng sè。
狼藉画双蛾。láng jí huà shuāng é。
手繁宫样多。shǒu fán gōng yàng duō。
不须矜艳冶,明日承恩者。bù xū jīn yàn yě,míng rì chéng ēn zhě。
淡扫便朝天。dàn sǎo biàn cháo tiān。
路人知可怜。lù rén zhī kě lián。

菩萨蛮·托兴

严绳孙

君恩自古如流水。jūn ēn zì gǔ rú liú shuǐ。
梨园又选良家子。lí yuán yòu xuǎn liáng jiā zi。
都作六宫愁。dōu zuò liù gōng chóu。
传言放杜秋。chuán yán fàng dù qiū。
倾城争一顾。qīng chéng zhēng yī gù。
那用论缣素。nà yòng lùn jiān sù。
几个定横陈。jǐ gè dìng héng chén。
丹青不误人。dān qīng bù wù rén。
81123456