古诗词

次韵永兴看梅见怀之作

柳如是

乡愁春思两欹斜,那得看梅不忆家。xiāng chóu chūn sī liǎng yī xié,nà dé kàn méi bù yì jiā。
折赠可怜疏影好,低回应惜薄寒赊。zhé zèng kě lián shū yǐng hǎo,dī huí yīng xī báo hán shē。
穿帘小朵亭亭雪,瀁月流光细细沙。chuān lián xiǎo duǒ tíng tíng xuě,yàng yuè liú guāng xì xì shā。
欲向此中为阁道,与君坐卧领芳华。yù xiàng cǐ zhōng wèi gé dào,yǔ jūn zuò wò lǐng fāng huá。
柳如是

柳如是

柳如是,女诗人,一说浙江嘉兴人,一说江苏苏州吴江区人。本名杨爱,后改名柳隐,字如是,又称河东君,丈夫为明清侍郎钱谦益,因读宋朝辛弃疾《贺新郎》中:“我见青山多妩媚,料青山见我应如是”,故自号如是。柳如是是活动于明清易代之际的著名歌妓才女,幼即聪慧好学,但由于家贫,从小就被掠卖到吴江为婢,妙龄时坠入章台,易名柳隐,在乱世风尘中往来于江浙金陵之间。她留下了不少值得传颂的轶事佳话和颇有文采的诗稿《湖上草》、《戊寅草》与尺牍。其墓在江苏常熟虞山花园浜。 柳如是的作品>>

猜您喜欢

河传·忆旧

柳如是

花前雨后,暗香小病,真个思清切。huā qián yǔ hòu,àn xiāng xiǎo bìng,zhēn gè sī qīng qiè。
梦时节,见他从不轻回。mèng shí jié,jiàn tā cóng bù qīng huí。
风动也,难寻觅。fēng dòng yě,nán xún mì。
简点枕痕刚半折。jiǎn diǎn zhěn hén gāng bàn zhé。
泪滴红绵,又早春文灭。lèi dī hóng mián,yòu zǎo chūn wén miè。
乒儿臂儿,都是那有情人,故把人心摇拽。pīng ér bì ér,dōu shì nà yǒu qíng rén,gù bǎ rén xīn yáo zhuāi。

垂杨碧

柳如是

空回首,筠管榴笺依旧。kōng huí shǒu,yún guǎn liú jiān yī jiù。
裂却紫箫愁最陡,颠倒鸾钗久。liè què zǐ xiāo chóu zuì dǒu,diān dào luán chāi jiǔ。
羡杀枝头豆蔻,闷杀风前杨柳。xiàn shā zhī tóu dòu kòu,mèn shā fēng qián yáng liǔ。
一夜金沟催叶走,细腰空自守。yī yè jīn gōu cuī yè zǒu,xì yāo kōng zì shǒu。

满庭芳·留别无瑕词史见汤漱玉《玉台画史》

柳如是

紫燕翻风,青梅带雨,共寻芳草啼痕。zǐ yàn fān fēng,qīng méi dài yǔ,gòng xún fāng cǎo tí hén。
明知此会,不得久殷勤。míng zhī cǐ huì,bù dé jiǔ yīn qín。
约略别离时候,绿杨外、多少销魂。yuē lüè bié lí shí hòu,lǜ yáng wài duō shǎo xiāo hún。
重提起、泪盈红袖,未说两三分。zhòng tí qǐ lèi yíng hóng xiù,wèi shuō liǎng sān fēn。
纷纷。fēn fēn。
从去后,瘦憎玉镜,宽损罗裙。cóng qù hòu,shòu zēng yù jìng,kuān sǔn luó qún。
念飘零何处,烟水相闻。niàn piāo líng hé chù,yān shuǐ xiāng wén。
欲梦故人憔悴,依稀只隔楚山云。yù mèng gù rén qiáo cuì,yī xī zhǐ gé chǔ shān yún。
无非是、怨花伤柳,一样怕黄昏。wú fēi shì yuàn huā shāng liǔ,yī yàng pà huáng hūn。

雨中游断桥

柳如是

野桥丹阁总通烟,春气虚无花影前。yě qiáo dān gé zǒng tōng yān,chūn qì xū wú huā yǐng qián。
北浦问谁芳草后,西泠应有恨情边。běi pǔ wèn shuí fāng cǎo hòu,xī líng yīng yǒu hèn qíng biān。
看桃子夜论鹦鹉,折柳孤亭忆杜鹃。kàn táo zi yè lùn yīng wǔ,zhé liǔ gū tíng yì dù juān。
神女生涯倘是梦,何妨风雨照婵娟。shén nǚ shēng yá tǎng shì mèng,hé fáng fēng yǔ zhào chán juān。

西陵十首

柳如是

西泠月照紫兰丛,杨柳丝多待好风。xī líng yuè zhào zǐ lán cóng,yáng liǔ sī duō dài hǎo fēng。
小苑有香皆冉冉,新花无梦不蒙蒙。xiǎo yuàn yǒu xiāng jiē rǎn rǎn,xīn huā wú mèng bù méng méng。
金吹油壁朝来见,玉作灵衣夜半缝。jīn chuī yóu bì cháo lái jiàn,yù zuò líng yī yè bàn fèng。
一树红梨更惆怅,分明遮向画楼中。yī shù hóng lí gèng chóu chàng,fēn míng zhē xiàng huà lóu zhōng。

西陵十首

柳如是

修修林景在高柯,此夕西园行佩过。xiū xiū lín jǐng zài gāo kē,cǐ xī xī yuán xíng pèi guò。
隔水何人匪别鹤,空山无树亦微波。gé shuǐ hé rén fěi bié hè,kōng shān wú shù yì wēi bō。
黄梅自合钱塘雨,修竹谁传庚墓歌。huáng méi zì hé qián táng yǔ,xiū zhú shuí chuán gēng mù gē。
落日怀人正江上,最令平子夜愁多。luò rì huái rén zhèng jiāng shàng,zuì lìng píng zi yè chóu duō。

西陵十首

柳如是

荒凉夙昔鹤曹游,松柏吟风在上头。huāng liáng sù xī hè cáo yóu,sōng bǎi yín fēng zài shàng tóu。
苑吏已无勾漏鼎,烟霞犹少岳衡舟。yuàn lì yǐ wú gōu lòu dǐng,yān xiá yóu shǎo yuè héng zhōu。
遥怜浦口芙蓉树,仿佛山中孔雀楼。yáo lián pǔ kǒu fú róng shù,fǎng fú shān zhōng kǒng què lóu。
从此邈然冀一遇,遗宫废井不胜愁。cóng cǐ miǎo rán jì yī yù,yí gōng fèi jǐng bù shèng chóu。

庚辰仲冬访牧翁于半野堂奉赠长句

柳如是

声名真似汉扶风,妙理玄规更不同。shēng míng zhēn shì hàn fú fēng,miào lǐ xuán guī gèng bù tóng。
一室茶香开澹黯,千行墨妙破冥蒙。yī shì chá xiāng kāi dàn àn,qiān xíng mò miào pò míng méng。
竺西瓶拂因缘在,江左风流物论雄。zhú xī píng fú yīn yuán zài,jiāng zuǒ fēng liú wù lùn xióng。
今日沾沾诚御李,东山葱岭莫辞从。jīn rì zhān zhān chéng yù lǐ,dōng shān cōng lǐng mò cí cóng。

春日我闻室作呈牧翁

柳如是

裁红晕碧泪漫漫,南国春来正薄寒。cái hóng yūn bì lèi màn màn,nán guó chūn lái zhèng báo hán。
此去柳花如梦里,向来烟月是愁端。cǐ qù liǔ huā rú mèng lǐ,xiàng lái yān yuè shì chóu duān。
画堂消息何人晓,翠帐容颜独自看。huà táng xiāo xī hé rén xiǎo,cuì zhàng róng yán dú zì kàn。
珍重君家兰桂室,东风取次一凭阑。zhēn zhòng jūn jiā lán guì shì,dōng fēng qǔ cì yī píng lán。

杨柳

柳如是

不见长条见短枝,止缘幽恨减芳时。bù jiàn zhǎng tiáo jiàn duǎn zhī,zhǐ yuán yōu hèn jiǎn fāng shí。
年来几度丝千尺,引得丝长易别离。nián lái jǐ dù sī qiān chǐ,yǐn dé sī zhǎng yì bié lí。

奉和牧翁陌上花三首

柳如是

陌上花开花信稀,楝花风暖扬罗衣。mò shàng huā kāi huā xìn xī,liàn huā fēng nuǎn yáng luó yī。
残花和梦垂垂谢,弱柳如人缓缓归。cán huā hé mèng chuí chuí xiè,ruò liǔ rú rén huǎn huǎn guī。

青青河畔草

柳如是

飙飙华馆风,凫凫玄岭草。biāo biāo huá guǎn fēng,fú fú xuán lǐng cǎo。
习习翔绛晨,淫淫睹窅眇。xí xí xiáng jiàng chén,yín yín dǔ yǎo miǎo。
翼翼众奇分,濖濖凌青照。yì yì zhòng qí fēn,shù shù líng qīng zhào。
羁望久难慰,星汉长飘飖。jī wàng jiǔ nán wèi,xīng hàn zhǎng piāo yáo。
佳期安可寻,缀目成新眺。jiā qī ān kě xún,zhuì mù chéng xīn tiào。

皎皎明月光

柳如是

深林自微细,朗月出潺湲。shēn lín zì wēi xì,lǎng yuè chū chán yuán。
鸂鶒照人白,湿雾横空山。xī chì zhào rén bái,shī wù héng kōng shān。
明童拨水去,青女骑月还。míng tóng bō shuǐ qù,qīng nǚ qí yuè hái。
皎皎被玉服,冶质秋云端。jiǎo jiǎo bèi yù fú,yě zhì qiū yún duān。
抒音自玄畅,岩桂何修寒。shū yīn zì xuán chàng,yán guì hé xiū hán。
霓旌虽暂住,凤驷难久安。ní jīng suī zàn zhù,fèng sì nán jiǔ ān。
瑶琴盘石上,泠泠清商弹。yáo qín pán shí shàng,líng líng qīng shāng dàn。
从此离尘纷,悠悠云中鸾。cóng cǐ lí chén fēn,yōu yōu yún zhōng luán。

采莲曲

柳如是

莲塘格格蜻尾绿,香威阴烬龙幡曲。lián táng gé gé qīng wěi lǜ,xiāng wēi yīn jìn lóng fān qū。
兰皋欹雀金鳞浓,水底鸳鸯三十六。lán gāo yī què jīn lín nóng,shuǐ dǐ yuān yāng sān shí liù。
捉花雾盖凤翼牵,蜂须懊恼猩唇连。zhuō huā wù gài fèng yì qiān,fēng xū ào nǎo xīng chún lián。
叶多蕊破麝灶消,日光琢刺开青鸾。yè duō ruǐ pò shè zào xiāo,rì guāng zuó cì kāi qīng luán。
麒麟腰带鸭头丝,银蝉佶杂蛾衣吹。qí lín yāo dài yā tóu sī,yín chán jí zá é yī chuī。
郎心清彻比江水,丁香澹澹眉间黄。láng xīn qīng chè bǐ jiāng shuǐ,dīng xiāng dàn dàn méi jiān huáng。
粉痕月避清蒙蒙,大露寒森迸珠网。fěn hén yuè bì qīng méng méng,dà lù hán sēn bèng zhū wǎng。
藕花欲落丝暗从,锦鸡张翅芙容同。ǒu huā yù luò sī àn cóng,jǐn jī zhāng chì fú róng tóng。
脉脉红铅拗莲子,波石溅秋罗衣。mài mài hóng qiān ǎo lián zi,jiāo bō shí jiàn qiū luó yī。
胭脂霏两俨相加,云中更下双飞雉。yān zhī fēi liǎng yǎn xiāng jiā,yún zhōng gèng xià shuāng fēi zhì。

于忠肃祠

柳如是

少保绝世人,功名寄辽廓。shǎo bǎo jué shì rén,gōng míng jì liáo kuò。
方其用兵时,战守何精确。fāng qí yòng bīng shí,zhàn shǒu hé jīng què。
意气吞龙荒,事业高云阁。yì qì tūn lóng huāng,shì yè gāo yún gé。
坐见大驾回,左贤死绝幕。zuò jiàn dà jià huí,zuǒ xián sǐ jué mù。
一朝天命移,穰苴谋始作。yī cháo tiān mìng yí,ráng jū móu shǐ zuò。
西市诵白云,风雷遂寂莫。xī shì sòng bái yún,fēng léi suì jì mò。
异议岂不知,历数公所学。yì yì qǐ bù zhī,lì shù gōng suǒ xué。
伤哉感殊遇,因此犯锋锷。shāng zāi gǎn shū yù,yīn cǐ fàn fēng è。
至今二百年,精灵在丘壑。zhì jīn èr bǎi nián,jīng líng zài qiū hè。
我来西湖滨,檐霤更萧索。wǒ lái xī hú bīn,yán liù gèng xiāo suǒ。
荒草鸣蟪蛄,青天横鹙鹗。huāng cǎo míng huì gū,qīng tiān héng qiū è。
松柏暗丘陇,枯桑喧鸟雀。sōng bǎi àn qiū lǒng,kū sāng xuān niǎo què。
洒泪空夕阳,英风竟安托。sǎ lèi kōng xī yáng,yīng fēng jìng ān tuō。
自公替凌后,几人称荦卓。zì gōng tì líng hòu,jǐ rén chēng luò zhuó。
所以徒步客,恸哭霸王略。suǒ yǐ tú bù kè,tòng kū bà wáng lüè。
1491234567»